Ding dong~
Tiếng chuông cửa vang lên, Hina vội vàng chạy ra mở cửa, trước mặt cô là thiếu niên với mái tóc vàng đang đứng trước cửa. Thấy Takemichi cô liền giật mình hỏi:
-Ể? Takemichi? Sao anh lại ở đây, đáng lẽ giờ anh phải ở nhà chứ? Anh lại đi lung tung nữa à?
Takemichi gãi đầu cười trừ thay cho câu trả lời, cô thở dài ngao ngán, tên ngốc này lúc nào cũng vậy, không có người đi kè bên thì lại y như rằng...
Còn đang đau đầu mệt mỏi với anh người yêu ngốc này của cô, thì điện thoại bàn từ trong nhà đổ chuông, kêu Takemichi đứng đó đợi chút, cô vội vã lại nhấc điện thoại lên nghe. Ở đầu dây bên kia cất lên giọng nói trầm thấp:
"-Alo Hina-san đúng không ạ? Cho em hỏi là Takemichi có ở bên chị không?"
-Có, cậu ấy vừa mới tới nhà chị luôn.
"-Vậy à, tốt quá, hai tên kia dẫn Takemichi kiểu gì mà lạc mất anh ấy luôn, mà tối nay em bận việc không về, anh ấy ở nhờ nhà chị một đêm được không ạ?"
-À được chứ!
"-Cảm ơn chị, phiền chị quá rồi!"
Ngắt máy, Hina cảm nhận được có hơi thở ấm nóng đang phả vào bên má cô, quay qua thì thấy khuôn mặt phóng đại của Takemichi đang dí tai vào như đang cố nghe lén.
Giơ tay lên nhéo vành tai của Takemichi một cách mạnh bạo, Hina nói:
-Hay quá nhỉ? Còn biết nghe lén nữa cơ!
-Ai ui! đau đấy Hina-chan à~
Trề môi phồng má giận dỗi, xoa xoa vành tai bị nhéo đến đỏ, cậu hỏi Hina:
-Kiyoshi nói gì vậy Hina?~
-Cậu ấy nói là tối nay anh ở lại nhà em do cậu ấy đêm nay bận tí việc không về được.
-Ồ ~ ra là vậy~
Liếc qua người con trai kế bên mình, Hina thở dài nói:
-Buồn anh ghê đấy Takemichi à, anh đã lớn rồi mà còn phải để đứa em chăm là sao vậy hả? Anh có phải con nít không vậy?
Đưa tay lên xoa xoa má, tỏ vẻ thất vọng nhìn Takemichi. Cậu nghe thế liền xù lông lên nói:
-Anh không phải con nít! Với lại đâu phải lúc nào cũng nhờ Kiyoshi chăm cho anh đâu...anh cũng biết tự chăm sóc bản thân mà...~
Cái giọng điệu hờn dỗi của cậu khiến Hina kế bên phải ôm tim dựa vào tường mà đứng.
Ôi mẹ ơi sao Takemichi lại dễ thương như vậy chứ?
Tiếng lòng Hina gào thét.
Không nhịn được mà nhéo đôi má phúng phính của cậu, Hina vừa cưng chiều vừa châm chọc nói:
-Rồi rồi biết rồi được chưa hả anh chàng "suýt đốt trụi nhà bếp khi đang cố nấu mì"?
Thấy Hina cố tình chọc cậu, Takemichi giận, Takemichi dỗi, không thèm chơi với Hina nữa. Cậu hậm hực đi vô phòng của Hina. Đang đi thì cậu đụng trúng một thằng nhóc tóc đen cao ngang vai mình. Bốn mắt nhìn nhau, cậu nhóc kia nhìn cậu một hồi rồi la lên:

BẠN ĐANG ĐỌC
[Alltake]Hoa
FanfictionHanagaki Takemichi. Một học sinh trung học. Cậu nhóc có niềm đam mê với hoa, hoa như là một thú vui trong cuộc sống của Takemichi. Cậu có nhóm bạn là bộ ngũ Mizochuu. Một hôm cậu bị kéo vô một trận đánh nhau của 1 tên bất lương là Kiyomizu. Và rồi c...