Chương 119

28 5 0
                                    

Thân là nghệ sĩ, vẫn là nghệ sĩ nổi tiếng dưới ánh mắt của đại chúng, nhất định không thể yêu đương tùy ý như người bình thường. Mỗi lần liên hệ với nhau, phải cẩn thận thăm dò trước một phen.

Lạp Lệ Sa ——【 Phác lão sư chị có thể tiện nói chuyện điện thoại không? 】

Phác Thái Anh ——【chị đang ở phim trường, không tiện lắm.】

À. Lạp Lệ Sa thầm nghĩ, có chút mất mát, nhưng cô cũng có thể hiểu được. Chị ấy hiện tại có thời gian rảnh như vậy là rất hiếm, chờ bắt đầu quay, không, chờ chị ấy quay xong bộ phim này, hẳn công việc sẽ còn bận rộn hơn, chạy không hết quảng cáo, tiếp nhận không ít kịch bản mới, giới giải trí chính là một con sông rộng lớn, tất cả mọi người đều đang đi ngược lại dòng, nếu không tiến tới thì sẽ bị thụt lùi phía sau.

Ba tháng còn lại, là những ngày cuối cùng cô có thể nhàn rỗi trong năm nay, có thể ở đoàn phim, hết sức chuyên tâm mà nghiên cứu để quay một bộ phim tốt, điều này đối với một diễn viên không phải là minh tinh trên màn ảnh lớn là một điều may mắn. Lạp Lệ Sa cũng không ngoại lệ, làm minh tinh, cô phải suy xét tới nhiều chuyện, phải chú ý tới tính cách, ngoại hình, không thể để xảy ra chuyện Out Of Character; phải vì công ty mà tạo ra lợi nhuận, làm bước tiến cao hơn cho bản thân.

Nếu có thể chỉ diễn thôi thì tốt rồi, nhưng.. Nhưng là có quá nhiều chuyện như vậy, cô không thể tùy hứng được.

Lạp Lệ Sa lấy lại tinh thần ——【 vậy nhắn tin cũng được, em đang trong khách sạn, hôm nay không có sắp xếp công tác gì cả. 】

Phác Thái Anh ——【 ừm. 】

Phác Thái Anh ——【 chờ một chút, Tần Hàn Lâm chỉ đạo chị diễn xuất, sau khi kết thúc công việc, chị trở về khách sạn sẽ gọi điện thoại cho em.】

Lạp Lệ Sa ——【 dạ [ tâm ]】

Phác Thái Anh khóa màn hình điện thoại, đưa cho Tiểu Tây, bước vội ra khỏi lều đi ra ngoài.

Thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi trôi qua, lại bắt đầu quay tiếp.

Lạp Lệ Sa nằm ở trên giường chốc lát, cảm thấy mình không thể như vậy mà ăn không ngồi chờ Phác Thái Anh kết thúc công việc, quá sa đọa, trước kia cô không phải là người lười biếng như vậy.

Trước khi tách nhau ra, Phác Thái Anh đưa cho cô cuốn "Sách Cát" của Borges. Lạp Lệ Sa lấy ghế ngồi xuống, ngồi ở phía cửa sổ bắt đầu đọc sách. Lật từng trang sách một, âm thanh sàn sạt đang quấy nhiễu thanh âm yên tĩnh trong phòng, ánh mặt trời dần dần ngả về phía Tây.

Hoàng hôn buổi chiều đẹp rực rỡ, Cửu Trại Câu đẹp như bước ra từ mộng cảnh vậy.

Lạp Lệ Sa từ dòng chữ trong sách, ngẩng đầu lên, nhìn thấy cảnh đẹp trước mắt, lập tức lấy điện thoại chụp lại, gửi cho Phác Thái Anh, vẫn như cũ không có gửi thêm dòng chữ tin nhắn nào.

Cô đi ra cửa tìm Phương Hồi cùng ăn cơm chiều, cơm nước xong cứ an tĩnh như vậy mà về phòng, từ trong máy tính mà mở ra một folder "Tập hợp phim điện ảnh kinh điển", tỉ mỉ nghiền ngẫm kỹ thuật diễn của các diễn viên thế hệ trước, xem một lát thì dừng lại, tự mình thử nhập vai biểu diễn. Khi thì nhíu mày, khi thì lông mày lại giãn ra, bất tri bất giác ba giờ đã trôi qua. Trong lúc đó Phác Thái Anh có nhắn tin cho cô một lần, chưa nói hai câu thì lại bận rộn tiếp.

[BHTT] {Lichaeng ver} ẢNH HẬU THÀNH ĐÔI _ Quyển 1Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ