Mặc dù đã mở đầu bằng một màn khẩu giao điên cuồng, nhưng đến khi chàng trai ngả lưng lên trên tấm nệm giường nhàu nhĩ và cô gái thì chống tay bò lên trên người cậu, mọi thứ bỗng trở nên chậm rãi và từ tốn, tựa như một con sông chảy xiết ở thượng nguồn và dần dần trở nên an tĩnh ở phía hạ nguồn vậy.
Bàn tay thanh thoát của cô dịu dàng vuốt ve người con trai trong lòng, từ gò má ửng một màu hồng yêu kiều dọc xuống cái cổ toả ra hương thơm ngào ngạt và nồng đượm nhất của dòng máu sôi sục trong huyết quản, rồi đến bả vai đủ rộng, đủ vững chãi để một thiếu nữ có thể an tâm mà dựa vào, xuống đến lồng ngực đang phập phồng theo từng hơi thở hổn hển mang một ít thanh âm kiều diễm phát ra. Đầu ngón tay của cô dừng lại ở điểm hồng nhô cứng mà vân vê nhẹ nhàng, chốc chốc lại dùng thêm lực mà nắn nhéo, chẳng lâu sau đã dày vò nó biến thành một màu hồng sẫm hơi sưng lên.
Tựa như muốn nói rằng chỉ như thế này vẫn chưa đủ, Evan đưa tay vòng qua sau đầu Mia, kéo cô ghé sát bên tai cậu. Hơi thở hồ loạn phà vào tai mà gây nhộn nhạo râm ran sau gáy, cậu theo phản xạ hơi ưỡn lưng lên, hành động này rơi vào mắt người khác lại giống như đang cố tình câu dẫn đối phương vậy.
Trông thấy tình trạng hiện giờ của cô, cậu biết cô đang vì cậu mà kiềm chế. Dục vọng của cô so với bất kì ai thì cũng chỉ có hơn chứ chẳng hề kém, vì vậy mà phải được giải toả thường xuyên, còn nếu như gắng gượng thanh tâm thì cũng sẽ chỉ nhận lại đau đớn mà thôi.
- Mia... Em có thể... ngay bây giờ tiến vào...
Mặc dù đã trắng trợn mời gọi cô nhào tới, bằng chứng là hai chân của cậu đã giơ lên kẹp lấy quanh hông cô mà kéo xuống, làm nơi hạ bộ cương cứng và nóng bỏng của song phương áp sát vào nhau, cọ cọ mấy cái sướng tê người, thế nhưng ngay cả sau khi cô không chịu nổi mà thấp giọng rên một tiếng, ánh mắt kiên định của cô vẫn xoáy sâu vào trong tròng mắt ngập nước của cậu. Từng chữ cô thốt ra, nghe qua rất dịu dàng như cánh hồng nhung phiêu lãng trong gió trời, nhưng từng chữ một đều như đinh đóng cột, mạnh mẽ khắc vào trong tâm khảm.
- Em muốn trân trọng anh.
Evan đột nhiên cứng người, hai mắt mở to ngạc nhiên.
Trân trọng người mình yêu, chính là không để cho người đó chịu bất kì đau đớn hay tổn thương nào, cả mặt tinh thần lẫn thể xác. Nhưng cô đã không thể. Cô thất bại. Không dám tưởng tượng, chỉ vì cô mà cậu đã phải chịu đựng qua những gì.
Nếu như đã không thể cho cậu thứ tốt nhất, vậy thì chí ít, vào lúc này, cô muốn toàn tâm toàn ý yêu thương cậu, xem cậu như trân bảo mà hết sức nâng niu, chiều chuộng.
Dù rằng chỉ chừng này vẫn không thể bù đắp được nỗi cô đơn và tủi hờn trong cậu.
Nhưng không sao cả.
Evan hiểu rõ vị trí của mình. Cậu vốn không có quyền buộc cô lại bên mình, nhưng cô thật sự xem cậu là người yêu mà trân trọng. Phải biết rằng cô có thể tàn nhẫn, lạnh lùng và bạo lực với bất cứ ai. Chỉ duy nhất đối với cậu, cho dù có chết đi sống lại, cô vẫn sẽ dùng một dáng vẻ duy nhất để đối xử. Chỉ một câu nói "muốn trân trọng anh" của cô cũng đã đủ để khiến tim cậu rạo rực và rộn ràng vô cùng rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
The Vampire Princess [NP, nữ công futa, H+] (tái bản 2022) - Slow update
VampireChuyện kể về cuộc sống thường nhật của một nàng tiểu thư nhà giàu nghịch ngợm. Cho đến khi, bánh xe vận mệnh xoay trở lại. Cười, khóc, yêu, hận, vui, buồn,... từng bước một, thiếu nữ sẽ trưởng thành và nắm trong tay những gì vốn dĩ phải thuộc về mìn...