Buổi xế chiều. Bầu trời được nhuộm lên một màu cam đào ấm áp, khi trông lên thì lại có chút cảm giác hoài niệm về những ngày đã qua.
- Đây là hoá đơn tiền thuê căn hộ một tháng và chìa khoá phòng của quý khách. Kính chúc quý khách có một khoảng thời gian tốt lành!
- Cảm ơn.
Người đàn ông trùm áo choàng nhận lấy những đồ vật mà nhân viên lễ tân đưa cho mình và khẽ gật đầu chào. Bởi vì bị che phủ bởi chiếc nón trùm đầu và khăn choàng quấn quanh nửa mặt nên người ta không sao nhìn thấy được rõ nhận dạng của chàng trai bí ẩn. Thử mà ăn mặc kiểu này rồi đi dạo trong nội thành đi, chắc chắn là y sẽ lọt vào tầm mắt của cảnh sát vì họ cho rằng y là kẻ khả nghi mà xem. Tuy nhiên, địa điểm mà y đang đứng đây lại là một nơi nằm ở khu vực khá là vắng vẻ, nơi mà người ta thường gọi là "ngoại ô" vì nó cách xa trung tâm thành phố và không mấy người sinh sống ở đây cho lắm. Một vài kẻ ăn mặc quái dị ở đây cũng không phải là chuyện gì to tát cả.
Vả lại, thêm một lí do mà y không sợ sẽ bị nhân viên ở đây cho là kẻ khả nghi mà tống cổ ra ngoài. Phải, mọi chuyện đều trở nên đơn giản hơn rất nhiều nếu như chúng ta có tiền. Tất cả những gì mà hắn cần làm để bịt miệng bọn họ chỉ là một cọc tiền đi kèm còn đáng giá hơn cả tiền thuê nhà ở đây. Nếu như là y của trước kia, việc làm này tuyệt đối sẽ vi phạm vào chuẩn mực đạo đức của hắn, tuy nhiên tình hình lúc này đã buộc y phải chơi theo luật rừng của nhân loại, như vậy thì mới có hi vọng sống sót qua cơn giông tố này.
Leo thang đến tầng ba và cũng chính là tầng cao nhất của chung cư nhỏ, người đàn ông tra chìa khoá vào ổ và mở cửa bước vào căn hộ mà mình vừa thuê. Y quan sát một lượt căn nhà, trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Với tầm giá rẻ như thế thì căn hộ bình dân này coi như cũng đạt tiêu chuẩn rồi. Y đã đem gần như là tất cả vật tư của bản thân đi bán đổi lấy tiền mặt, nhưng cuối cùng nhận lại cũng không được bao nhiêu, nội việc trả tiền nhà và tiền bịt miệng ra cũng đã hết một nửa tài sản mà y có. Một nửa còn lại phải giữ lại dùng để trang trải sinh hoạt phí, nhưng ước chừng chỉ có thể cầm cự được 3 tháng là cùng.
Song, đây cũng chẳng phải là lần đầu y sống trong sự túng quẫn. Theo như những gì y còn nhớ được, từ tận lúc mở mắt nhìn đời thì nhà y cũng đã rất nghèo rồi. Sau này khi được trọng dụng y mới bắt đầu có được những đồng lương cho riêng mình, nhưng thực ra mà nói, chúng không đáng bao nhiêu tiền cả. Bởi vì vốn dĩ y không cần sử dụng đến chúng, mà thay vào đó, mọi thứ đều được cung cấp sẵn bằng hiện vật rồi. Tướng tá ở trên đó người ta sống kiểu thế, và y sẽ không muốn nói rằng sở dĩ bọn hắn nghèo như vậy là vì đế quân muốn kìm hãm tự do của bọn hắn trong trường hợp có phát sinh chuyện ai đó bỏ trốn xuống hạ giới, tỉ như y, Louise, vào lúc này vậy.
Nếu như biết trước được sẽ có một ngày y trở thành tội phạm bị truy nã và phải lưu vong như thế này thì y đã thủ sẵn vàng bạc trước đó rồi.
Nhưng Louise tạm thời chưa muốn nghĩ đến việc mình sẽ phải lo trang trải cho cuộc sống tạm bợ này như thế nào cùng lúc với việc phải né tránh ánh mắt của bọn lính được phái đi bắt y về. Trước hết, y phải đưa cô bé ra khỏi vòng cổ trữ vật để kiểm tra tình hình đã.
BẠN ĐANG ĐỌC
The Vampire Princess [NP, nữ công futa, H+] (tái bản 2022) - Slow update
VampireChuyện kể về cuộc sống thường nhật của một nàng tiểu thư nhà giàu nghịch ngợm. Cho đến khi, bánh xe vận mệnh xoay trở lại. Cười, khóc, yêu, hận, vui, buồn,... từng bước một, thiếu nữ sẽ trưởng thành và nắm trong tay những gì vốn dĩ phải thuộc về mìn...