Chương 192

69 2 0
                                    

Chương 192:

Ban đêm, đầy sao sáng chói, không khí nhẹ nhàng khoan khoái, nam nghệ sĩ đang chơi đàn Violin. Đơn Vũ Linh mượn ánh nến, ánh mắt ấm áp nhìn Giản thoại Mỹ khẽ cười

"Cạn chén!"

"Cạn chén!" Giản Thoại Mỹ nhìn chung quanh, trong mắt tràn đầy hạnh phúc không thể tưởng tượng nổi, khẽ uống một hớp rượu đỏ.

Bọn họ đang ăn cơm tại tầng thượng của nhà hàng chuyên món ăn Tây, phong cảnh thật đẹp, có thể thấy toàn bộ phong cảnh Pari, nơi này rất cao khiến cô có cảm giác có thể chạm tới hái được các vì sao đang lung linh trên trời.

Giản Thoại Mỹ vui vẻ cắt thịt bò bít tết, ăn thật ngon lành.

"Ăn ngon không?" Đơn Vũ Linh đem đĩa thịt bò bít tết đã được cắt nhỏ đưa đến trước mặt đổi đĩa cho Giản Thoại Mỹ.

"Ăn thật ngon." Giản Thoại Mỹ tiếp tục ăn rất ngon miệng. Đơn Vũ Linh im lặng nhìn Giản Thoại Mỹ đang hồn nhiên ăn uống, thầm ước nếu thời gian có thể dừng lại thì hãy dừng lại ở thời khắc này.

Đứng từ trên cao ngắm nhìn phong cảnh Paris các toà nhà cao tầng rực rỡ ánh đèn lung linh, mê hoặc lòng người.

Đơn Vũ Linh đứng phía sau ôm Giản thi Mỹ trong vòng tay, tựa cằm vào bả vai của cô, cứ như vậy lẳng lặng tận hưởng thời gian thuộc về riêng hai người.

"Tiểu Mỹ, đời này anh đều muốn dắt tay em cùng tận hưởng cuộc sống hạnh phúc, anh sẽ vĩnh viễn ở bên cạnh em chia sẻ vui buồn cho đến lúc già đi, nếu em không còn đi lại được thì anh sẽ cõng em, nếu có chết thì anh cũng sẽ chết sau em bởi anh sẽ không để em cô độc trên thế giới."

Nhất thời, tâm tình Giản Thoại Mỹ buồn bực, vô cùng luống cuống, nhưng cô biết đó là sự yêu thương cưng chiều của anh dành cho cô, đó là hạnh phúc.

"Vũ Linh. . . Cám ơn anh đã cho em nhiều vui vẻ, cám ơn anh để cho em hiểu hạnh phúc của yêu thương, cũng cám ơn anh để cho em hưởng thụ những giây phút vui vẻ bên cạnh anh"

Đơn Vũ Linh cúi đầu hôn Giản Thoại Mỹ để ngăn cô khỏi suy nghĩ lan man, tham muốn đem cô cùng mình hòa làm một thể.

Ăn xong hai người tiếp tục lên thuyền đi thưởng ngoạn trên sông Seine, đây là con sông tuyệt đẹp trong mát, mỗi kiến trúc bên bờ cũng có thể soi bóng xuống dòng sông, ánh trăng sao lấp lánh, giống như mang cả bầu trời xuống trần gian.

Hai người ôm nhau ngồi trên ghế dài, ngắm nhìn cảnh đẹp lung linh huyền ảo như ở cõi thần tiên. Đơn Vũ Linh yên tĩnh ngồi một bên, ánh trăng mờ ảo chiếu lên gương mặt tuấn tú càng làm nổi bật nét đẹp quyến rũ của anh. Một người đàn ông anh tuấn đẹp trai, một tổng giám đốc giàu có tài năng lại toàn tâm toàn ý yêu thương cô, rất mực cưng chiều cô. Đó là hạnh phúc

Định Mệnh Anh Và Em fanfic Linh MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ