Chương 29

118 10 2
                                    

Chương 29: Hoài tâm yêu cha đứa trẻ

Trong phòng bệnh, Thoại Mỹ  khẽ mở mắt ra, mới vừa rồi rõ ràng đang cãi vả với Đơn Vũ Linh  thế nào đột nhiên té xỉu? Cô đã ngất bao lâu rồi?

Đây là đâu vậy?

Cô đưa tay đi xoa xoa huyệt thái dương của mình, cô phát hiện trên tay mình còn có một cây kim truyền dịch?

Nơi này là bệnh viện? Cô khẽ cau mày, nhớ tới Đơn Vũ Linh  cũng bị thương, vừa định đứng dậy đi tìm Đơn Vũ Linh , đã nhìn thấy Quyền Hàn và Trác Đan Tinh từ đi vào cửa, sắc mặt hai người vô cùng kém.

Nhìn thân thể to lớn đang đi lại: "Thoại Mỹ , đã tỉnh? Thân thể có nơi nào không thoải mái?"

Giản Thoại Mỹ sững sờ, nhìn hai người, hỏi "Các người. . . . . . Tại sao lại ở chỗ này?"

"Mới vừa rồi có người báo cho chúng tớ biết." Trác Đan Tinh kéo Quyền Hàn, sợ anh không khống chế được cảm xúc, thương hại chạy tới bên cạnh Giản Thoại Mỹ

Thoại Mỹ  vô lực gật đầu một cái, nhìn chai nước biển trên tay mình, thản nhiên cười nói: "Bác sĩ nói thế nào ạ? Tại sao lại muốn em giữ gìn sức khỏe?"

Quyền Hàn đưa mắt nhìn sắc mặt tái nhợt của Giản Thoại Mỹ,  tận lực đem lòng đau xót của mình che kín:

"Thoại Mỹ  em mang thai!"

"Cái gì?" Giản Thoại Mỹ  khiếp sợ ngồi dậy, hướng Quyền Hàn hỏi rõ ràng mọi chuyện.

Anh đi nhanh đến đỡ lấy thân thể cô, Quyền Hàn biết khi cô nghe được tin tức này, sẽ khiếp sợ, làm cô không thể nào tin nổi:

"Thoại Mỹ,  có phải là con của Đơn Vũ Linh  hay không? Anh không phải đang khi dễ em, nói cho anh Quyền Hàn biết, coi như anh ta là kẻ giàu có, vậy thì thế nào? Anh Quyền Hàn sẽ thay em đòi lại công bằng."

"Anh Quyền Hàn, anh không cần kích động như thế, xem một chút vẻ mặt Thoại Mỹ , anh định lấy lại công đạo cho ai vậy?." Trác Đan Tính kéo Quyền Hàn kích động đi ra ngoài, tốt bụng nhắc nhở rằng chuyện này chỉ có Thoại Mỹ mới có quyền lên tiếng.

Giản Thoại Mỹ lấy tay che miệng, mắt đẹp lộ ra một tia hạnh phúc không dám tin:

"Anh Quyền Hàn, em thật sự đã mang thai sao?" Giọng nói của cô đầy run rẩy.

Quyền Hàn nhìn thấy nụ cười kinh ngạc mang theo vui mừng của Giản Thoại Mỹ  trong lòng anh có cổ ghen tuông, nhưng ghen tuông này lại không thể cho Giản Thoại Mỹ  đang chìm trong vui mừng phát hiện ra.

Anh lắc đầu một cái, lộ ra nụ cười gượng:

"Đúng, em đã làm mẹ, nếu như em. . . . . ." anh nghĩ nói nếu như không muốn, có thể phá thai ... Lời nói, lại bị Giản Thoại Mỹ  ép buộc quay vào.

"Em mang thai!" Giản Thoại Mỹ  kinh ngạc trợn to hai mắt, hốc mắt dần dần ửng hồng, nước mắt xông thẳng ra ngoài.

Đây là sự thực? Cô sắp làm mẹ sao? Cô cúi đầu vuốt ve chiếc bụng nhỏ của mình, thật không ngờ trong đây đang chứa đựng một sinh mệnh nhỏ.

Định Mệnh Anh Và Em fanfic Linh MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ