Chương 26

116 9 1
                                    

Chương 26: Một chết hai sống (hai)

Một tay Đơn Vũ Linh  giữ chặt lấy cô, một tay kia bị ông chủ Trần đánh vô cùng đau đớn, đau đớn giống như đã tê dại, từ khi nào Đơn Vũ Linh  lại dễ dàng để cho người ta định đoạt?

Anh đưa đôi mắt linh động nhìn chằm chằm Giản Thoại Mỹ :

“Anh…. Anh sẽ không buông tay.”

“Đơn Vũ Linh , anh ngốc sao? Chúng ta không có quan hệ, anh không yêu em, em cũng không thương anh, vì sao phải bằng mọi giá cứu em chứ?”

Giản Thoại Mỹ  nhìn vẻ mặt hả hê của ông chủ Trần, trong lòng hết sức chán ghét, nhìn sắc mặt tái nhợt của Đơn Vũ Linh , cô chỉ có thể khích tướng khiến Đơn Vũ Linh  buông tay.

“Mặc kệ có yêu hay không, anh đều không buông tay……”

Đơn Vũ Linh  không cảm thấy đau đớn nữa, cảm giác thân thể bị người hung hăng đạp.

“Đơn Vũ Linh  …..”

Nước mắt Giản Thoại Mỹ  lưu lại, như từng viên thuỷ tinh kéo dài trên gương mặt trắng nõn, liên tục nhỏ xuống, rơi xuống vách núi trước mặt.

Nếu như không có cô, Đơn Vũ Linh sẽ không bị vũ nhục như thế.

Cô ngửa đầu lên, xuyên qua những giọt nước mắt đau lòng, nhìn Đơn Vũ Linh  không chớp mắt, cô không thể hại Đơn Vũ Linh, nhưng tuyệt đối không thể chết!

Lúc này tâm Giản Thoại Mỹ  như sáng ngời, chưa bao giờ tỉnh táo như thế.

Cô khó khăn đưa một tay khác ra khoác lên tay Đơn Vũ Linh , ngẩng đầu nhìn vẻ mặt khổ sở của Đơn Vũ Linh nhưng vẫn đẹp trai như thường lệ.

“Tổng giám đốc tập đoàn Đan Thị, thật đúng là một người cứng đầu.”

Ông chủ Trần không bị cảnh tượng kia làm cảm động, chậc chậc mấy tiếng, tay càng dùng sức đánh mạnh tới.

“Hừ…..” Đơn Vũ Linh  hừ lạnh, thân thể không dám nhúc nhích, ngoài miệng lộ ra vẻ châm chọc, ánh mắt giống như hàn băng, thái dương như ở âm độ, vô cùng lạnh lẽo.

“Ông chủ Trần, thời gian không còn sớm, nên hành động.”

“Không cần… Đơn Vũ Linh , nhanh lên một chút, buông tay em ra!” Giản Thoại Mỹ kinh hoàng dùng sức đẩy tay Đơn Vũ Linh  ra, nhưng tay của anh càng dùng sức chặt hơn.

Đơn Vũ Linh  nhìn ra tiếng lòng của Giản Thoại Mỹ,  anh cũng biết người ở phía sau, không thể nào kéo dài thời gian: “Không…”

Anh cầm tay Giản Thoại Mỹ , tay bị ông chủ Trần hung hăng giẫm lên, tay bỗng buông lỏng.

“A!” Âm thanh thê lương của Giản Thoại Mỹ  xuyên qua không khí, xuyên thấu nội tâm Đơn Vũ Linh .

Đơn Vũ Linh  không chút nghĩ ngợi nhảy xuống theo cô, ôm lấy Giản Thoại Mỹ  đang hoảng sợ.

“Ông chủ Trần, làm sao bây giờ?”

Ông chủ Trần nhìn xuống, vách đá sâu như vậy không thấy đáy, tỷ lệ sống rất mỏng manh: “Đi, đi về.”

“Vâng”

Định Mệnh Anh Và Em fanfic Linh MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ