Chương 72

88 8 5
                                    

Chương 72:  Hoàn toàn biến thành ác quỷ

Ở trong nhà tay chân Giản Thoại Mỹ trở nên luống cuống, nhìn từng giây từng phút trôi qua, từng giây từng phút trôi lại bay mất, hai người kia không có chút tin tức nào, cũng không biết Trác Đan Tinh có thể đem Quyền Hàn trở về không.

Cô nằm ở chiếc ghế dài trong quán, bất tri bất giác ngủ thiếp đi.

Nghe âm thanh mở cửa, Giản Thoại Mỹ chợt thức tỉnh, thấy sắc mặt âm u của hai người, lo lắng hỏi

"Anh Quyền Hàn, Đan Tinh, tối hôm qua hai người ở đâu, sao bây giờ mới trở về."

Trác Đan Tinh ngượng ngùng thả mắt xuống, không biết trả lời như thế nào về chuyện đêm qua của bọn họ.

Giản Thoại Mỹ nghi vấn nhìn hai người, cứ có cảm giác bọn họ đang che giấu chuyện gì đó, hồ nghi cứ nhìn chằm chằm bọn họ, thấy quần áo trên người Trác Đan Tinh có chút nhăn nhúm, trên ngực hiện ra những dấu vết nhàn nhạt, đây hẳn là vết hôn, Giản Thoại Mỹ hoàn toàn hiểu được những gì đã xảy ra đêm qua.

Đôi mắt Quyền Hàn trở nên thâm thúy, nhìn chằm chằm Giản Thoại Mỹ, hít sâu một hơi, nắm tay Trác Đan Tinh, nói:

"Thoại Mỹ, anh và Trác Đan Tinh đã ở chung một chỗ, tụi anh là một đôi."

"Thoại Mỹ, tớ. . . . . ." Trác Đan Tinh nhìn vào đôi mắt kiên định của Quyền Hàn, trong lòng đã sớm vui mừng nở hoa, thấy Giản Thoại Mỹ không động tĩnh, quệt mồm thầm hỏi:

"Thoại Mỹ, chẳng lẽ cậu không chúc phúc cho tớ sao?"

Giản Thoại Mỹ bừng tỉnh khi hiểu ra, nếu như Quyền Hàn và Trác Đan Tinh ở chung một chỗ, đó là điều khiến cô vui nhất, cô đến chúc mừng cũng chẳng kịp, làm sao có thể không chúc phúc cho bọn họ:

"Không phải, chỉ là tớ quá kinh ngạc, chúc mừng hai người, Đan Tinh, về sau cậu đã là chị dâu của tớ rồi."

"Chị dâu, cậu được lắm đó Giản Thoại Mỹ, nhân cơ hội chiếm tiện nghi của tớ đi." Trác Đan Tinh vui vẻ hướng về phía Giản Thoại Mỹ hầm hừ, nhưng trong lòng chẳng vui vẻ tí nào.

Rốt cuộc, cô đã chờ được người mình thương nhất, hơn nữa còn đã qua đêm cùng anh.

Quyền Hàn nhìn hai cô gái nhỏ vui vẻ, nhìn Giản Thoại Mỹ không tim không phổi mà mỉm cười, trong lòng liền giống như bị người ta chà đạp.

Chỉ là, cái kết cục này cũng rất vui mừng.

Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua.

Giản Thoại Mỹ nhận được lời mời đến nhà của bà nội Đơn Vũ Linh:

"Bà nội, người kêu con đến có chuyện gì ạ?."

"Chẳng lẽ không có chuyện gì thì không thể bảo cháu đến sao?." Bà nội vui vẻ cười nói.

Giản Thoại Mỹ ngắm nhìn bốn phía, kể từ ngày đó bắt gặp chuyện tốt của anh, hai người đã không có liên hệ gì nữa, cũng không biết ngày tháng tiếp theo anh trôi qua như thế nào, nhưng mà anh thích cùng Lạc Tình Tình ở chung một chỗ, thì chắc chắn ngày tháng của anh sẽ vô cùng tốt đẹp? Giản Thoại Mỹ có chút tự giễu, cố giả bộ mỉm cười: "Bà nội. . . . . ."

Định Mệnh Anh Và Em fanfic Linh MỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ