Thông báo thay đổi: Khi nào tui rảnh là có chap.
~0~
Kokonoi bế em từ bìa rừng về khu cắm trại, em bấu chặt vào áo của hắn rồi hỏi hắn là Izana với Wakasa có định làm gì mờ ám với Draken hay không, Kokonoi đảo mắt trước câu hỏi đó rồi thành thật trả lời với em.
"Nếu boss lần sau còn tự tiện rời đi thì Izana sẽ giết chết từng người một ở Touman."
May mà em đã để Draken rời đi rồi, em lặng lẽ nghĩ rồi im lặng dựa vào bả vai của Kokonoi mà nhắm mắt ngủ. Kokonoi vỗ đầu em rồi nhẹ tay nhẹ chân mang em về khu lửa trại. Khi đến lửa trại rồi thì trời cũng đã chập tối, cảm thấy em vẫn còn sốt nặng, hắn bế em về lều rồi đặt em dựa mình vào ghế lười.
Em ù đầu hoa mắt nhìn Kokonoi đang thay đồ cho mình, hai mắt hoa đào to tròn cũng díp lại vì buồn ngủ và mỏi mệt. Kokonoi thấy em đã buồn ngủ rồi thì đặt em nằm xuống, đắp chân cẩn thận rồi mới đi ra ngoài. Ran đợi bên ngoài đã lâu nên thấy Kokonoi ra ngoài thì cũng vén màn mà đi vào.
Dù nói rằng gã không làm bác sĩ nhưng kiến thức cơ bản đương nhiên là phải có, sau khi xác nhận em chỉ sốt cao chứ không có dấu hiệu mê sảng thì gã mới cúi xuống bế em đi ra ngoài.
Kokonoi nhận ra bản thân mình đã bị cách ly với em. Đêm hôm đó hắn chỉ vừa mới đi ra ngoài để thay nước cho em thì Ran đã bế em đi về lều của mình cùng Rindou, lý do đương nhiên là vì em bị bệnh mà anh em Haitani thì lại biết cách chăm sóc người bệnh, lý do đó đủ khiến Kokonoi tức đến buồn cười.
"Tụi mày đừng có mà giả đò, Izana muốn tụi mày giám sát Mikey chứ gì ?"
Ran nhếch môi không nói gì rồi đi vào trong thay Rindou trông em, em ngủ li bì suốt từ đêm qua đến giờ và bọn gã đã thay phiên nhau chăm sóc cho em. Rindou đi ra ngoài và thấy Kokonoi đang nhìn mình với đôi mắt rất u ám, cậu khoanh tay nhìn hắn rồi hỏi có việc gì và kết quả là ăn một đấm từ Kokonoi.
"Mẹ mày, mày bị khùng à ?"
Rindou quay lại nhìn Kokonoi, hắn không quan tâm mà đạp Rindou qua một bên, hắn có chết cũng không để lũ chó từ Thiên Trúc chạm vào em đâu vì em của hắn cũng là vì lũ chó này mà đau khổ suốt nửa năm, giao em cho chúng nó có khác gì đang lấy dằm đâm thẳng vào tim em đâu.
Rindou quát lên rồi quất một chiêu gió lốc vào người Kokonoi, hắn quay người kích phát năng lực của mình và xóa bỏ hoàn toàn sự tồn tại của gió lốc rồi tiếp tục mở cửa lều rồi đi vào, Ran đang cởi đồ cho em mà lau người. Ran nhíu mày nhìn Kokonoi đang xồng xộc đi vào thì nhẹ nhàng đặt em nằm xuống.
"Mày muốn gì ?"
"Câu đấy phải do tao nói mới đúng, trả Mikey lại đây."
"Mày nói cái gì vậy, Mikey đâu phải là của riêng mày ? Nó là boss của Phạm Thiên mà, tao đương nhiên là có quyền chăm sóc nó rồi."
"Boss của Phạm Thiên ? Mày quên những hành động của mày nhanh thật đấy."
Kokonoi thả đòn đánh của Rindou ra, Ran nháy mắt liền ôm em lùi lại. May là lều của anh em Haitani có thể chống lại tác động của dị năng, nếu không thì cái lều bây giờ đã tan nát rồi. Em bất chợt bị xốc lên nên khe khẽ rên rỉ, gã nhẹ nhàng xoa đầu cho em rồi hôn nhẹ lên vầng trán ướt mồ hôi kia, đồng tử của Kokonoi co rút lại rồi sau đó xông lại đánh người.
BẠN ĐANG ĐỌC
(AllMikey) Máu, Dị Năng Và Em
Fiksi PenggemarThông báo mới: các bạn All///////////////vô cực///////////T làm ơn đừng vào. ĂN TẠP CŨNG CŨNG THẾ, ĐỪNG ADD FIC VÀO NƠI CÓ NHÀ ALL/////T Cảnh cáo là máu me rất nhiều, không teencode nhưng lỗi dấu nhiều ;-; Không tiếp đón Anti nha. Chất xám đều là củ...