Chap 104

749 105 40
                                    

Đầu của Jimin nhức lên, cậu nhăn mặt quay lại giường nằm. Cái cảm giác thân quen này, đúng là làm người ta nhớ nhung mà. Chỉ tức là hiện tại cậu đang không nhớ được gì cả.

- "Jimin, em sao vậy?"

- "À không, không có gì đâu."

Min Yoongi biết rõ, dù hắn có hỏi cậu cũng không trả lời thật đâu. Nhìn biểu hiện vừa rồi của mèo nhỏ, hắn phần nào cũng đoán được mớ ký ức của Jimin đang làm cậu đau đầu. 

- "Chú Jimin bị sao vậy?" - Subin vốn chả biết Jimin bị gì, thấy người chú ấy như vậy nên có chút lo lắng từng bước tiến lại gần.

- "Chú Jimin bị đau đầu đấy, tốt nhất cháu đừng làm gì khiến Jimin bị đau."

Yoongi ngồi xuống cạnh Jimin, miệng không vội giải thích cho cậu bé kia nghe.

*Chắc là vì tình cảnh vừa nãy khiến em ấy muốn nhớ ra gì đó rồi.*

- "Em có sao không đấy? Anh gọi y tá mang thuốc vào cho em uống nhé?"

- "Ừm, cũng được."

Sau câu nói ấy, Yoongi sờ vào má cậu, miết nhẹ ngón tay cái lên phần da mềm, hắn cười động viên một cái rồi bước khỏi đó. Subin nhìn theo bóng lưng hắn đi, rồi lại xoay đầu qua nhìn Jimin. Cậu bé từ lúc nghe nói Park Jimin bị đau đầu thì luôn để ý tới vùng trán được băng bó. Có vẻ vết thương đó khá nặng.

- "Chú ơi, cháu hỏi chú điều này được không?"

- "Cháu cứ hỏi."

Sau một hồi bình tâm lại, Jimin hít nhẹ một hơi. Khuôn miệng cười hiền hậu tiếp chuyện với cậu bé.

- "Sao chú lại nằm bệnh viện vậy ạ? Chú đã gặp phải chuyện gì?"

Jimin nghe xong thì chỉ ngây người ra. Phải ha, cậu là bị gì nhỉ? Từ lúc tỉnh dậy cho tới giờ, cậu chỉ biết rằng bản thân đã bị thương ở đầu nên mất trí nhớ. Còn chuyện xảy ra trước đó thì cậu không hề biết, cũng không hỏi ai.

Vốn nghĩ rằng sẽ trả lời câu hỏi của Subin một cách dễ dàng, nhưng xem ra Park Jimin phải đầu hàng rồi. Cậu quả thật chẳng biết gì về những chuyện trước khi vào bệnh viện hết. Hỏi câu khó đáp dữ.

- "À... Chú nghĩ là...chắc do chú đập đầu mạnh vào đâu đó." - Jimin đảo đồng tử một vòng, cố tìm một lí do thích hợp để giải thích.

- "Chỉ là chú nghĩ thôi sao?"

Cảm nhận sự tấn công dồn dập của đối phương, cậu cười trừ nhìn ra cửa phòng, hi vọng là có ai đó giải cứu mình. Thằng nhỏ này hỏi dai ghê.

Nhưng mà, trong lòng cậu cũng rất muốn biết, rất muốn tìm ra câu trả lời cho dấu chấm hỏi kia. Rốt cuộc Park Jimin đã bị gì mà phải nằm viện? Trải qua bao ngày nhàm chán trong đây, khó chịu lắm chứ đùa. Cậu phải hỏi Yoongi khi có cơ hội mới được!

- "Hmm...chắc là vậy."

/ Cạch /

Min Yoongi mở cửa ra, kèm theo một y tá đi phía sau hắn. Cô y tá cầm khay chứa thuốc bước vào.

- "Uống thuốc thôi." - Hắn nhỏ nhẹ.

Jimin gật đầu rồi nhìn sang y tá, cô ta đặt khay thuốc xuống bàn, kiểm tra kĩ càng từng loại một. Trong lúc xem xét thuốc, y tá nhìn qua thấy Subin đang ngồi ở góc ngơ ngác nhìn vào khoảng không, cô ta liền chuyển sang ánh mắt đánh giá đối với cậu bé.

[Yoonmin/BL] Hai Thầy Yêu Nhau Chưa?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ