Chap 109

699 106 23
                                    

*Mẹ chồng?! C-cũng không phải không đúng...*

Trong căn phòng bệnh mờ ảo thứ ánh đèn, Park Jimin nuốt một ngụm nước bọt để lấy can đảm. Mẹ của Min Yoongi thì sau này cũng là mẹ chồng của cậu thôi, gọi mẹ cũng đúng mà nhỉ? Nhưng cậu cứ thấy ngượng miệng thế nào đó, có lẽ do từ nhỏ cậu đã quen gọi bà ấy là phu nhân rồi.

- "Jimin? Con nghe ta nói gì không? Sao im lặng vậy?" - Bà Min ở đầu dây bên kia cất tiếng hỏi.

- "Dạ con đang nghe đây thưa...mẹ."

Cậu nói xong liền thở phào một hơi, cuối cùng cậu cũng thành công gọi Min phu nhân là mẹ. Sau đó cậu có nghe tiếng bà cười hài lòng nữa cơ.

- "Hôm con bị người ta hại, ta đã biết con quan trọng với Yoongi tới nhường nào, thật ngưỡng mộ hai đứa. Ta cũng rất lo cho vết thương của con, ở bệnh viện con có gặp khó khăn gì không?"

- "Dạ không đâu ạ, nếu có khó khăn thì đã có Yoongi giúp con rồi, người đừng lo."

- "Vậy thì tốt rồi, con phải mau chóng bình phục, còn ra mắt nhà họ Min của ta nữa."

- "Ah...vâng..."

Jimin cầm chặt điện thoại trên tay, cậu chưa từng nghĩ đến việc ra mắt gia đình của Yoongi, nó quá xa vời, nhất là khi hiện tại cậu không nhớ họ từng đối với cậu như thế nào.

- "Jimin à, ta thay mặt Min gia xin lỗi con. Từ đó đến nay, quả thật gia đình ta không ủng hộ việc con trai mình yêu đồng tính, chồng của ta còn làm mọi cách chia xa hai đứa. Vậy mà dù có làm thế nào, con và Yoongi cũng về bên nhau, ắt hẳn là số phận rồi."

Giọng bà Min thoạt nghe đã thấy mang đầy sự rầu rĩ, hối lỗi. Không ngờ vị Min phu nhân ngày nào cậu sợ gặp mặt lại nói với cậu những câu này.

- "Không sao đâu mà, người không cần xin lỗi con. Được người gọi điện hỏi thăm thế này...là vinh hạnh cho con lắm rồi."

- "Ayo, ta đã nói con hãy gọi ta là mẹ rồi mà. Đừng xưng hô khách sáo kiểu đấy nữa con rể nhỏ à."

- "Con...chỉ là tạm thời chưa quen lắm, mong mẹ đừng giận."

- "Ta không giận đâu. Khi con trở về nhà, ta hứa sẽ đối xử tốt với con hơn, Nule cũng dọn đi rồi, sau này con với Yoongi cứ sống vui vẻ với nhau là được."

Park Jimin nghe đến đây liền cau mày, Nule mà bà min vừa nhắc là ai vậy? Cậu có quen sao? Hay do cậu đã quên người này?

*Nule, là cô gái nào à?* - Jimin mím môi nghĩ trong đầu.

Mém chút quên cậu vẫn còn đang nói chuyện điện thoại với mẹ của Min Yoongi. Muốn nghĩ gì thì để tối nghĩ sau vậy, giờ phải tiếp chuyện với mẹ chồng cái đã.

- "Ngày mai là con xuất viện rồi mẹ ạ."

- "Ồ, thế chiều mai ta qua nhà thăm con được không?" - Bà có vẻ khá hào hứng.

- "Dạ vâng, được chứ."

- "Thôi con nghỉ ngơi đi nhé, ngày mai ta sẽ mua thật nhiều đồ bổ cho con, tạm biệt con trai nhỏ của ta."

- "Vâng, mẹ ngủ ngon ạ."

Cậu mỉm cười rồi kết thúc cuộc gọi. Đáng ngạc nhiên quá đi. Jimin lại có thể trò chuyện thoải mái với Min phu nhân thế này, còn được bà gọi là con trai nhỏ nữa chứ. không biết trước đó ra sao, nhưng giờ đây gia đình nhà họ Min chịu mở lòng với cậu. Vậy là cậu sắp được nhận ba mẹ chồng rồi ah.

[Yoonmin/BL] Hai Thầy Yêu Nhau Chưa?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ