Chương 43: Người bạn cũ

154 22 1
                                    

Phương pháp giảng dạy của Giáo sư Belby chủ yếu theo hướng thực hành. Các lớp học của cô rất sinh động và thú vị đồng thời giúp học sinh tiếp thu kiến ​​thức. Vì vậy, hầu hết học sinh dần buông bỏ thành kiến ​​với giáo sư Belby và dần chấp nhận vị giáo sư từng ở Azkaban này.

Sau khi học Boggart, họ bắt đầu tìm hiểu về yêu tinh, chủ yếu phân bố ở Rừng Đen của Đức. Chúng có khuôn mặt nhọn và luôn phát ra tiếng kêu chói tai, và dáng vẻ thì như người lùn.

Levina đã không hồi phục sau cái bóng của Boggart trong nhiều ngày liền, nhưng thời gian là liều thuốc quên đi tốt nhất. Levina tự rút mình ra khỏi những cảm xúc tiêu cực, tập hợp lại và sẵn sàng bắt đầu một ngày mới.

Cô quay trở lại những giờ học, những bữa cơm, ngày cấm túc và với ánh sáng dịu dàng buồn tẻ nhưng yên bình khi ở lâu đài.

Cuối tháng 9, trận đấu Quidditch đang đến gần, và các tuyển thủ đều đang luyện tập chăm chỉ để trở thành nhà vô địch. Nhưng điều này không liên quan gì đến Levina, người đang bị nhốt trong văn phòng của Snape vào lúc này, đối phó với những con sên ngày hôm nay.

Không khí trong văn phòng vẫn lạnh lẽo và yên tĩnh như thường lệ.

Bây giờ giai đoạn này là mùa tỷ lệ mắc bệnh cảm cúm cao. Các phù thủy nhỏ của Hogwarts thường xuyên đến bệnh xá để xin thuốc lạnh, điều này dẫn đến số lượng độc dược không đủ để chu cấp.

Sau khi Snape giao nhiệm vụ cho Levina, anh dựng cái vạc và bắt đầu nấu thuốc.

Levina chưa bao giờ thấy Snape luộc độc dược, lại thấy nó rất mới lạ, cô liên tục giải trừ con sâu trên tay, rất khéo léo mà lén nhìn trộm giáo sư độc dược đang tập trung làm việc.

Việc xử lý nguyên liệu của Snape rất gọn gàng và ngăn nắp. Với một cái vẫy đũa ngẫu nhiên, ngọn lửa trên bếp bùng cháy, như thể tất cả các công đoạn sản xuất đã được làm quen kỹ lưỡng, như thể việc ăn và ngủ đơn giản như vậy.

Đúng lúc Levina đang ngưỡng mộ, cô đã vô tình cắt đứt ngón tay của mình, và máu đỏ sẫm chảy ra từng chút một. Levina giật mình, và nhanh chóng, lặng lẽ chữa lành bằng "Heal as Ever".

Levina chỉ cảm thấy nhẹ nhõm. Snape đột nhiên lên tiếng, cô sợ đến mức con dao trên tay rơi xuống đất, phát ra một tiếng leng keng.

"Đội Quidditch của Slytherin thiếu thủ môn, trò thử xem." Snape ngây người nhìn cô gái rồi cứng ngắc nói.

Levina lặng lẽ nhặt con dao lên, như thể 10.000 Thestrals bay vụt qua trong tim cô.

Tin tức đến quá nhanh, nó giống như một cơn lốc xoáy, và gần như cuốn cô xuống  đáy đại dương.

Nhận thấy vẻ mặt ngơ ngác của Levina, Snape giải thích, "Ta nhớ điểm học bay của trò vẫn ổn, và sự dũng cảm của trò ở những năm nay rất  'ấn tượng'. Và trò nhớ có mặt trên sân lúc bảy giờ sáng, ngày mai. "

Levina miễn cưỡng hỏi, "Ta có thể nói không sao?"

Snape trả lời không chút do dự, "Đương nhiên là, không."

HP: Don't forget I love youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ