Chương 75: Xuất viện

74 13 0
                                    

Sau một tháng sống buồn tẻ ở St.Mungo's, Levina cảm thấy mình sắp mốc meo tới nơi.

Mỗi ngày thức dậy không ăn chính là ngủ, không được phép hoạt động khác.

Nằm một lúc lâu, đi đường phiêu phiêu, hai chân yếu ớt.

Nhưng may mắn thay, chỉ hôm nay, Levina cuối cùng cũng được bác sĩ thông báo rằng cô có thể xuất viện!

Cô mừng rỡ như điên, chưa bao giờ háo hức được trở lại ngôi trường thân yêu của mình như thế.

Ăn mặc gọn gàng, chờ người tới đón.

Người đón cô là...


Là Snape giáo sư!

Đối phương vẻ mặt thờ ơ, không chút để ý mà đánh giá Levina từ trên xuống dưới, vô tư nói: "Chúc mừng trò Taft. Những tiết học mà trò đã bỏ lỡ, hãy đến văn phòng của ta để học đúng giờ vào lúc sáu giờ mỗi tối:

Levina: "..."

Cô đột nhiên không nghĩ xuất viện. Tâm trạng vui vẻ cứ như vậy bị phá hoại. Snape quả thực không có tâm.

=_=


Snape nhìn thấy Levina Taft ngây ngốc đứng yên tại chỗ, vẻ mặt đau khổ.

Anh cảm thấy tâm tình vui sướng không thể giải thích được, có lẽ chính vẻ mặt giận mà không dám nói gì của Levina đã khiến hắn có thấy có chút thành tựu.

Anh không nói nhảm, nắm lấy cổ tay Levina, nhỏ giọng dặn dò nói: "Đi thôi."

Một trần trời đất quay cuồng, Snape và Levina xuất hiện ở một con đường hẹp quanh co.

Levina vừa mới xuất viện, còn có chút yếu ớt, sau khi trải qua trận vừa rồi, sắc mặt cô trắng bệch.

Cô bình tĩnh lại, theo sát bước chân của Snape.

Trên đường quỷ dị trầm mặc.

Levina đầu óc choáng váng, bước chân run rẩy, không rãnh cùng Snape giáo sư nói chuyện.

Snape đi phía trước bên trái Levina, thỉnh thoảng kiếc nhìn nữ hài sắc mặt. Suy tư trong chốc lát, hẳn là nên đưa thêm chai dược cho trò ấy.


Sau khi vào cổng Hogwarts, đến gần phòng sinh hoạt chung của Slytherin, Snape mới quay đầu lại bảo Levina đến văn phòng của mình trước.

"Trước đi ta văn phòng, ta có chút việc." Snape biểu tình không có dị thường, nói xong liền rời đi trước.

Trong ngăn kéo còn một lọ thuốc bổ sung dinh dưỡng, sẵn tiện đưa cho trò Taft. Snape nghĩ thầm.


Leivna bị Snape gọi lại, cho rằng hiện tại anh sẽ bắt cô học bù.

Tức khắc, nội tâm nổi lên thật lớn chua xót.

Cô mặt mày ủ ê đi theo, thầm than trong lòng: Sao mình lại khổ thế này, vừa mới xuất viện liền gặp phải Snape hành hạ.

HP: Don't forget I love youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ