Một tháng trôi qua sau sự việc đó. United Kingdom không phải tới trường nữa vì trường học đã đóng cửa. Căn bệnh kia đã lây lan ra rất nhiều gia đình trong làng, đến nỗi họ tự cách ly nhau. Ngay cả việc buôn bán cũng bị giảm đi, nhiều người phải đi vào thị trấn để mua cho cá nhân hoặc gia đình, chứ không còn nhập về bán lại trong làng nữa.
France vừa trở về sau hơn nửa ngày vào thị trấn. Anh cũng cảm thấy hơi xuống sức mặc dù chẳng tiếp xúc với nhiều người.
- France! - Cậu bé trong nhà gọi ra.
- Đừng đến gần anh đấy, anh thấy không khỏe.
France cũng cười khổ khi nụ cười trên mặt United Kingdom biến mất, cậu bé vừa lo cho anh vừa buồn vì không thể ôm anh trong thời gian tới, giống hệt con mèo con.
- Chỉ vài ngày thôi mà, anh sẽ sớm khỏe lại và đưa em vào thị trấn chơi.
United Kingdom gật đầu dù vẫn không khá lên. Đợi France vào nhà rồi người mới ra xe lấy đồ bê vào giúp anh.
United Kingdom chưa bao giờ ốm, France bảo rằng đó là do người có sức đề kháng tốt trong khi những đứa trẻ ở tuổi người lẽ ra rất dễ bị ảnh hưởng bởi những thay đổi bên trong cơ thể và bên ngoài môi trường.
- Nếu anh mệt thì em vào thị trấn mua đồ được mà. - Người bảo khi họ đang xếp đồ vào tủ bếp.
- Unik, chúng ta đã nói về việc này rồi: Em đi một mình-
- Sẽ rất nguy hiểm. - Người nói nối vào với France, nhưng rõ là vẫn muốn tranh luận tiếp - Nhưng anh đang yếu mà. Hơn nữa, em đã đủ nhận thức rồi! Em sẽ không bị lừa đâu!
- Em không bao giờ biết được. - France vẫn bình tĩnh nói chuyện với cậu bé đằng sau - Anh cũng không bị nặng đến thế. Lần sau anh sẽ đưa em vào.
Thấy United Kingdom vẫn mặt nặng mày nhẹ với anh, France chỉ biết cười nhẹ, Unites Kingdom vẫn đang trong tuổi trường thành, dĩ nhiên, người sẽ có suy nghĩ đơn giản hơn. Anh lấy trong túi đồ ra một quyển sách, chí ít thì anh cũng nhận được biểu cảm tích cực hơn.
- Này, anh mua cho em.
Mắt cậu bé sáng lên như thấy vàng, định nhảy vào ôm lấy anh nhưng mà France tránh đi, United Kingdom cũng nhận ra mình vừa quên mất là France bị ốm, không nên đứng gần anh. Người cầm quyển sách rồi chạy lên phòng muốn đọc luôn.
Dọn đồ xong, France cũng thấm mệt nên anh nằm lên ghế dài ở phòng khách mà nghỉ một lúc.
~~~//~~~
Tiếng bụng đói làm United Kingdom rời mắt khỏi cuốn sách mới. Người xuống tầng thì thấy không gian im lặng, chỉ có France đang nằm ở phòng khách.
- France, em-
Người định gọi anh dậy thì phát hiện France đang thở nhanh hơn và từng hơi thở nóng ran ấy đều run rẩy. Người chưa từng bị ốm nhưng dựa vào số lượng kiến thức trong những cuốn sách thì đây chắc chắn là biểu hiện của sốt cao.
Người bất đầu luống cuống vì chẳng rõ làm thế nào cho đúng, có lay mãi France cũng không tỉnh. United Kingdom chạy vội vào phòng bếp, lấy một chiếc khăn, xả nước vào rồi vắt đi, người gấp khăn thành hình chữ nhật nhỏ rồi đặt lên trán France. Anh khẽ phát ra một âm thanh nhỏ và run rẩy vì nước lạnh.
![](https://img.wattpad.com/cover/251410111-288-k763472.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans FrUK] Till death do us part
Fanfiction- Title: [Countryhumans FrUK] Till death do us part - Author: Luna - Content: Tất cả oneshots về couples Pháp - Anh bởi tác giả Luna. #1 - #4: đăng lại từ tập oneshorts từ #5: mới - Main couples: FrUK, BrNI, KOFEngScot - Bookcover: Luna (with the he...