- Anh nghe nói em không ăn trưa?
United Kingdom gật đầu, người chănhr buồn giấu. Gần đây người chẳng có sức làm gì cả, đến cả suy nghĩ còn thấy mệt.
France tin người mắc chứng chán ăn, không ăn uống đầy đủ đã ảnh hưởng tới vợ anh quá nhiều. Anh cũng dặn đầu bếp chuẩn bị nhiều món Anh rồi, nhưng United Kingdom vẫn không ăn được mấy.
Anh đề nghị gọi bác sĩ nhưng người lắc đầu lia lịa, anh cố nói chỉ khiến người giận lên.
Con trai họ chỉ vừa chào đời, United Kingdom vừa trải qua lần vượt nạn khó khăn, France đã chẳng làm được gì thì anh tốt nhất không nên làm người cáu.
- Em có thích ăn gì không? Chúng ta ăn bữa chiều nhé?
- Không cần.
- Anh-
France định đưa ra phương án khác nhưng tiếng gõ cửa cắt ngang cuộc nói chuyện của họ. Anh đồng ý cho người đó vào sau khi Paris bảo đó là London và Canada - con trai của anh.
- Xem ai đến thăm bố mẹ này.
Paris để ý France là người duy nhất vui vẻ ra chào Canada, United Kingdom vẫn đứng một chỗ và nhìn họ với ánh mắt vừa lạ lùng vừa mệt mỏi.
Người không ra xem con trai họ sao?
- Cậu bé đã khóc đòi mẹ. - London nói.
- Con muốn gặp mẹ hả?
France nhẹ chọt vào má con đùa nhưng cậu bé có vẻ không thích, mà khi những đứa trẻ khó chịu, chúng sẽ khóc. Con ngươi nhỏ bé đỏ tươi kia rung lên rồi miệng cậu bé méo xệch đi cũng đủ làm France biết anh gây ra chuyện lớn rồi.
Anh chưa kịp làm gì thêm, London cũng không ngờ tới, Canada khóc òa lên.
- Ôi trời ơi, Canada ngoan nào. - London dỗ.
- Ối bố làm con đau à? Đau đâu chỉ cho bố. - France cũng dỗ cùng.
Cả ba người, London, Paris, France đều cố gắng làm đứa bé vừa tháng tuổi ấy nín khóc, cho tới khi United Kingdom lên tiếng:
- Mang con ra ngoài đi.
Họ quay lại nhìn người.
United Kingdom còn chẳng thể nhìn thẳng. Người cúi mặt xuống, đưa hai tay lên bịt tai và cứ lặp lại như thế.
- Đưa Canada ra ngoài đi.
- Em sao vậy? Con muốn gặp em mà.
France tiến tới nhưng mỗi bước của anh, người lại lùi về sau tới khi lưng người đập vào tường. Hai tay càng áp chặt vào như muốn bịt hết tất cả âm thanh.
- Đưa nó ra ngoài đi!
- Em-
- Đừng nói nữa! Đừng khóc nữa!
Với United Kingdom bây giờ, không gian này rất khó thở. Bên tai người oang oang tiếng khóc lớn đến inh ỏi, lại thêm tiếng người nói, người rất khó chịu, rất ngột ngạt, rất đau đầu. Người muốn chạy đi nhưng cảm giác hai chân chẳng còn sức lực nào, thậm chí, người còn chẳng cảm thấy chân mình nữa. Người chỉ có thể đứng trong góc tường ấy, run rẩy, chịu đựng và cầu xin đứa bé.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Countryhumans FrUK] Till death do us part
Fiksi Penggemar- Title: [Countryhumans FrUK] Till death do us part - Author: Luna - Content: Tất cả oneshots về couples Pháp - Anh bởi tác giả Luna. #1 - #4: đăng lại từ tập oneshorts từ #5: mới - Main couples: FrUK, BrNI, KOFEngScot - Bookcover: Luna (with the he...