Ban đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng một hai con cú đêm không muốn ngủ nửa đêm ra ngoài vui chơi bay qua cửa, lúc này, ngoài đèn đường màu vàng mờ ảo bên đường thì chỉ còn ánh đèn ở cửa hàng 24/24 lộ ra chút ánh sáng yếu ớt của con đường.
Trong hiệu thuốc 24 giờ, nhân viên thu ngân trực đêm đang ngồi ở bàn gục đầu buồn ngủ, điện thoại trước mặt đang chiếu bộ phim mà cô đã xem cả chục lần nhưng vẫn không bao giờ chán.
Âm thanh của nhân vật chính của bộ phim bước trên mặt đất và tiếng giày của hắn chạm đất trùng với âm thanh tiếng giày của người khách đi bên ngoài cửa kính chắn gió trước tiệm, giọng nói của nhân vật chính trong phim với người này phát ra khiến cô không thể phân biệt được với giọng nói gốc.
Đến nỗi trong một khoảnh khắc, nhân viên thu ngân nghĩ rằng người kia đã bước ra từ trong phim.
Nhưng cô nhanh chóng nhận ra rằng đây là thực tế và người kia cũng không bước ra từ phim.
Một Alpha cao lớn đứng trước quầy.
Vào thời điểm này trong đêm, những người đến hiệu thuốc không cần gì khác ngoài những thứ đó.
Lễ tân không nghĩ nhiều bèn duỗi một ngón tay chỉ vào dãy hộp trước quầy, ngáp một cái, mơ hồ nói: "Bcs, chất dưỡng ẩm và thuốc bôi trơn đều có, kích thước thì anh tự chọn, giá cả được ghi chú rõ ràng, quét mã để thanh toán."
"Không, tôi không cần mấy thứ đó." Nhân viên thu ngân đang ngái ngủ khi hắn mới bước vào cửa có lẽ không nghe rõ, Alpha kiên nhẫn lặp lại câu hỏi của mình: "Tôi muốn hỏi thuốc ức chế Omega ở đâu?"
Đồng thời, nhân vật chính của bộ phim cũng phát ra câu thoại theo cùng một âm sắc, hai giọng nói vang vọng như một chiếc đồng hồ quả lắc cổ đại đập vào lúc nửa đêm, phá vỡ sự mơ hồ của nhân viên thu ngân.
Nhân viên thu ngân đột nhiên ngước đầu lên, nheo mắt nhìn ánh sáng trên đầu, nhưng cô bỏ qua đôi mắt đau nhức của mình và nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngược sáng của Alpha rồi ch.ết lặng.
Lông mày này, dáng hình này...
"Khương Hành???" Nhân viên thu ngân gần như ngã ra khỏi ghế.
"Xin chào." Đôi môi thẳng tắp của Khương Hành lộ ra chút không kiên nhẫn, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn hỏi nhân viên, nhắc lại câu hỏi của mình: "Cô có thể lấy giúp tôi thuốc ức chế của Omega không?"
Hắn dừng một chút, sau đó nói: "Phiền cô lấy luôn cả thuốc ức chế của Alpha, cảm ơn."
Nhân viên thu ngân từ phía sau quầy đi ra, đi đến một cái kệ lấy thuốc ức chế Alpha và Omega ra đưa cho Khương Hành.
"Cảm ơn."
Khương Hành lấy điện thoại ra quét mã thanh toán, sau đó lại đẩy rèm chắn gió ra, vội vàng bỏ đi.
Chỉ lưu lại nhân viên thu ngân với ánh nhìn chằm chằm vào bóng lưng hắn và nhận ra trong nhận thức muộn màng.
Tại sao nửa đêm Khương Hành lại ra ngoài mua thuốc ức chế Omega?
Xong rồi, hẳn là mình còn chưa tỉnh ngủ.
Đã bảo là ca đêm là quy luật trái với tự nhiên mà, xem xem hiện tượng kỳ lạ mà mình đã gặp phải kiểu gì thế này.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ABO] [Hoàn] Alpha của tôi là đỉnh lưu trùng sinh
RandomĐọc văn án ở phần 1 truyện 1. AxO, con trai là con ruột Tên lúc trước: Lão bà không thừa nhận con là em ấy sinh 2. Thiết lập quay lại quá khứ, không phải thế giới song song 3. Điềm văn, giới giải trí, trùng sinh, ABO, nhẹ nhàng Tóm tắt bằng một câu:...