"Em muốn thành ninja." Em bé Đức Duy sau khi xem hết 50 tập Naruto đã dõng dạc tuyên bố trước mặt các anh em.
"Nhóc con, xem ít phim thôi. Mày mát lắm rồi đó." Ông hoàng nghiêm túc Tage nắm đầu em mà xoa xù cái đầu trắng của em lên làm nó rối bù như cái tổ quạ.
"Hứ. Ngày mai em sẽ dùng ẩn thân chi thuật. Đố anh Tê giác tìm được em." Duy con mạnh dạn thách thức. Nhưng ngay lập tức Tuấn Huy quay lại nhìn em bằng ánh mắt cáu gắt.
"Mày gọi ai là Tê Giác à?"
Đức Duy bỏ chạy nhảy vào lòng cụ Sinh trốn tránh, em ôm chặt lấy cổ cụ để tìm một chỗ dựa vào. Em thừa biết anh Tage có thể var tất cả mọi người kể cả anh Hiếu hay anh Tus nhưng chắc chắn có một người anh ta sẽ không var nổi chính là cụ Sinh. Mỗi lần có chuyện mâu thuẫn mà có Tage trong đó, chỉ cần Trường Sinh nói một lời là Tage sẽ trầm lặng không tranh cãi nữa. Mọi người còn đùa rằng cụ Luân là công tắc ẩn của Tage, bật một cái là Tage ngoan ngay. Dù Tage luôn nói không phải nhưng thực chất đúng là vậy.
Đức Duy vừa hay lại là cục bông nhỏ được cụ Luân chiều chuộng tới sinh hư. Dù gây chuyện nhưng chỉ cần xin lỗi cộng thêm chút nhõng nhẽo thì có 10 cái khiên cũng không đỡ nổi, cụ Luân ôm lấy Đức Duy bảo kê, tay Tage chuẩn bị tóm cổ em liền bị cụ ngăn cản. Song Luân mỉm cười ái ngại như đang thay em xin lỗi Tuấn Huy để anh ta tha cho em bé con. Huy thì lại nghe lời anh Luân nên cũng chỉ hừ lạnh bỏ qua.
"Anh cứ chiều nó thế, nó hư ra đấy." Tage nói, ánh mắt hằn học nhìn Đức Duy.
"Thôi mà, không chấp con nít." Song Luân phẩy tay bỏ qua. Còn Đức Duy thì mỉm cười đắc thắng trong lòng Trường Sinh.
***
Ngày hôm sau, Đức Duy như biến mất khỏi nhà chung. Quang Anh đi diễn về muốn tìm em liền tìm không ra. Nhóc con chẳng để lại lời nhắn nào mà cứ như không khí, bốc hơi cái bùm, chẳng ai hay biết. Người ngủ cùng em đêm qua là Trần Minh Hiếu, bình thường sẽ tỉnh giấc lúc 5h sáng nhưng vừa dậy đã không thấy Đức Duy đâu. Tìm khắp nơi cũng chẳng thấy.
Các anh em biết em nhỏ mất tích lập tức chia nhau đi tìm. Vì em không cầm theo điện thoại nên không thể liên lạc đc. Các anh em tìm đủ mọi ngóc ngách trong nhà, tới cả nhà khi cũng không bỏ qua nhưng vẫn chẳng tài nào tìm nổi em. Thái Sơn, Anh Quân và Phong Hào lấy xe ra để tới những nơi mà em hay ghé qua nhất nhưng đáp án vẫn là không có gì. Mặc dù đã điện thoại thử cho những người bạn để hỏi tình hình nhưng vẫn chẳng có chút kết quả nào.
Quang Anh lo lắng không biết gọi cho ai liền bấm máy gọi cho mẹ Hà nhà em nhỏ. Đầu dây bên kia vừa nhấc máy, tim Quang Anh như muốn rụng rời mà xổ một tràng bằng sự vội vã. Mẹ Hà ở bên cạnh cũng vì sự sợ hãi trong câu nói của Quang Anh mà hốt hoảng theo nhưng rất nhanh mẹ đã lấy lại bình tĩnh. Mẹ thở hắt nhẹ một tiếng và bật chế độ call video với các anh em.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai
Teen FictionChuyện về bé Út được các anh trai cưng như trứng . . . . p/s: Nghiêm cấm việc pro lung tung cũng như tag chính quyền dưới mọi hình thức. Xin nhắc lại là không được phép để chính quyền biết tới sự tồn tại của cái fic này.
![[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai](https://img.wattpad.com/cover/361066625-64-k894764.jpg)