Đừng di chuyển 2

424 65 7
                                        

Đức Duy từng là một nghệ sĩ có tiếng hát vang xa, em nhỏ ngoan, cute, đáng yêu, ứng xử tốt, tinh tế, hiền lành,...nhưng em lại quá hiền, hiền tới mức bất kỳ ai đều có thể bắt nạt em. Còn em, thì tuyệt đối không phản kháng. Chính vì thế mà không ít lần người ta leo lên đầu lên cổ em ngồi. Rhyder và Atus vô tình nghe được một đoạn nói chuyện phía sau hậu trường, chủ yếu là nói về Captain, nhưng nội dung lại chẳng tốt đẹp gì cho kham và bất ngờ sau những lời nói khó nghe lại từ người thân bên cạnh em. Rhyder lúc đó nếu không có anh Atus ngăn cản thì sẽ lập tức nhảy ra 3 mặt 1 lời rồi chứ chẳng có chuyện ngồi yên như bây giờ. 

"Bình tĩnh đi, chắc chắn sẽ có lúc chúng ta cứu em ấy khỏi bọn họ." Atus nắm chặt cổ tay Quang Anh đã nổi gân xanh cứng ngắc. 

"Chết tiệt thật. Nếu biết ngay từ đầu như vậy em đã kéo Duy về công ty mình." Rhyder hối hận về cái ngày mình đã nói để em tùy chọn quyết định. 

Chờ, chờ nữa, chờ mãi...cuối cùng thì thời khắc đó đã tới, vận may đã mỉm cười với bọn họ. Sự cố năm đó không đơn giản là vô tình, Rhyder đã trông thấy một bóng đen kỳ lạ lấp lửng phía sau hậu trường. Hắn biết chắc chắn cái bảng LED sẽ rơi xuống nhưng lại chẳng ngăn cản. Ngày hôm đó, Duy nhập viện, người vội vã vào bệnh viện cùng với em là anh chứ không phải ekip của em. Lúc trợ lý của em vội vã muốn leo lên xe đi cùng thì Quang Anh đi tới đẩy người ta ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn người đó khiến đối phượng lạnh sống lưng. 

"Phiền mọi người thông báo cho gia đình Duy để họ tới. Còn lại để tôi lo từ đây là được rồi." Rhyder nói bằng giọng trầm tới đáng sợ. 

Trong lúc em đượccấp cứu khẩn cấp, Quang Anh đã gọi điện cho một người bạn đang làm việc tại đây để nhờ cậu ta nói vài câu cho em nhập viện vào phòng riêng tốt nhất. Bản thân lo toàn bộ chi phí để em có một điều kiện hồi phục tốt nhất. Nhìn vào kết luận bệnh án, chân em bị một đoạn LED rơi khỏi khung cắt vào 2 cổ chân, chảy máu không ngừng và gần như đứt gân cổ chân. Mặc dù đã được cấp cứu nhưng cần thời gian khá lâu để có thể đi lại bình thường. 

Lúc mà Quang Anh phổ biến tình trạng lại cho các anh em thì mọi người vừa lo vừa thở phào. Lông mày của Song Luân đã thôi skinskip, Atus thở ra một hơi nhẹ nhàng, Pháp Kiều cũng thôi bấu vào tay tới rỉ máu. Rhyder nói mọi người có thể vào thăm Captain, một vài người liền đứng dậy đi vào để thăm em nhỏ, vài người ngồi lại chờ ở ngoài hành lang. 

"Ê, hay là chúng ta đừng để em ấy làm nghệ sĩ nữa đi." Trần Minh Hiếu lên tiếng. 

"Mày điên à Hiếu? Mày đang nghĩ gì vậy? Nếu làm thế khác nào cắt bỏ đi đôi cánh của thằng bé." Bảo Khang cáu giận nhìn thằng bạn thân mình, người sớm đã mang một ánh mắt vô định tới đáng sợ.

"Điều đó là không thể. Đôi chân em ấy sẽ sớm lành thôi." Quang Anh phủ định ý kiến đưa ra của Minh Hiếu. 

"Không phải tụi mày muốn cứu em ấy khỏi cái công ty rẻ rách kia sao? Đây là cách duy nhất phá hủy hợp đồng mà không cần đền và giải tán trước thời hạn đó thôi." Minh Hiếu vẫn khá quyết tâm với cái tư tưởng của mình dù nó đáng sợ tới sở gai ốc. 

[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh TraiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ