"Đùa, em là con nít à Captain?" Ali Hoàng Dương nhìn thằng nhóc đầu xanh đang ngồi ngoan trên cái vali của anh Đăng Dương.
Em nhỏ ngồi lên vali để mặc cho anh Dương kéo đi, hành lý của em đã được bạn trợ lý đẩy phía sau bằng xe đẩy của sân bay. Ai đi xa cũng mang 1 cái vali nhưng riêng bạn nào đó thì mang tới 3 cái lận. Chả hiểu em mang gì mà nhiều thế. Trong lúc chờ chuyến bay từ Mỹ đi Hàn Quốc khởi hành thì các anh em có thêm thời gian để nghỉ ngơi. Ai cũng có việc của riêng mình. Tới khi quay lại sân bay thì mọi người đều đang ngồi chờ ở phòng nghỉ cho vé hạng Thương gia. Pháp Kiều đang ngồi chờ tại góc phòng, anh Ali cứ tò mò chẳng biết đĩa đồ ăn trước mặt Kiều là của ai mà Kiều cứ ngồi chờ mãi.
"Của ai mà ngon của zậy?" Anh Ali hỏi.
"Của Cáp Tần á anh." Kiều cũng chẳng giấu diếm mà nói. Chỉ duy nhất việc Rhyder nhờ nàng mua rồi tiện tay bón cho em ăn là nàng chẳng hé nửa lời. Tại hai cái cục nam châm này đang dỗi nhau mà.
"Xé gà cho em với chị." Captain nhõng nhẽo với chị Kiều.
"Em làm sao ấy. Captain? Gà chiên mà em đòi xé." Ali Hoàng Dương khó hiểu nhìn thằng em út của mình nhưng anh rất nhanh đã nhận lấy ánh mắt khó nói của nàng Kiều.
"Là em nè, em là người xé gà chiên cho nó nè anh." Ánh mắt nàng Kiều mang theo sự khẳng định nhìn vào anh. Ali Hoàng Dương thấy vậy cũng ngậm ngùi im lặng. Mới trách nhẹ mấy câu mà anh bị nhìn quá trời, đúng là út cưng, không ai dám đụng.
Cuối cùng, đoàn nhà SayHi cũng đặt chân tới nước Mỹ, đất nước giàu có và hiện đại nhất thế giới. Vốn nghĩ sự xuất hiện của mình sẽ không thực sự chào đón nồng hậu như ở Việt Nam, mọi người đều chuẩn bị sẵn tinh thần để không khỏi thất vọng nhưng lạ thay, vừa bước khỏi cửa an ninh, các fan đứng rất đông ở ngoài tạo thành một lối đi chào mừng các anh em. Tiếng hò reo gọi tên của các fan từ Việt tới nước ngoài đều vang lên khiến trái tim tất cả các anh trai đều mang một cảm giác tự hào khó tả.
***
Việc đầu tiên sau khi tới đất Mỹ là các anh em sẽ đi gặp chủ nhà thầu, những người đã mở lời đầu tư cũng như mời các anh em SayHi sang đất Mỹ tổ chức concert. Sau buổi gặp mặt cũng như bắt tay vui vẻ cũng tới lúc nhận phòng. Đức Duy ngoan ngoãn đứng sau lưng các anh chờ được gọi tên. Do nhà đầu tư quá mức hào phóng nên đã để cho các anh trai mỗi người một tầng. Chính xác là mỗi người 1 tầng đấy.
"Sao em lại ở tầng 1055." Đức Duy tròn mắt nhìn tấm card của mình bằng sự hoảng hốt.
"Tầng 10 em ơi." Thái Ngân nghe cũng hết hồn mà cầm card phòng của Duy xem xét xong thở phào vì tưởng em mình chuẩn bị chuyển lên trời ở.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai
Fiksi RemajaChuyện về bé Út được các anh trai cưng như trứng . . . . p/s: Nghiêm cấm việc pro lung tung cũng như tag chính quyền dưới mọi hình thức. Xin nhắc lại là không được phép để chính quyền biết tới sự tồn tại của cái fic này.
![[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai](https://img.wattpad.com/cover/361066625-64-k894764.jpg)