Sau khi kết thúc Day1 tại Hồ Chí Minh, các anh em kéo nhau đi bar bay nhảy cho thỏa mãn phần năng lượng còn dư thừa của mình. Hoàng Đức Duy tất nhiên là người hưởng ứng nhất, thứ hai là Negav. Hai anh em dắt tay nhau lao vào quầy bar gọi đồ uống. Em hí hửng muốn gọi một ly rượu nhưng cụ Luân đã nhanh tay chặn em lại. Bé con uất ức nhìn cụ Luân bằng ánh mắt hằm hằm.
"Trẻ con không nên uống rượu đêm khuya." Song Luân nói xong liền quay ra với người pha chế. "Pha giúp mình một ly cooktail Dâu tây nhé."
Nhận được yêu cầu, chàng pha chế liền gật đầu và bắt tay vào công việc của mình. Đức Duy thấy bản thân không có sự lựa chọn liền quay sang nhìn người anh lớn tuổi kia bằng ánh mắt tức giận, môi bĩu ra tỏ vẻ giận dỗi không chịu được. Song Luân thấy cảnh này chỉ biết cười, người đáng yêu nên lúc giận dỗi cũng đáng yêu dã man ấy. Bàn tay to lớn của anh không kiềm chế được mà phải bẹo lấy đôi má hồng hào của em Duy.
"Ghéc cụ òi. Ứ chơi zới cụ nữa mô." Em Duy đang dỗi còn bị véo má, em nói chẳng tròn câu, mắt ướt cũng vì tủi thân mà bắt đầu ngập nước chuẩn bị mếu máo muốn khóc. Nhưng đap lại em chỉ là nụ cười khoái trí của Song Luân thôi.
"Mô tê răng rứa? Học ai câu này đấy?" Song Luân tay vẫn không dừng hành động mà còn kéo em lại gần để tiện véo hơn.
"Eo ơi...Đau em...Em mách Quang Anh...cụ trêu em..." Đức Duy nhõng nhẽo gào lên âm thanh của mèo nhỏ. Em đánh vào tay cụ một cái thật đau (em cho là như vậy) xong khoanh tay quay ngoắt đi không thèm nhìn cụ.
Negav ở một bên vừa gọi cho mình một ly rượu thì đã bị em bé Đức Duy lao tới muốn nếm thử. Mặc dù đại gia chiều em là thế nhưng đêm rồi, uống đồ có cồn không tốt cho cơ thể, đặc biệt là với cái dạ dày tổn hại như Duy. Anh vươn tay đẩy ly rượu ra xa khỏi tầm tay em đầu đỏ, bàn tay ôm lấy eo em để cố trụ không cho em chạm tới.
"Cho em uống tí thôi mà..." Đức Duy gào miệng lên đòi hỏi nhưng vẫn không được các anh đáp ứng.
Cả quán bar ngập trong ánh sáng và âm nhạc, sự có mặt của các anh trai khiến đám đông càng thêm bùng nổ. Em Duy ngồi một góc nhâm nhi ly cocktail mà cụ Luân đã gọi, vị ngọt thanh nhẹ, chua chua kết hợp cùng với cồn loại nhẹ không cay. Em vừa tận hưởng âm nhạc vừa ngắm nhìn đám đông đang không ngừng nhún nhảy kia, các anh của em sớm đã mỗi người một chỗ để tận hưởng chút dư vị của concert để lại. Không ít các fan đã chụp hình Captain đang ngồi cạnh cụ Luân hệt như một em nhỏ đi chơi có người giám sát. Vì quá ồn nên em chẳng nghe được ai đang gọi mình, chỉ thấy các bạn đứng dưới vẫy tay liền mỉm cười pose dáng đáp lại.
Lúc này, ly nước của em đã hết, em quay sang nhìn cụ Luân. Anh biết nhóc con lại nài nỉ mình điều gì liền thở dài, tay quàng qua vai kéo em sát lại gần, anh ghé sát vào tai em để có thể giúp em nghe rõ hơn.
"Xuống chơi với mọi người đi."
"Cụ không đi cùng à?"
"Xuống đi, anh ở trên này chờ."
Đức Duy vừa được thả ra liền tót xuống sân khấu nơi mà các anh đang nhảy múa. Rhyder từ lúc tới quán đã giao em nhỏ nhà mình lại cho cụ Luân để mình có thể tận hưởng. Không phải là anh không quan tâm em mà là nơi đây quá ồn ào, anh biết bản tính mình ham chơi chả kém gì em nên mới giao phó lại cho cụ trông chừng. Đúng lúc này, quán bar bắt đầu mở nhạc của Rhyder.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai
Teen FictionChuyện về bé Út được các anh trai cưng như trứng . . . . p/s: Nghiêm cấm việc pro lung tung cũng như tag chính quyền dưới mọi hình thức. Xin nhắc lại là không được phép để chính quyền biết tới sự tồn tại của cái fic này.
![[ALLCAP] Em Bé Của 30 Anh Trai](https://img.wattpad.com/cover/361066625-64-k894764.jpg)