Chương 22 - Cứu người

13.7K 870 21
                                    

Đột nhiên, Dương Quỳnh nhìn thấy người dẫn đầu đội cảnh sát nghe điện thoại, quay người về phía sau. Cô cũng bình tĩnh lui ra phía sau. Hành động này của cô những người có mặt ở hiện trường cũng không chú ý. Chỉ có duy nhất Thẩm Thu Hoa là chú ý đến.

Cảnh sát kia đi đến nơi hẻo lánh, theo chỉ thị của cấp trên. Chưa nói dứt lời, thì cảm thấy sau lưng có luồng sức mạnh. Phản ứng của anh ta xem ra cũng nhanh, không quay đầu mà bước tới hai bước để tránh công kích. Khi quay đầu nhìn lại, trước mặt là một quyền và một con dao đang nhắm thẳng tới.

Dương Quỳnh cũng không để ý tới nhiều, trực tiếp lấy cây súng ở trong bao ra, giấu ở trong quần áo rồi quay lại chỗ mọi người. Mọi chuyện xảy ra ở nơi kính đáo, cho nên tạm thời không có ai phát hiện.

Thẩm Thu Hoa tất nhiên cũng không thấy, nhưng nàng nhìn thấy Dương Quỳnh đã quay lại, nét mặt cũng thay đổi. Khẳng định cô đã lấy được thứ mình cần, biểu hiện hăng hái này chỉ có khi Ánh Nguyệt kiếm trong tay Dương Quỳnh được xuất ra khỏi vỏ, thì mới nhìn thấy.

Dương Quỳnh biết cô không có nhiều thời gian. Cô chọn một vị trí tốt để bắn. Ánh mắt thì nhìn chằm chằm Thẩm Thu Hoa, thì thấy Thẩm Thu Hoa cũng đang nhìn về phía cô. Bốn mắt nhìn nhau, tất cả lời nói ở bên trong đều biểu hiện ra hết rồi.

"Thu Hoa, hãy tin chị. Chị nhất định sẽ cứu em ra."

"Em tin chị, vẫn luôn tin tưởng chị."

Dương Quỳnh nghiêng đầu về bên phải, sau đó trừng mắt, nét mặt nghi ngờ. Thẩm Thu Hoa không dám lộn xộn, chỉ là nhếch miệng cười, mắt hơi chớp, ra hiệu nàng đã hiểu.

Dương Quỳnh không dám sơ xuất, quay đầu lại nhìn hoàn cảnh xung quanh, kiếm một góc độ để nổ súng, sau khi xác định rồi cũng không do dự. Giơ súng bắn về đèn ở trên trần nhà.

"Ba" một tiếng, chụp đèn vỡ vụn, phát ra âm thanh lớn. Mảnh vỡ thủy tinh ào ào rơi xuống. Tất cả mọi người bao gồm cả tên côn đồ liền ngẩng đầu lên. Chỉ có Thẩm Thu Hoa mới hiểu ý tứ của Dương Quỳnh, ngay lập tức nghiêng đầu về phía bên phải. Tay của Dương Quỳnh cực kỳ ổn định, cô biết rõ mình đang sử dụng súng trái pháp luật, sẽ không có cơ hội thứ hai đâu.

Giơ súng nhắm chuẩn, con ngươi hơi co lại. Trước mắt tất cả gây rối đều không có quan hệ gì với cô, trong đầu của cô chỉ có mục tiêu để bắn.

Một tiếng súng vang lên.

Lúc tiếng súng vang lên. Dương Quỳnh giống như mũi tên đã bắn ra ngoài lập tức lao đến.

Một phát bắn bể đầu, chết ngay tại chỗ.

Thẩm Thu Hoa theo bản năng muốn quay lại xem, Dương Quỳnh liền xông tới đưa tay che lấy ánh mắt nàng: "Đừng nhìn."

Hiện trường vô cùng hỗn loạn, rất nhiều họng súng đều nhắm ngay Dương Quỳnh.

Dương Quỳnh đem cây súng ném xuống đất giơ hai tay lên cao, không làm động tác gì khác.

Sắc mặt Thẩm Thu Hoa tái nhợt, lúc nãy dù tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc nàng chưa từng hoảng sợ, nhưng mà đó là mạng người. Nàng nhìn những cảnh sát kia, lại nhìn qua Dương Quỳnh, không hiểu vì sao hiện tại lại tạo thành cục diện như vậy.

[BHTT][Edit-Hoàn] Mạc Đạo Vô Tâm - Liễm Chu (Hiện Đại)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ