Chương 1Tự cổ chí kim có không ít đế vương bị mỹ nhân mê hoặc mà đánh mất giang sơn,đã là phàm nhân thì không thể vượt qua được thất tình lục dục,trong đó phải kể đến hoàng đế của Thịnh quốc,Thịnh Khải Đường có thể nói là một kẻ hoang dâm vô độ,hắn không ngừng phái người tìm kiếm mỹ nữ khắp thiên hạ để phục vụ cho việc phong lưu khoái hoạt của mình,nhưng món đồ tốt thì kẻ nào cũng muốn chiếm hữu,thứ mà hắn muốn có lại không dễ dàng đoạt được,kể từ ngày Lưu Tiến hoàng đế của Lưu quốc từ chối gả nữ nhi cho Thịnh Khải Đường thì hai quốc gia không ngừng xảy ra xung đột,hiệp ước hòa bình được ký kết giữa hai nước cũng đã bị phá hủy từ đó.
Chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngũi đội quân hùng mạnh của Thịnh quốc đã đánh vào kinh thành Lưu quốc,Lưu Tiến thân là thiên tử làm sao có thể hèn nhát đến nổi bỏ chạy,hắn chỉ có thể ở lại để cũng cố lòng tin của binh sĩ,tiếp tục chiến đấu đến khi không còn có thể chống trả,đáng tiếc địch quốc người đông thế mạnh,không những đánh vào kinh thành mà ngay cả hoàng cung cũng trở nên điêu tàng,nhuốm đầy máu tanh,ngọn lửa tham vọng lan tỏa khắp các nơi trong hậu cung,biến mọi cảnh quang xinh đẹp trở thành tro tàn.
Kha Lỗi đại tướng quân của Thịnh quốc phái rất nhiều người đi lục soát khắp mọi nơi trong hoàng cung để tìm ra tung tích của tam công chúa Lưu quốc,hắn nhận được chiếu chỉ của Thịnh Khải Đường bằng bất cứ mọi giá phải mang tam công chúa trở về Thịnh quốc,mặc dù đã lục tung cả hoàng cung vẫn không tìm ra được nàng,Kha Lỗi sai người áp giải Lưu Tiến và các vị công chúa,hoàng tử khác ra một bãi đất trống ở trong hoàng cung,đám binh sĩ hành quyết từng người một trước mắt Lưu Tiến,hắn vô cùng thống khổ trước tình cảnh tang thương này,nhưng vẫn không khai ra mình đã giấu tam công chúa ở nơi nào.
"Phụ hoàng..."
Cách đó không xa ở trong bóng tối có hai người đang tranh chấp với nhau,nam tử ra sức ngăn cản không cho nữ tử chạy đến nơi đang diễn ra cuộc hành quyết,nữ tử có mái tóc dài như mây đen tán lạc trên vai,tuy nét mặt mang theo sự bi thương nhưng vẫn nhìn ra được nàng xinh đẹp tuyệt thế phong hoa làm mê đảo chúng sinh,khuynh quốc khuynh thành càng không thể hình dung hết vẻ đẹp của nàng,tin tưởng không có tài hoa nào có thể khắc họa được vẻ đẹp say lòng người này,nàng cũng chính là tam công chúa của Lưu quốc,Lưu Duyệt Yên,Long Vân Trí sợ bị mọi người phát hiện nhanh chống che miệng Lưu Duyệt Yên lại.
"Tam công chúa xin hãy mau chống theo thần rời đi nơi này,nếu không...sự hy sinh của thánh thượng và các hoàng tử công chúa sẽ là vô ích"
"Bổn cung không đi,ngươi buông ra..."
Lưu Duyệt Yên đôi mắt xinh đẹp đẫm lệ sương mù,nàng vùng vẩy muốn chạy đến nơi hành quyết,nàng không thể tham sống sợ chết mà bỏ mặc thân nhân của mình,sinh tử nhẹ tựa lông hồng có gì đáng sợ chứ,nếu tất cả mọi người đều chết đi thì nàng còn sống để làm gì nữa,chi bằng cùng bọn họ ung dung tự tại chốn hoàng tuyền,Long Vân Trí không thể khuyên ngăn chỉ đành có hành động bất kính đánh cho Lưu Duyệt Yên ngất xĩu,hắn nhanh chống ôm nàng đi vào một mật thất được xây dựng trong hoàng cung.
Long Vân Trí được Lưu Tiến giao trọng trách bảo vệ an toàn cho Lưu Duyệt Yên,không phải chỉ vì nàng là huyết mạch của hoàng thất,mà là bởi vì nàng lưu giữ một bí mật liên quan đến cả vương triều,nếu nàng bị bắt giữ thì hậu quả thật sự đáng sợ,Kha Lỗi ở bên kia vẫn đang quan sát cuộc hành quyết,hắn nghĩ có lẽ Lưu Duyệt Yên đã trốn thoát,phẩn nộ sai binh sĩ hành quyết toàn bộ đám người ở đây rồi mang thủ cấp đem đi treo trên tường thành thị chúng,hắn nhanh chống leo lên ngựa cùng binh sĩ rời khỏi hoàng cung đi truy lùng tung tích của Lưu Duyệt Yên.