Hôm nay nhận được thông báo từ cty là tôi sẽ phải tham gia 1 khóa học lặn cho bộ phim "Missing" sắp tới.Cty đưa ra cho tôi những địa chỉ học lặn ở HK,nhưng ngay lúc này đây tôi thực sự k muốn ở HK 1 tí nào ,vì lịch làm việc sắp tới của tôi dày đặc,tôi chẳng biết là mình còn có free time để mà ngủ nữa hay là chỉ biết có công việc ,công việc và công việc .Rồi đây cô nàng Thừa Lâm của tôi lại giận dỗi và lại nói những câu trách móc vu vơ nữa,nhưng tôi hiểu,Thừa Lâm chỉ nói thể,để thầm trách những gánh nặng và áp lực của công việc cứ vây lấy tôi mà k để tôi có 1 chút free time nào để ở bên baby của tôi.Có lẽ đó là điểm khiến tôi luôn yêu Thừa Lâm,giận đấy nhưng Thừa Lâm quên ngay k để bụng những chuyện vặt vãnh,vì cô ấy cũng bận,nên có lẽ hiểu được tôi mệt mỏi thế nào,nhưng dù bận rộn,Thừa Lâm vẫn k quên những cuộc đt "nhắc nhở" tôi thường xuyên nào là : "k dc bỏ bữa......", " k dc đi chơi khuya.....", " k dc về quá trễ.....", " k dc tham công tiếc việc...", " phải chú ý sức khỏe...." ,......và còn nhiều câu nói dạng "take care" quá mức của nàng,làm tôi đôi khi cảm thấy mình giống em của nàng hơn là 1 "lover" đúng nghĩa.Nhưng mà tôi lại yêu cảm giác được nàng nói câu : "sorry Lạc Thi,R k cố ý,chỉ là vì quá ....thương Lạc Thi nên R mới....R sẽ rút kinh nghiệm....đừng giận R nhé" mỗi lần tôi complain nàng vì nàng nhắc nhở tôi quá nhiều ,và sau câu nói ấy là vài cái hôn qua đt rất đúng kiểu của Thừa Lâm.Nhưng dù sorry đến đâu thì sau 1 thời gian thì ......mọi việc vẫn đâu vào đấy . Nhưng nói gì thì nói tôi vẫn yêu cảm giác được Thừa Lâm take care như thế,vì lúc ấy tôi biết rằng ,trong tim nàng ,tôi chiếm 1 vị trí quan trọng........
_ Isa ! cô k sao chứ? - giám đốc cty hỏi tôi
_ K sao ạ.Em chỉ hơi mệt 1 tí thôi <thì ra nãy giờ tôi cứ mãi nghĩ về R mà quên mất mình đang bàn cv với giám đốc cty về bộ phim "missing" sắp tới.Thừa Lâm ơi Thừa Lâm ! Lại 1 lần nữa Thừa Lâm làm I mất tập trung vào công việc rồi đó>
_Tôi thấy cô rất bần thần ,cô thực sự ổn chứ có cần nghĩ ngơi không?
"sao hôm nay ông ta tốt bụng thế nhỉ ???" - tôi thầm nghĩ
_K sao đâu ạ,em ổn mà,về việc học lặn cty cứ quyết định e sẽ theo - tôi nói nhưng trong lòng đầy sự chán chường.
_ Về việc học lặn của Isa ,tôi nghĩ nên để cô ấy học ở Đài Loan,để thích nghi với môi trường của Đài Loan,vì phim có 1 số bối cảnh quay ở Đài Loan nên tôi nghĩ nên để cô ấy thích nghi với môi trường và khí hậu ở Đài Loan.Nếu đã quen thì tốt hơn cho việc quay phim sau này - đạo diễn Từ Khắc nói
_<có thật k vậy? cảm ơn ông nhiều lắm mr Từ.Nhớ Thừa Lâm quá,nếu dc thế thì hạnh phúc quá rồi - tôi thầm nghĩ>
_ Nếu ông nói thế thì tôi cũng ok nhưng còn về phía Isa thì tôi k biết rằng sắp tới cô ấy có ct nào k ....? - quay sang mani ông hỏi - sắp tới I có chương trình nào k mani ???
_ Ông chờ 5' để tôi check - mani nói và bắt đầu giở sổ tay điện tử ra xem
_< làm ơn là đừng có mà,chắc là k đâu nhỉ ? Tôi k nhận dc thông báo gì,chắc là k đâu nhi ? Chắc là k xui xẻo đến thế đâu nhỉ ? > tôi thầm nghĩ và cầu khấn trời đất
Mani bắt đầu cất tiếng nói với giám đốc,những câu đầu tiên của her ,tôi chẳng muốn nghe nữa,nhịp tim của tôi bắt đầu đạp mạnh khi her nói câu
_ " .... Lịch làm việc của I những ngày tới thì HÌNH NHƯ ..." - < hình như cái gì ? có hay k nói đại đi,cứ từ từ từ từ hồi hộp quá> - tôi lại thầm nghĩ và nét mặt tôi lúc ấy có chút căng thẳng - her tiếp tục " hình như là K CÓ"
_< tôi muốn nhảy lên và hét toáng để cho mọi người thấy dc niềm vui sướng và hạnh phúc của mình,nhưng kiềm lòng lại chỉ kịp để lại trên môi mình 1 cái nhếch mép thay cho niềm vui sướng của mình >
_ Nếu k có thì có lẽ Isa sẽ có thể qua Đài Loan học lặn dc,nhưng phải đi thật kín đáo và k để cho giới truyền thông bắt tin kịp nếu k lại bị dính vào scandal thì k hay tí nào...Isa cô thấy thế nào? Cô đến ĐL 1 mình được chứ?Vì tôi muốn mọi việc thật kin đáo k được đá động đến giới truyền thông ...- giám đốc nói
Tôi thậm chí k nghe những lời nói phía sau của ông ấy,bởi vì lúc này đây trong lòng tôi có rất nhiều cảm xúc,nó đan xen với nhau,tôi thực sư k còn biết gì nữa.Rất nhiều cảm xúc,nó hỗn độn,hồi hộp,vui vẻ,hạnh phúc,lo lắng,suy tính ....thực sự nhiều thứ quá,nhưng thôi k care đến nó nữa.Mọi chuyện rồi sẽ ổn,sẽ hạ hồi phân giải.Giờ thì tôi cảm thấy rằng sao ai cũng đáng yêu cả,tôi muốn ôm mani ,ôm mr Từ,ôm luôn "ông" giám đốc " keo kiệt ,đáng ghét" thường ngày của tôi,vì hôm nay sao ai cũng đáng yêu hết.Chỉ cần nghe đến việc tôi có thể đến ĐL mà lại là đi 1 mình ,chỉ câu nói ấy thôi,đủ làm cho tôi phải sung sướng rồi.1 mình,tôi có thể gặp Thừa Lâm bất cứ lúc nào tôi và Thừa Lâm rảnh mà k phải khai báo với ai hay bị sự quản lý của ai.1 mình,tôi có thể đi bất kì đâu với Thừa Lâm mà k bị ai hỏi han này nọ.1 mình tôi có thể làm được nhiều thứ nữa,k phải lo sợ này nọ có người đi cùng biết được.Ôi thực sự hạnh phúc quá ......Thừa Lâm! I nhớ Thừa Lâm quá...câu nói mà tôi muốn nói nhất với Thừa Lâm lúc này
_ " ....3h chiều nay cô đến cty lấy vé máy bay nhé,bây giờ tôi sẽ cho người đặt vé cho cô và đặt khách sạn cũng như chỗ học lặn tốt nhất bên ĐL cho cô.thế nhé ,buổi họp của chúng ta kết thúc ở đây có ai muốn có ý kiến gì thêm k ?"
_ Để Isa đi 1 mình liệu có ổn k thưa giám đốc,cô ấy chưa bao giờ đi 1 mình ....? mani nói
_ Em ổn mà chị,đâu phải lần đầu em đến ĐL 1 mình,lúc trước đã từng có 1 tháng ở ĐL để đóng Sl mà chị - tôi nói vì mani có vẻ cố tình quên việc tôi từng tham gia SL ở ĐL trong 1 tháng và cũng chỉ đi có 1 mình
_ Ok việc này cứ quyết định thế đi,có gì chiều nay chúng ta sẽ gặp lại nhau lúc 3h nhé Isa.- giám đốc nói
_ Ok gặp lại cô lúc 3h nhé Isa - đạo diễn Từ tử tế nói
Tiễn Mr Từ ra về tôi cũng vội vã từ giã giám đốc và mani để về.Khi ra khỏi phòng họp,tôi cũng k hiểu chính bản thân tôi hôm nay sao lại lạ đến thế,gặp bất kì ai cũng mỉm cười và vẩy tay chào,thậm chí cả cô tiếp tân,cô lao công và anh bảo vệ tôi cũng k chừa nốt.Đến tầng hầm giữ xe tôi gặp Kenny.Kenny chào tôi và nói :
_ hôm nay trong e có vẻ rất vui !
_ uhm......e cũng k biết nữa - tôi cười rất tươi với Kenny và tiếp - thôi xin phép anh nhé em phải về nhà để chuẩn bị cho chuyến đi Đài Loan học lặn của mình đây
_ Đài Loan ? Em đi Đài Loan ? Thật sao ? Khi nào thế ? Với ai?
_ Ui ! Sao anh có vẻ lo lắng và bất ngờ thế,bình thường thôi mà,em đi 1 mình,và chiều nay em sẽ đến cty lấy vé lúc 3h cho chuyến bay ngày mai.thôi chào anh nhé,em phải về nhà đây,thời gian gấp quá ,tạm biệt anh ,hẹn gặp lại
Tôi k kịp để Kenny nói thêm câu nào nữa ( có bất lịch sự quá k ta ?) đã chui vào xe và chỉ kịp vẫy tay tạm biết với him và lái xe đi....Hôm nay sao trời đẹp quá,nắng ấm,trời trong,rất tuyệt vời.Thời tiết tốt hay tâm trạng tôi tốt? Hôm nay lại kẹt xe trên đường về nhà nữa rồi ,nhưng sao tôi k cãm thầy bực bội như mọi ngày nhỉ,mà ngược lại lại cảm thấy mình có chút thời gian để nhìn ngắm đường phố HK khi kẹt xe...Gần đến nhà,xe tôi chay ngang 1 tiệm hoa,tôi k hiểu lý do vì sao mình dừng lại và chạy vào tiệm ấy để mua 1 bó hoa hồng thật lớn.Để tặng ai ? Hay là tôi tự tặng cho tôi,tặng cho niềm hạnh phúc trong tôi...Và rồi tôi cũng về đến nhà, chạy vào nhà ( k hiểu lúc ấy tôi đi hay là chạy nữa) tôi thấy mẹ đang làm dọn sẵn mâm cơm chờ tôi.Đột nhiên tôi cảm thấy thương mẹ quá,mẹ vẫn luôn chăm sóc tôi thật chu đáo.tôi chào mẹ và ôm mẹ 1 cái rồi nói :
_ mẹ ơi ! con thương mẹ quá
_ con bé ngốc này của mẹ hôm nay làm sao thế,thôi ăn cơm đi con
Tôi ngồi ăn cơm với mẹ và cảm thấy mâm cơm hôm nay cũng thật ngon,và rồi đột nhiên tôi nhớ đến việc phải nói với mẹ ,tôi gác đũa xuống và nói :
_ mẹ ! ngày mai,con đi Đài Loan để học lặn
_ vậy hả con ? con đã chuẩn bị gì chưa ? hay để mẹ chuẩn bị cho con ?
_ K cần đâu mẹ con chỉ đem 1 vài bộ đồ là xong thôi mà mẹ
_ khi nào con đi ? sao đột ngột quá vậy ? Mẹ chưa nghe con nói gì trước đó? Tại sao phải học lặn?
_ Ngày mai con đi mẹ à,do cv gấp quá nên con cũng mới biết hôm nay,và con học lặn để đóng 1 bộ phim ...ở dưới biển.
_ Con phải cẩn thận nhé,đừng làm việc quá sức,phải giữ sức khỏe,phải mang theo áo ấm,k được để mẹ phải chuẩn bị cho con,ko thì con lại bỏ cái này quên cái kia nữa.à ngày mai con bay chuyến mấy giờ,để mẹ biết đường mà sắp xếp?
_ K cần phiền phức quá đâu mẹ à,đơn giản gọn nhẹ là được rồi,chiều nay con mới biết chính xác giờ bay mẹ à
_ K được,đơn giản là thế nào,con cứ ăn uống và nghĩ ngơi đi,mọi việc để mẹ lo,đừng cãi lại mẹ ...
_ cảm ơn mẹ
Tôi chỉ còn biết nói câu ấy,vì mẹ tôi đã quyết thì tôi có nói gì cũng thế mà thôi.Ăn cơm xong và tranh thủ nghĩ trưa 1 tí,đúng 3h chiều tôi có mặt tại văn phòng công ty.Khi tôi đi mẹ vẫn còn đang sắp xếp đồ đạc cho tôi,vali của tôi giờ đây có lẽ đã chứa gần hết tủ đồ của tôi rồi,tôi có cảm giác thế.Giám đốc đưa cho tôi vé máy bay và căn dặn 1 vài điều.Nhưng tôi chẳng để tâm,tôi chỉ biết mình bay chuyến bay sớm nhất lúc 4h sáng,vẫn ở ks 5 sao,và khóa học lặn cấp tốc trong vòng chưa đến 1 tuần lễ,nếu chậm thì kết thúc đúng 1 tuần,và nhanh thì chỉ 5 ngày.1 tuần lễ liệu có đủ cho tôi và Thừa Lâm,nhưng đối với chúng tôi,thà rằng chỉ có thể gặp nhau trong 1 tuần còn hơn là k thể gặp nhau,cuộc gặp gỡ giữa tôi và đạo diễn Từ với giám đốc cty tôi diễn ra chỉ trong vòng 1h30 phút.Đồng hồ điểm 4h30' tôi đứng dậy ra về.Trong lòng tôi cảm thấy vô cùng phấn khởi,và ngồi trong xe nghe bản nhạc xiao mo li do tôi và Thừa Lâm hát,mặc dù bậy giờ vẫn lại là kẹt xe nhưng tôi vẫn k cảm thấy 1 chút bực bội nào ngược lại tôi lại còn cảm thấy hôm nay Hk thật đẹp,rất đẹp,bởi vì ngày mai tôi gặp Thừa Lâm......
Ngày đầu tiên :
Lịch học lặn của tôi ở Đài Loan cũng chẳng nhẹ nhàng gì cho lắm.Học rất căng thẳng và "tốc hành".Nhưng thôi,thà dc học ở ĐL ,còn có thể gặp dc Thừa Lâm "em yêu" của tôi,còn hơn là ở HK,chẳng thể gặp được "em".Nhìn lại lịch học của mình 1 lần nữa,và tôi buông 1 tiếng thở dài đầy chán chường.Phải tập liên tục 8 tiếng 1 ngày:
_sáng 7h -11h am
_chiều 2h-6h pm
_và 2 ngày cuối cùg của khóa học : 7h-9hpm
Lịch học chẳng gì gọi là "đáng yêu" ở nơi đây,quê hương của Thừa Lâm........Mãi chìm trong những suy nghĩ miên man của mình,giờ đây tôi chợt giật mình vì tiếng loa thông báo sắp đến sân bay,cảm giác của tôi thật k khác gì những lần trước đây đến Đài Loan ,rất hồi hộp và hạnh phúc.Nó k là quê hương của tôi nhưng sao tôi lại cảm thấy yêu nó như chính quê hương của mình,có lẽ vì ở đây có Thừa Lâm.......Mọi thủ tục nhanh chóng được tiến hành,và tôi cũng nhanh chóng rời khỏi sân bay,bằng cách đón 1 chiếc taxi trước sân bay ( tôi đã từng được Thừa Lâm chỉ cách để k bị mắc lừa khi đi taxi ở Đài Loan,nên cũng k đến nỗi nào khi 1 mình tự bắt taxi).Làm gì bây giờ nhỉ ? Gọi cho Thừa Lâm? Hay thế nào ? Làm thế nào để nàng ngạc nhiên nhi? Lại vẫn là những suy nghĩ miên man trong tôi....Tôi cảm nhận rằng ,từ lúc nhận được tin đi Đài Loan tôi đã có rất nhiều những suy nghĩ miên man của riêng mình,và dường như điều chiếm phần lớn những suy nghĩ của tôi là Thừa Lâm.Thừa Lâm là người chiếm của tôi nhiều lần đầu tiên nhất.Cô ấy là người đâu tiên khiến tôi phải lo ra k thể tập trung vào công việc hoàn toàn,cố ấy là người đầu tiên khiến tôi phải nhớ đến và mong muốn gặp nhiều nhất,cô ấy là người có nhiều hình ảnh trong tôi nhất dường như bất cứ lúc nào tôi rảnh rỗi đầu óc,thì hình ảnh của cô ấy lại hiện lên rõ ràng trong đầu tôi và cô ấy cũng là người con gái đầu tiên.......tôi yêu.Taxi dừng ngay trước cửa khách sạn,phục vụ của khách sạn giúp tôi mang hành lý lên phòng,tôi bước vào phòng,quan sát sơ qua căn phòng,và tự nhủ : "giường rộng,sofa rộng đủ cho mình và Thừa Lâm nằm và ngồi thoải mái" tự cười với ý nghĩ của mình,k ngờ mình lại nghĩ thế,thật kì cục quá đi,Thừa Lâm mà biết thì thế nào cũng "tặng" cho tôi 1 cái bấu "yêu" vào tai tôi và rồi sau đó sẽ "khuyến mãi" thêm 1 nụ hôn vào tai như xoa cho tôi đỡ đau.Yêu Thừa Lâm nhờ thế đấy,cô nàng ấy luôn biết làm người khác vui lòng,vừa đánh lại vừa xoa,đáng yêu cực kì.Nhưng chẳng hiểu từ khi nào tôi đã biết khen 1 người nhỉ ? Hình như là từ khi quen Thừa Lâm thì phải,và nàng cũng là người dc tôi khen nhiều nhất.Mỗi khi nói về nàng tôi luôn k muốn dừng lại,vì thực sự nàng rất đáng yêu ,rất hiểu lòng người và rất tốt.Ôi ! có đôi khi tôi cảm thấy Thừa Lâm của tôi thật là hoàn hảo.Nàng dường như ko có khuyết điểm nào cả.Khi ôm nàng trong tay,tôi thật sự tưởng rằng mình đang ôm 1 báu vật trong tay.Nàng là của tôi,tuy chúng tôi chưa cho nhau tất cả,nhưng tôi luôn muốn rằng nàng là của tôi.Nàng k là của ai cả,đúng k Thừa Lâm?............Lại đắm chiều trong những suy nghĩ về Thừa Lâm và tôi chìm vào giấc ngủ lúc nào k hay........
.....Qing chen xia le yi chang yu
Lu shui zhan shi le xiao mo li
Bai se hua ban chun jie you qing xi de wen zhe ni de hu xi.....
Điện thoại của tôi reo lên,1 số đt lạ lẫm,nhưng tôi vẫn bắt máy lên để nghe,bên kia đầu dây 1 giọng nói lạ hoắc vang lên :
_ chào isa,tôi là giáo viên dạy sẽ dạy cô học lặn trong time tới tại Đài Loan,tôi nghĩ giờ này cô đã tới Đài Loan đúng k? mọi việc ổn cả chứ?
_ dạ vâng tôi đang ở ks và mọi việc vẫn ổn
_tốt rồi,tôi nghĩ chúng ta nên có 1 buổi gặp mặt vào chiều nay ở clb nơi chúng ta sẽ học lặn trong time tới,tôi sẽ giới thiệu cho cô biết về nơi ấy,và giới thiệu sơ qua cho cô những dụng cụ chúng ta cần cho việc lặn,và cả nội dung học của chúng ta.Cô thấy thế nào,2h chiều nay,có thành vần đề k ?
_ ok ,k thành vấn đề,hẹn gặp lại anh chiều nay.
_ àh quên tôi chưa nói,chiều nay tôi sẽ đến đón cô ở ks của cô,cô cứ gọi tôi là Jack
_ oh thanks Jack,nhưng tôi nghĩ k cần quá phiền phức đến thế,tôi có thể tự đi taxi đến được ,nếu được anh có thể chờ tôi trước cổng dc k? Nếu dc thế thì cảm ơn anh nhiều
_ ok dĩ nhiên là được.hẹn gặp lại cô
_ ok bye anh
Người Đài Loan là thế,rất cởi mở,hòa đồng và thân thiện,nhưng cũng rất thẳng thắn,Thừa Lâm của tôi cũng thế,cô ấy cũng rất thẳng thắn,hòa đồng ,thân thiện và nhiệt tình ,thật đúng chất người Đài Loan.Ôi lại Thừa Lâm nữa rồi.À nhưng mà hình như từ lúc đáp máy bay đến giờ tôi chưa gọi cho Thừa Lâm,chắc cô nàng k biết tôi đến Đài Loan đâu nhỉ? Làm gì để gây bất ngờ cho nàng? Tôi k biết nhà nàng,chỉ còn cách gọi đt cho nàng.....Đành thế vậy,đành phải gọi đt cho nàng thôi..... " hello! Tôi là Rainie,hiện nay tôi đang bận,bạn hãy để lại lời nhắn cho tôi nhé,khi tôi mở máy sẽ gọi lại cho bạn, nào cũng đếm 1,2,3 và đọc lại nhắn của các bạn nhé 1,2,và ......3,chúc bạn 1 ngày tốt lành ..." Thừa Lâm khóa máy à.Sao lạ thế nhỉ? Hình như dạo này cô ấy tham gia bộ phim WWL thì phải? Giờ cô ấy đang làm gì nhỉ? Đang đóng phim cùng M? Tôi cảm thấy mặt mình như đang đỏ lên và đôi chân mày hơi nhíu lại khi tưởng tượng và vẽ ra cái viễn cảnh Thừa Lâm và Mike kiss nhau.Hình như tôi ghen thì phải ? Chắc là k phải thế đâu,chắc chỉ là bực mình 1 xíu thôi,gọi lại thử cho Thừa Lâm xem....Vẫn lại là hộp thư thoại,tôi ngán ngẩm lắc đầu và khẽ thở dài.1h15',tôi bước vào restroom,tắm rửa và thay đồ.Đồng hồ điểm 1h50',1 lần nữa call lại cho Thừa Lâm,vẫn là hộp thư thoại,và rồi tôi quyết định để lại lời nhắn cho Thừa Lâm: " Thừa Lâm,là I đây,I rất nhớ Thừa Lâm,và bây giờ I đang ở Đài Loan,Thừa Lâm đang làm gì thế,gọi lai cho I ngay khi nhận dc tin nhé"....Tôi bước lên taxi để đến clb học lặn mà tôi đã dc hẹn,Jack là 1 thanh niên,k quá điển trai,nhưng trong rất mạnh mẽ với làn da rám nắng rất đúng chất những thợ lặn chuyên nghiệp,nhưng anh ấy đặc biệt có 1 đôi mắt rất sáng.Chúng tôi bắt đầu làm quen với nhau,Jack đúng như tôi nghĩ rất dễ gần và thân thiện,tôi được Jack hướng dẫn cho những dụng cụ dành để lặn,từ cơ bản đến nâng cao,tôi còn được biết muốn học từ cơ bản đến nâng cao thì mất ít nhất phải 3 tuần - 1 tháng thế mà tôi phải học tất cả chỉ trong vòng 1 tuần lễ,ôi thật kinh khủng,nhưng tôi tin rằng tôi sẽ làm tốt,vì nơi đây là Đài Loan.....Tôi còn biết rằng,2 ngày cuối,chúng tôi sẽ thực sự ra biển để lặn,hy vọng mọi việc sẽ tốt đẹp,nhưng sao tôi vẫn muốn 1 tuần này trôi qua thật chậm,thật chậm để tôi và Thừa Lâm có thể ở bên nhau thật nhiều ,thật nhiều ,dù tôi có cực khổ đến đâu đi chăng nữa....6h20 chiều,Jack nhìn đồng hồ và nói :
_ wow mau quá,mới đây đã 6h mấy rồi,cô có việc bận gì k Isa,nếu k tôi mời cô đi ăn tối nhé
Tôi đang phân vân k biết thế nào thì bỗng dt của tôi reo lên ,lại là những giai điệu quen thuộc,bên kia đầu dây :
_ ...Lạc Thi,con tới Đài Loan chưa,sao k gọi đt cho mẹ biết,làm mẹ lo quá đi thôi
_ con đang ở ĐL này mẹ ạ,à vì sáng giờ con hơi mệt sao chuyến bay nên chưa thể gọi cho mẹ được,và con đang gặp giáo viên dạy lặn của con
_ àh thế hả con,thôi con tới nơi bình an là mẹ yên tâm rồi,con học đi nhé,tạm biệt con,nhớ gọi đt cho mẹ thường xuyên
_ dạ vâng,chào mẹ
Quay về phía Jack tôi nói :
_ xin lỗi a mẹ tôi vừa ....- dt tôi lại reo < chắc mẹ lại quên dặn gì nữa> tôi thầm nghĩ thế và nói với jack tiếp - sorry a.tôi lại có đt
Bên kia đầu dây :
_ Lạc Thi,e đã gặp giáo viên chưa ? C lo quá ,e có thực sự ổn khi ở bên ấy 1 thân 1 mình ko ?
_ em đang gặp giáo viên đây ,c đừng quá lo lắng,e có thể tự lo mà
_ ok em,em đến nơi bình an là dc rồi ,cố gắng học nhé em,khóa học sẽ nặng nề nhưng chị tin em làm được cố lên
_ cảm ơn c,mani,bye c
_bye em
Quay trở lại với Jack 1 lần nữa tôi nói :
_ à tôi sorry ,cô quãn lý vừa gọi ấy mà,à anh định ... Qing chen xia le yi chang yu <dt tôi lại reo> - "lại ai nữa đây nhỉ" tôi thầm nghĩ trong khi móc đt ra nghe mà k thèm nhìn số,Bên đầu dây 1 giọng nói quen thuộc vang lên:
_ Bella,e đã tới Đài Loan chưa? Mọi việc ổn chứ em? Khi nào e bắt đầu khóa học? Em đã nghĩ ngơi sau chuyến bay chưa? Chuyến bay có làm em mệt k?
_ Ôi Kenny,anh cứ làm như e là trẻ con vậy.Em đã lớn rồi,nhưng hình như anh quan tâm quá nhiều vào chuyện của em thì phải,em cảm ơn anh vì đã rất quý em,nhưng em thực sự cần có sự tự do của riêng mình,và anh hình như đan đi quá xa mức độ của 1 người anh dành cho đứa em gái rồi đấy,xin anh hãy dừng lại đúng mực.
_ anh xin lỗi em,thôi em giử sức khỏe đi nhé,bye em.
Tôi hiểu tình cảm của Kenny dành cho tôi nhưng tôi thực sự k thể đáp lại với anh ta được,mặc dù anh cũng k thua ai.nhưng trái tim tôi,đã được lấp đầy rồi,nó được lấp đầy bởi tình yêu của Thừa Lâm .Và dường như hôm nay tôi k thể contact với Thừa Lâm đã làm cho tôi rất bực mình,khiến tôi có thể nổi cáu với bất kì ai.Nhất là đối với những người quan tâm tôi quá mức,và điển hình là Kenny.Tôi bây giờ cảm thấy như,chỉ muốn 1 mình Thừa Lâm quan tâm tới tôi mà thôi.
Lại trở lại với Jack,và lần này khuôn mặt anh ta có vẻ hơi "phiền" 1 tí,tôi lại nói :
_ Xin lỗi anh,k hiểu sao hôm nay nhiều bạn bè ở Hk gọi cho tôi quá,bây giờ .... Qing chen xia le yi chang yu < lại đt,Kenny lại muốn nói gì nữa đây? Thật bực mình> - tôi thầm nghĩ nhưng vẫn bắt đt lên và nói thẳng 1 hơi :
_ còn chuyện gì nữa vậy,nói luôn 1 lúc đi,thực sư tôi ko rảnh đâu,đừng có đùa với tôi như thế nữa,tôi đã nói đừng quan tâm tôi quá đáng,tôi thực sự k thích như thế,cảm giác như tôi lại có thêm 1 người quản lý vậy,mẹ tôi,mani,công ty quản lý,và bây giờ tôi thực sự k muốn có thêm bất kì ai quản lý tôi nữa,tha cho tôi đi please !
Đầu dây bên kia im lặng 1 lúc,và trong khi ấy tôi đang hít 1 hơi thở thật sâu rồi thở mạnh ra,sau khi xả 1 tăng,đầu dây bên kia vang lên 1 giọng nói,người ấy cất tiếng nói nhỏ nhẹ,dịu dàng và ........rất quen :
_ R xin lỗi Lạc Thi,R k nghĩ là lúc này Lạc Thi bận.R nhận được tin nhắn của Lạc Thi trong hộp thư thoại và gọi lại ngay ,nhưng k ngờ lại làm phiền Thi.....Và thực sự R... chỉ là muốn quan tâm đến Lạc Thi nhiều hơn 1 tí,nhưng... k ngờ.... chính sự quan tâm "quá đáng" của mình....đã khiến Lạc Thi cảm thấy.....ngột ngạt,và làm cho Lạc Thi cảm thấy......mất đi sự tự do,1 lần nữa......cho R xin lỗi.....Lạc Thi nhé ,Lạc Thi có thể trách R ,nhưng xin đừng nói câu .......THA CHO TÔI ĐI,câu nói ấy thực sự làm R rất đau lòng,R k nghĩ.....mình lại khiến Lạc Thi...... phải nói câu THA CHO TÔI ĐI,R yêu Lạc Thi..... nên R lúc nào cũng chỉ muốn thấy Thi được vui ,nếu như Lạc Thi cảm thấy R quá phiền phức,R quá đáng,hay.....R k tốt,thì .......xin Lạc Thi cứ nói ra,R sẵn sàng sửa chưa vì Thi,nhưng nếu như Lạc Thi đã nói R hãy tha cho Lạc Thi đi thì R nghĩ câu chia tay của chúng ta....được nói lên...ngay lúc này ....có là.... thời điểm đúng k Thi?
Tôi nghe được hơi thở dài và đứt quãng trong từng câu của Thừa Lâm,tôi biết những câu nói của mình vừa rồi đã khiến cô nàng hiểu lầm,và thất vọng về tôi,tôi lắng nghe từng lời của Thừa Lâm,và thấy thương nàng hơn,khi mà nàng vẫn nói những câu nói nhẹ nhàng,bằng 1 giọng nói chậm rãi ,dịu dàng với tôi khi mà nghe dc những câu nói "phũ phàng" ấy (mặc dù tôi k có ý nói)
_ Thừa Lâm! Thừa Lâm hiểu lầm I rồi,thực sự là I k biết Thừa Lâm gọi,làm sao I có thể nói những câu vô tình như thế với Thừa Lâm,chỉ là lúc nãy I quá bực bội trong người nên k để ý đến ai đang gọi mình mà chỉ việc bắt máy lên nghe mà k kịp nhìn gì cả.Cho I xin lỗi,về cái tội k để ý của mình nhé,đã để Thừa Lâm nghe "mắng" oan rồi,thực sự I k cố ý đâu,thật đấy,Thừa Lâm tin I mà đúng k ? Chỉ là lúc này I đang chờ đt của Thừa Lâm nhưng nhiều người call cho I quá,mà lần nào I cũng hy vọng là Thừa Lâm,nhưng mà kết quả thì k phải,lại còn gặp Kenny,him quan tâm I quá mức,khiến I cảm thấy như mình lại có thêm 1 quản lý,anh ta k được quyền quan tâm đến I như thế,bởi thế sẽ khiến mọi người hiểu lầm anh ta là lover của I, I thực chất chẳng có gì với anh ta,I chỉ xem anh ta đơn giản là 1 người anh ko hơn ko kém,nhưng anh ta dường như hiểu lầm ý của I,nên I đã phải nói như thế với anh ta đề cho anh ta hiểu rõ I chẳng có gì với anh ta,k yêu nên I nói thẳng để người ta đừng nuôi hy vọng và tiếp tục hiểu lầm mình.Nhưng I thực sự vẫn k hiểu I chẳng có hành động nào khiến anh ta có thể hiểu lầm I có tình cảm với anh ta cả.Thừa Lâm có biết vì sao I k thích để anh ta quan tâm quá nhiều đến mình k? Thừa Lâm có biết vì sao I k thể yêu anh ta k ? Thừa Lâm có biết vì sao I quát lên k? Đó là bởi vì I chỉ thích và chỉ muốn 1 mình Thừa Lâm của I quan tâm ,chăm sóc I mà thôi.I ko thể yêu anh ta,bởi trái tim I đã được lấp đầy hình ảnh của Thừa Lâm rồi,Thừa Lâm đã chiếm hết chỗ trong tim I rồi,làm sao còn chổ cho ai được nữa.I quát lên là vì I k muốn anh ta gọi nhiều quá,vì I đang chờ điện thoại của VIP của I đó.Thừa Lâm biết người đó là ai mà đúng k?
Lại im lặng 1 hồi ....:
_ có thật thế k Lạc Thi?
_<oh my god,tôi chỉ chờ Thừa Lâm hỏi câu này thôi>Thật chứ Thừa Lâm,I chưa bao giờ nói dối Thừa Lâm và cũng sẽ k bao giờ nói dối Thừa Lâm,dù chỉ là 1 lời.Tin I đi nhé! Tối nay,chúng ta ăn tối với nhau nhé,được k Lâm Lâm?
_ mắng người ta cho xối xả rồi giờ rủ ăn tối,có chuyện dễ dàng vậy sao,thế thì lời cho Dao quá rồi.Đừng mơ nhé
_ I sorry rùi mà,đừng giận nữa mà,có được k? Chỉ là hiểu lầm cỏn con thui mà,đúng k Lâm Lâm? Đi ăn tối với I nhé,được k? I đói quá rồi nè,Lâm Lâm đã ăn gì chưa? Àh mà sao Lâm Lâm gọi I là Dao,hôm nay "ngon" quá nhỉ?
_ k cho gọi à,thế thì thôi,k thèm gọi
_ K có đâu,Lâm Lâm muốn gọi là gì cũng được mà,gọi gì I cũng đồng ý cả....à đi ăn với I đi nhé !!!!
_ Hôm nay R bận quay rồi Lạc Dao à.R rất muốn đi nhưng lịch quay đã lên rồi,R k thể thay đổi được,xin lỗi Dao nhé ....Đừng buồn R nhé
_ < 1 thoáng buồn chợt hiện ra trong tôi> uhm.....k sao đâu R,R cứ làm việc đi.Ngày mai mình gặp cũng dc,k sao cả đâu R.
_ Uhm....R sorry lắm mà,đừng giận R nhé,sao Lạc Thi thay đổi cách xưng hô rồi,giận R rồi à.....Àh Lạc Thi ơi,R phải làm việc đây,tạm biệt Lạc Thi,tối nay khi nào xong việc R sẽ gọi cho Thi.Hôn Lạc Dao của em.
Và sau câu nói ấy chính là 1 tràng các nụ hôn,cũng vẫn là kiểu rất Thừa Lâm.Tôi cúp mày mà chẳng kịp nói câu tạm biệt nào với Thừa Lâm.Tuy có đôi chút bùn vì Thừa Lâm k thể đi ăn tối cùng tôi nhưng tôi lại thích cái kiểu Thừa Lâm gọi tôi là Lạc Dao và xưng em,rất đáng yêu
Quay trở lại với Jack lần nữa và tự nhủ thầm rằng : " đừng ai gọi cho tôi nữa nhé" tôi nói với Jack:
_ sorry anh ,nhưng mà tôi thực sự k thể đi cùng anh rồi,bởi vì đột nhiên tôi cảm thấy k được khỏe,tôi muốn về ks để nghi ngơi,hẹn anh khi khác nhé.gặp lại anh vào ngày mai
_ ok Isa,k sao đâu,cô có thể tự đi về được chứ,hay là tôi đưa cô về?
_ k sao jack,tôi tự về được.Tạm biệt anh
_ tạm biệt cô
Lại taxi,vẫn là hãng taxi ấy,hãng mà Thừa Lâm nói là cô ấy thường đi nhất.Tôi cảm thấy yên tâm hơn khi ngồi trên xe của hãng này,vì đó là hãng mà Thừa Lâm thường đi.....Ngồi trong phòng ks,đồng hồ điểm 8h45'pm.Tôi vẫn chưa ăn gì,từ khi nói chuyện đt với Thừa Lâm đến giờ,tôi thật sự k muốn làm gì nữa,ngoài việc muốn gặp Thừa Lâm.Tôi nằm trên giường và nhớ lại những kỉ niệm giữa tôi và Thừa Lâm trước đây,và tự cười 1 mình....
Qing chen xia le yi chang yu
Lu shui zhan shi le xiao mo li......Tôi với tay lấy cái đt của mình trên chiếc bàn kế giường.Lần này tôi k sớn sác nghe đt ko nhìn số nữa,tôi nhìn vào màn hình đt.Trong đó là gương mặt cùng nụ cười hạnh phúc của Thừa Lâm trong vòng tay tôi ở berlin (thật chất lúc trước tôi k để thế đâu mà là ảnh cô nàng French kiss tôi trong SL cơ,nhưng khi nghe tôi nói rằng tôi để ảnh đó,cô nàng đã hét toáng lên rằng : " đừng để ảnh đấy mà,R năn nỉ Lạc Thi đấy..." và nguyên nhân thì chắc ai cũng biết đúng k nhi ? do lúc ấy nhìn mặt cô nàng hơi bị "phấn khích" nên rất ngại việc tôi để hình ấy.Và cô nàng Thừa Lâm của tôi lại rất thích hình tôi và nàng ở berlin ngày 14-2,nàng nói với tôi rằng vòng tay tôi rất ấm áp,nàng thậm chí k cần mặc cả áo ấm mà vẫn k cảm thấy lạnh,vì vòng tay của tôi ấm áp hơn bất kì chiếc áo ấm nào...)Trên đó còn có 1 dòng chữ: " baby - rainie leung calling".Tôi nằm đó và nghe đt của nàng:
_ gì thế baby! Xong rồi àh?
_ chưa đâu honey.Nhưng R được nghĩ trong vòng 1h30',honey đã ăn cơm tối chưa? Mình đi ăn nhé?
_ chưa ăn,nhưng no rồi !!!
_??? Chưa ăn mà no là sao
_ thì nhớ quá rồi no chứ sao baby
_ thế à? Nhớ ai thế ?
_ Nhớ ai người đó tự biết,hỏi như thế thì đố ai mà nói cho được
_ hì hì,R biết Lạc Thi nhớ ai rồi.Thôi mình gặp nhau đi,rồi sẽ hết nhớ nhé hihi....
9h pm,tôi có mặt tại 1 nhà hàng do Thừa Lâm chỉ,nhà hàng đúng như lời Thừa Lâm "quảng cáo" ,rất vắng,rất thoải mái.K ngờ trong vòng 15' mà cô nàng ta đã đặt được 1 phòng riêng cho 2 chúng tôi rồi .Thật là khâm phục Thừa Lâm quá đi,và cũng tự khâm phục mình,k ngờ trong 15' tôi có thể thay đồ và gọi xe đến nhà hàng má chỉ trễ đúng 10' so với giờ hẹn với Thừa Lâm.Cô phục vụ dẫn tôi vào phòng mà Thừa Lâm đã đặt sẵn.Khi tôi vừa bước vào thì thấy Thừa Lâm đang ngồi đó và thức ăn đã được dọn lên đầy đủ ,Thừa Lâm nhìn tôi bằng ánh mắt ngỡ ngàng,như k nhận ra được tôi nữa.Bởi vì hôm nay ,tôi xõa mái tóc cũa mình ra,đội chiếc nón lưỡi trai che khuất gần nữa khuôn mặt lại thêm cặp kính mát của mình.Tôi ra hiểu cho cô tiếp viên ra ngoài,và đóng cữa phòng lại.Khi cô ta vừa đi ra,tôi từ tốn cởi chiếc nón ra,và tháo luôn cặp kính ra,Thừa Lâm vẫn chưa hết ngỡ ngàng ,cô nàng nhìn tôi.Rồi tôi cũng cất tiếng nói :
_ sao thế k muốn đến ôm I à? K nhớ I sao?
_ chứ k phải Lạc Thi nhớ R àh? Chứ k phải Lạc Thi muốn ôm R à?
_ Nhưng ai là người hẹn nhỉ ?
_ thế thì ai là người nói nhớ quá đến no mất rồi
Vẫn cái giọng điệu ấy,thật đáng yêu.Tôi và Thừa Lâm bước tới,mặt đối mặt với nhau. Chúng tôi nhìn nhau,rất say đắm,tôi nhìn trong mắt cô ấy nỗi nhớ nhung và cả tình cảm của cô ấy dành cho tôi.K biết rằng cô ấy có nhìn được trong đôi mắt tôi,điều tôi muốn nói là gì k? Nhưng tôi thật bất ngờ khi cô ấy nhón chân lên kê sát mặt vào tai tôi nói nhỏ rằng : " BAO WO".Tôi k phải là Takeko ,và Thừa Lâm cũng chẳng phải Jake,chúng tôi chỉ là chúng tôi,là Lương Lạc Thi và Dương Thừa Lâm. Tôi k là takeko nên k việc gì phải ngần ngại mà ko ôm chầm lấy Thừa Lâm sau khi nàng nói với tôi câu nói ấy. Tôi siết mạnh nàng vào lòng tôi,và lắng nghe nhịp tim của tôi và nàng cùng đập,dường như trái tim của chúng tôi là đập cùng 1 nhịp với nhau.Có lẽ là như thế bởi vì chúng tôi là của nhau,tôi cuối xuống nói nhỏ vào tai Thừa Lâm,trong khi chiếc cằm xinh xắn của nàng đặt trên bờ vai của tôi : " Thừa Lâm! WO AI NI" và khẽ hôn nhẹ vào tai của nàng.Nhưng tôi thực sự k thể dừng lại khi đôi môi run rẩy của mình chạm nhẹ vào vành tai của nàng ,tôi lại hôn vào tai nàng 1 lần nữa,mạnh hơn và giữ lâu hơn,khẽ cắn nhẹ vào tai nàng,và nụ hôn của tôi lan dần ra nơi chiếc má phúng phính của nàng,1 cảm giác vô cùng dễ chịu lan rộng trên toàn cơ thể tôi,trong từng đường gân thớ thịt,khi môi tôi chạm vào má của nàng.K dừng lại ở đó,tôi hôn ngược lên trán nàng,hôn lần xuống đôi mắt to tròn của nàng,cả chiếc mũi be bé của nàng,và tôi dừng lại ở đấy.Tôi cả chiếc mũi của mình vào mũi của nàng,cả 2 chúng tôi châu mũi lại với nhau,2 đôi mắt khẽ mở ra.Tôi yêu cảm giác bình yên lúc này cũa tôi và Thừa Lâm.Vẫn đúng chất người Đài Loan,Thừa Lâm dần nhắm đôi mắt to tròn của mình lại và để cho môi cũa nàng chạm vào môi của tôi.Chúng tôi hôn nhau,những nụ hôn k theo 1 trình tự nào cả, những nụ hôn ấy được chúng tôi trao cho nhau theo chính cảm xúc của mình,ban đầu rất nhẹ nhàng,sự nhẹ nhàng được thể hiện qua những cái chạm nhẹ giữa 2 đôi môi,rất chậm rãi,và rồi môi tôi hé ra,để ôm trọn môi trên của nàng trong môi tôi,và chúng tôi đã tăng tốc độ cho những chiếc hôn,và rồi tôi k hiểu từ lúc nào mà đôi môi của tôi đã nằm trong môi nàng và chiếc lưỡi nhỏ nhắn của nàng nằm trong đôi môi tôi,có lẽ là sau màn FK bất ngờ khi cả 2 cùng đẩy lưỡi qua miệng của nhau.Rồi,chúng tôi cũng rời nhau trong nuối tiếc,và sau khi rời nhau chúng tôi như tranh nhau để thở,vì những nụ hôn quá cháy bỏng đến ngạt thở.Nhưng chúng tôi k rời nhau vội,mũi của tôi và Thừa Lâm vẫn dính chặt lấy nhau.Thực sự k nỡ rời xa đôi môi của Thừa Lâm,tôi lại 1 lần nữa để môi mình chạm vào môi của Thừa Lâm và giữ thật lâu,cho đến khi tôi cảm thấy mình k thể giữ tiếp dc...Thừa Lâm nhìn tôi thật ấu yếm,khẽ mỉm cười với tôi,nàng đưa 1 tay lên để sờ lên khuôn mặt của tôi,từng ngón tay nàng lướt thật nhẹ nhàng trên khuôn mặt của tôi,và dừng lại ở má tôi,ngón tay cái của nàng khẽ sờ nhẹ lên đôi môi của tôi,và nàng lại 1 lần nữa nhón chân lên để hôn nhẹ vào đôi môi của tôi,nụ hôn ấy thật nhẹ nhàng và ngọt ngào.Tôi khẽ hôn nhẹ lên trán của nàng và ôm nàng vào lòng mình.Thừa Lâm thật nhỏ nhắn trong vòng tay của tôi,tôi thật sự muốn che chở và chăm sóc cô ấy suốt đời.....Bữa ăn tối diễn ra thật vui vẻ và ngọt ngào giữa tôi và Thừa Lâm:
_ đồ ăn có vẻ hơi nguội Thừa Lâm nhỉ ?
_ nhưng chúng ta nóng là được rồi - Thừa Lâm nhìn tôi nói và khẽ tựa đầu vào vai tôi.
_ là Thừa Lâm nói chúng ta "nóng" đấy nhé
_ Lạc Thi này !..........kì quá - Thừa Lâm đỏ bừng mặt khi tôi chọc nàng như thế
Tôi ôm Thừa Lâm vào lòng mình cười và nói :
_ I đùa đó mà,đừng mắc cỡ,ở đây đâu có ai ngoài 2 chúng ta ra.
_ R mệt quá,cho R dựa vào người Lạc Thi nghĩ chút dc k ?
_ dĩ nhiên là được chứ Thừa Lâm,cứ nghĩ ngơi đi.
......Thừa Lâm nằm gối đầu lên đùi tôi,1 tay của tôi mân mê đôi bàn tay xinh xắn của Thừa Lâm,1 tay khẽ vuốt làn tóc dài của nàng.....Thật bình yên,tôi thật sự yêu những giây phút mình ở bên cạnh Thừa Lâm,dù chỉ là ngắm nàng ngũ.Nhưng hôm nay nàng k ngũ,nàng nằm đây,ngay trên đùi tôi và lắng nghe nhịp đập của cả 2 trái tim.Bất chợt đt của nàng reo lên,là xiao mo li do tôi hát,nàng vẫn nằm im ở đó,và nghe đt.Cúp máy ,nàng nhìn tôi và nói:
_ R phải về lại trường quay,đạo diễn hối R rồi,đêm nay chắc R sẽ đóng đến khuya.Lạc Thi về ks nghĩ ngơi trước đi,mai R sẽ gọi cho Lạc Thi.
_ Hay là....- tôi ngập ngừng đề nghị
_ Hay là thế nào ?
_ Hay là I đến xem Thừa Lâm diễn có được k ?
_ ...............
_ sao thế Thừa Lâm,Thừa Lâm k thích I xem Thừa Lâm diễn à?
_ K phải,nhưng R sợ là,mình k thể tập trung diễn được.vì .....
_ vì thế nào,vì I làm Thừa Lâm phân tâm à
_.......hôm nay R diễn cảnh kiss mike
_ ...........
_ Lạc Thi ? sao thế ? Lạc Thi giận à?
_ K phải! nhưng k sao đâu Thừa Lâm,I biết Thừa Lâm thế nào với M là được rồi . Cứ yên tâm đi nhé,I k thể đế Thừa Lâm về nhà quá khuya 1 mình được.I sẽ ngồi trên taxi chờ Thừa Lâm diễn xong nhé,và I sẽ đưa Thưa Lâm về nhà, rồi quay về ks của mình,thế được k ?
_ .....Lạc Thi k giận thật chứ
_ yên tâm đi .k có đâu mà my baby
_ uhm....thế cũng dc,nhưng ngồi trong xe của R nhé,vì ngồi trên taxi,R sợ tài xế sẽ.....
_ ok I hiểu mà,ở đâu cũng được ,miễn I có thể thấy Thừa Lâm
Chúng tôi mỉm cười với nhau,1 nụ cười hạnh phúc nở trên 2 đôi môi của 2 người nhưng cùng 1 trái tim,2 thể xác nhưng cùng 1 linh hồn......Đến trường quay,tôi và Thừa Lâm xuống taxi,Thừa Lâm tiến đến bên đạo diễn và bắt đầu thảo luận cảnh quay với ông ta và rồi cảnh quay cũng bắt đầu,tôi ngồi trên xe của Thừa Lâm xem Thừa Lâm diễn,và quả thực khi diễn cô ấy rất nhập vai,nhưng tôi rất hài lòng về Thừa Lâm vì khi kiss M,môi cô ấy k mở ra,mà ngậm lại ,tuyệt nhiên k cho đụng lưỡi.....Cảnh quay kết thúc nhanh chóng đối với diễn viên,nhưng k nhanh tí nào đối với người ngồi chờ,và lo lắng cho "lover" khi thấy lover của mình cứ liên tục hôn người khác,trong lòng tự nhủ : " k được ghen.Lạc Thi k được ghen,chỉ là phim mà thôi,Thừa Lâm hôn k đụng lưỡi mà,đâu có mở miệng như hôn với Thi đâu".Nói thí nói thế nhưng sao tôi vẫn cảm thấy có 1 chút bực bội trong lòng,nhưng có lẽ k đến mức là ghen.......Thừa Lâm chào mọi người trong trường quay và mở cửa xe bước lên,ngồi kế tôi ,nàng hỏi "
_ Lạc Thi chở R nhé,R muốn dc Lạc Thi chở
_ Dĩ nhiên rồi Thừa Lâm,I k chở Thừa Lâm thì ai sẽ cho Thừa Lâm đây. - vừa nói tôi vừa dùng khăn giấy lau miệng cho nàng....
Đường phố Đài Loan đã về khuya,nhưng vẫn còn khá đông người,cũng rất giống HK,nhưng dù cho có người hay k người thì tôi cũng k quan tâm,bởi vì hiện giờ tôi có Thừa Lâm.Thừa Lâm khẽ tựa đầu vào vai tôi,và .....chỉ đường cho tôi.Tôi cố tình chạy thật chậm để kéo dài thời gian ở bên nhau của chúng tôi.Nhưng rồi nhà của Thừa Lâm đã hiện ra trong tầm mắt của tôi.Và rồi thì tôi cũng đến trước cửa nhà của Thừa Lâm.Tôi mân mê những ngón tay của Thừa Lâm 1 cách nuối tiếc,Thừa Lâm nói :
_ dc rồi Lạc Thi,về ks đi,lái xe của R về ks luôn đi,ngày mai R được nghĩ,vì đã xong phần quay quan trọng rồi nên trong vài ngày tới R sẽ được nghĩ ngơi,R sẽ đi xem Lạc Thi học lặn nhé?- R nói bằng 1 giọng dịu dàng ,đáng yêu
_thật k ?
_ uhm...nếu Lạc Thi thích
_ dĩ nhiên rồi,dĩ nhiên là I thích chứ - tôi vẫn chưa buông tay Thừa Lâm ra.
_ uhm.vậy quyết định thế đi nhé,ngày mai Lạc Thi đến đón R trước khi đi học nhé,à trước khi đi thì call cho R trước để R chuẩn bị nhé.bye Lạc Thi nhé,ngủ ngon nhé. - R hôn nhẹ lên má tôi khi nói xong câu ấy - à quên,Lạc Thi biết đường về ks k?
_ được rồi I biết đường rồi ,Thừa Lâm đừng lo.
_ uhm....vậy R xuống xe nhé,bye
Tôi nắm tay Thừa Lâm lại khi cô vừa mở cửa xe.Thừa Lâm quay vào nhin tôi với ánh mắt ngạc nhiên,tôi nói :
_ I.....I muốn .....Thừa Lâm .....cho.....
Thừa Lâm nhìn tôi cười âu yếm,quay ra đóng cữa xe lại,bấm cho kính đen của xe hạ xuống che tất cả lại .Khi tất cả các kính đen của xe vừa hạ xuống hết,R chòm người đến dùng 2 tay sờ mặt của tôi và hôn vào môi tôi,giữ được 1 lúc R dừng lại và hỏi tôi bằng 1 giọng vẫn rất dịu dàng:
_Lạc Thi muốn thế đó đúng ko ?
_ Cho I ....thêm......1 tí .....có đc k ? 1 tí thôi ....dc k .....Thừa Lâm?
R cười và khẽ gật đầu cùng lúc ấy ngả người dựa vào chiếc ghế của mình. Tôi và Thừa Lâm lại hôn nhau,2 chúng tôi hôn nhau dường như rất lâu ,chúng tôi hôn rất sâu,cả 2 chúng tôi như truyền cho nhau những nguồn cảm hứng,những giọt cảm xúc,thật tuyệt vời. Và khi tôi dừng lại thì thấy mình đang hôn ở cổ của Thừa Lâm ,nếu k nhờ có tiếng người lớn tiếng với nhau ,thì cõ lẽ tôi thực sư k thể ngừng lại việc hôn chiếc cổ xinh đẹp của Thừa Lâm....Cả tôi và Thừa Lâm đều nhìn nhau và cười khi tôi dừng lại vì nghe tiếng người .Thừa Lâm nói :
_ thế này là nhiều chút rồi đó Lạc Thi,thế mà bảo là cho Thi xin 1 tí thôi,nhiều tí rồi đó
_ xin lỗi Thừa Lâm,I k làm chủ đc mình
_ <R phì cười khi thấy tôi nói giọng ăn năn > k có gì cả Lạc Thi à,R chỉ đùa thôi mà ..< R kề sát tai tôi và nói> R cũng thích dc Lạc Thi hôn như thế - Thừa Lâm cười hiền từ với tôi
_ Thật sao?
_ uh.dĩ nhiên rồi,thôi khuya rồi Lạc Thi về ks đi ,rồi mai mình gặp,ngoan đi nhé- lại khẽ hôn lên trán tôi.và mở cửa xe,nhưng khi vừa mở xong Thừa Lâm quay lại nói với tôi - k nắm tay kéo lại nữa nhé,tạm biệt.goodnight .....my love.àh nhớ gọi cho R khi Lạc Thi về đến ks nhé
_Tạm biệt ,my lover.goodnight.yên tâm đi ,sẽ gọi cho Thừa Lâm ngay khi I về đến ks
Tối đó khi về đến ks,tôi gọi ngay cho baby của tôi,nói 1 vài câu với baby rồi tôi cũng đi ngủ nhưng trước khi ngủ,tôi đưa tay lên sờ vào môi mình để nhớ lại vị ngọt ngào còn đọng lại từ môi của Thừa Lâm trên môi tôi........1 Giấc ngủ bình yên đã đến với tôi,vì hôm nay tôi có Thừa Lâm ........
Ngày thứ 2 :
....Qing chen xia le yi chang yu
Lu shui zhan shi le xiao mo li
Bai se hua ban chun jie you qing xi de wen zhe ni de hu xi.....- chuông điện thoại tôi reo vang,nhìn vào đồng hồ mới chỉ 6h am...Ai mà sớm thế- tôi thầm nghĩ và bắt đt :
_way
_ Isabella Leung Lok Si.sao bảo gọi cho R mà,6h rồi đó,giờ này còn ngủ nữa thì bao giờ đến đón R,rồi làm sao đúng giờ học được.Dậy đi
_< ôi trời ơi cái giọng lanh lảnh này sao quen quá đi> I dậy ngay ,I dậy ngay,cho I nửa tiếng nữa,nửa tiếng nữa I tới nhà Thừa Lâm ngay,nửa tiếng thôi được k? -vừa nói tôi vừa ngôi bật dậy và chạy vào restroom,đánh răng ,rửa mặt,tắm rửa thay đồ,chỉ trong vòng 20' < ôi thật kinh khủng,chưa bao giờ tôi làm nhanh đến thế>
.........
_ Honey tới rồi nè baby,xuống đi cưng!
_ được rồi,được rồi,R đang trên đường xuống nè,lúc nãy thì R hối Lạc Thi ,bây giờ lại đến lượt Lạc Thi hối R.Thấy Lạc Thi rồi,R ran gay
......R lên xe ngồi kế tôi,mỉm cười nhìn tôi và hôn nhẹ vào má của tôi :
_ good morning Lạc Thi
_ good morning my baby - tôi nói và hôn nhẹ lên trán của Thừa Lâm,lại tiến đến mắt,khẻ đẩy tôi ra và nói
_ Lạc Thi ! ở đây có người đó.
_ Sorry Thừa Lâm nhé,nhưng k hiểu vì sao mỗi lần được hôn Thừa Lâm là I k thể dừng lại được.
_ K sao đâu mà,nhưng lần sau k được thế nữa nhé - kề sát tai tôi R nói - chỗ nào vắng người thì ok
_ ahhhhh....cái này là Thừa Lâm nói đấy nhé,thế cho I làm những gì chỗ vắng người nào?
_ < R đánh nhẹ vào người tôi> Lạc Thi kì quá à,R chỉ nói là vắng người chứ có phải là k có người đâu mà đòi làm gì......thiệt là...........
_ Thì I cũng có nói làm gì đâu,I chỉ hỏi Thừa Lâm cho I làm những gì thôi mà .....đúng k nè hihi?
_ thì cho .........< trong lúc nàng cuối mặt xuống để suy nghĩ và để dấu đi vẻ mặt mắc cỡ thì tôi hạ kiếng đen của xe xuống> ......cho ....uhm.....cho hôn mắt.....mũi....má.....trán......< khi kiếng đen của xe vừa hạ xuống che tất cả lại,Thừa Lâm ngước lên ngạc nhiên vì xung quanh bỗng dưng tối lại> - tôi chồm đến với Thừa Lâm và nói trong khi chồm đến: " còn môi thì sao?" và khi kết thúc câu nói ấy thì cánh mũi tôi đã chạm cánh mũi của Thừa Lâm ,Thừa Lâm dần nhắm mắt lại để mặc cho đôi môi của tôi khám phá đôi môi và cả bên trong chiếc môi xinh xắn của nàng.Sau khi hôn nhau đến ngạt thở,môi tôi luyếc tiếc khi rời khỏi đôi môi của Thừa Lâm,như vẫn còn luyến tiếc mùi vị của đôi môi Thừa Lâm,1 lần nữa tôi khẽ chạm vào làn môi ấy.Thừa Lâm nói :
_ Lạc Thi hư lắm đó,R nói là chỗ vắng người mà
_ nhưng ở đây đâu có ai
_ Chứ k phải Thi hạ kính xuống à
_ Thì thế mới trở thành k có ai hihi
_ Làm như thế Thi k nghĩ người ngoài nhìn vào sẽ nghi ngờ à?
_ Thôi mà,cũng lỡ rồi mà,chả nhẽ Thừa Lâm giận I
_ .........
_ I xin lỗi mà Thừa Lâm,đừng giận nhé,lần sau I sẽ k tùy tiện thế đâu
_ R có nói giận Lạc Thi đâu. Chỉ là R thấy Thi làm thế sẽ dễ bị nghi ngờ mà thôi.Hứa với R ,lần sau k được thế nữa nhé?
_ ok ,ok,I hứa mà,tuyệt đối k có lần sau
_ Ngoan lắm,thế R mới thương chứ hì hì
_uhm...........
_ gì thế Lạc Thi?
_ Sao I thấy ,Thừa Lâm nói như thế,I giống như là ........em của Thừa Lâm quá
Thừa Lâm phì cười khi nghe tôi nói câu ấy và khi nhìn thấy khuôn mặt thật " đáng thương" của tôi.Nàng chồm tới hôn nhẹ vào môi tôi và hỏi :
_ Thế này thì có gọi là chị k vậy hở honey của em? - Vừa nói nàng vừa nở 1 nụ cười thật quyến rũ
_ Thế nào? Có biết gì đâu mà hỏi? Ủa vừa làm gì thế? K thấy gì cả? Làm gì làm lại đi......
_ Lạc Thi .............- nàng nhìn tôi đôi mắt có vẻ cương nghị 1 tí làm tôi cảm thấy hơi "sợ"
_ I đùa đó mà,thôi đừng nóng nhé
_ R có nóng gì đâu,chỉ là chuẩn bị.....< nàng vừa chồm tới tôi vừa nói >....làm lại thôi....
Kết thúc câu nói thì môi nàng chạm khẽ vào môi tôi,khi nàng vừa rời khỏi đôi môi tôi,tôi vội với mặt theo và dùng môi của mình giữ chặt đôi môi nàng ở lại.Chúng tôi lại hôn nhau,bỗng ....... Qing chen xia le yi chang yu......tôi buộc dừng lại và nghe đt,nhưng trước khi nghe thì tôi thở dài 1 tiếng chán nản,đầu dây bên kia:
_ Isa ,cô đã dậy rồi chứ,sao cô vẫn chưa đến clb vậy?
_ xin lỗi anh,tôi đến ngay,hôm nay tôi dậy hơi muộn
_ ok,mau đến nhanh nhé,à mà cô có cần tôi đón k?
_ à k cần đâu,tôi tự đến được rồi,bạn tôi sẽ đưa tôi đến,hẹn gặp lại anh ở clb
_ ok see u later
_.........
_ ai thế Lạc Thi ? - Thừa Lâm hỏi
_ Giáo viên của I.him gọi đt hối I mau đến chỗ tập
_ Lúc nãy ,I đã phạm luật rồi đấy,mới hứa k tái phạm mà lại thế nữa rồi
_ hì hì .Tại vì Thừa Lâm chìu I mãi đó,lúc nãy lại còn mở đường cho I nữa,bảo I đừng "tái phạm"? Được "mở đường" k tái phạm mới là lạ đó baby à .
Tôi chồm đến định hôn vào má của nàng,nhưng nàng lùi người lại và dùng tay chặn môi tôi của tôi và nói:
_ k chịu nhận lỗi,lại còn cãi nữa,hôm nay phạt Lạc Thi k được ăn sáng.Vì tôi k nghe lời - nàng khoanh tay trước ngực và k thèm nhìn tôi lấy 1 cái
Tôi vừa cười vừa cuối xuống nhìn vào mặt nàng,và nhận ngay 1 cái liếc xéo cực Thừa Lâm,ôi nhìn nàng giận yêu quá đi thôi,sau khi liếc tôi xong,nàng quay mặt sang nhìn ra cửa kiếng xe,tay vẫn khoanh trước ngực.Trong dáng dấp lúc ấy của Thừa Lâm thật dễ thương làm sao,mặc dù nàng đang giận,nhưng vẫn rất cute.Tôi trả lời cho câu nói của nàng :
_ K được ăn sáng,thì k được ăn sáng,hôn người ta cũng no lắm rồi,cần chi ăn sáng nữa haha.Để xem,Lạc Thi k ăn sáng,ai xót thì biết nhỉ?
_....... - Thừa Lâm vẫn kiên quyết k nói với tôi câu nào.và tuyệt nhiên k thèm nhìn đến tôi 1 lần,tôi lại cao giọng nói :
_ Lạc Thi ơi Lạc Thi,người ta giận thật rồi kìa,hey.....từ nay k ai quan tâm đến Lạc Thi nữa rồi.Lạc Thi bỏ ăn sáng,có bị đau dạ dày cũng k ai thương nữa rồi.
_..........có làm có chịu - Vẫn k thèm nhìn mặt tôi lấy 1 cái
Cả tôi và Thừa Lâm im lặng,ko ai nói với ai bất cứ tiếng nào.Tôi cho xe dừng lại ngay trước cổng CLB,và nói với Thừa Lâm:
_ I thực sự k hiểu,R giận I vì chuyện gì.Chẳng nhẽ R giận I chỉ vì I đã hôn R bằng tất cả tình yêu mà I dành cho R? Chẳng nhẽ R giận I vì I chứng tỏ cho R thấy I yêu R đến đâu? Chẳng nhẽ R giận I vì I nói những câu nói ngọt ngào với R??? R cho I 1 lời giải thích đi có được k??? - tôi thở dài trong khi mắt tôi vẫn nhìn đăm đăm về phía trước,ngay lúc này tôi thực sư k vui về thái độ giận dỗi của Thừa Lâm và tôi tiếp - I thực sư k thể hiểu hết về R
_< đến lúc này Thừa Lâm mới lên tiếng nói> R cũng k thể hiều hết về I - trong khi ấy đôi mắt của Thừa Lâm cũng nhìn đăm đăm về phía trước như tôi
.........1 khoảng im lặng diễn ra giữa chúng tôi và tôi cất tiếng nói để xóa tan đi khoảng im lặng ấy:
_ có lẽ....chúng ta nên dành cho bản thân của riêng mỗi người 1 thời gian. - dứt lời ,tôi mở cửa xe và bước xuống,mà k ngoái đầu lại nhìn Thừa Lâm lấy 1 lần.
Tôi đi thẳng vào CLB,để mặc cho Thừa Lâm ngồi trên xe 1 mình,tôi đoán rằng có lẽ Thừa Lâm rất shock và bất ngời khi tôi thốt ra những lời ấy với nàng.Nhưng tôi mặc ,cơn giận dữ và bực bội đang xâm chiếm cả con người tôi...........Vừa bước vào khu tiền sảnh của CLB,tôi đã thấy jack đứng đó,khuôn mặt có vẻ k hài lòng cho lắm,nhưng cũng đúng,tôi k trách Jack có khuôn mặc k hài lòng về tôi,vì đáng lẽ tôi phải học lúc 7h,nhưng mãi đến 7h45' tôi mới tới.Tôi nhìn anh ấy và nóii :
_ xin lỗi anh,sáng nay tôi có chút việc nên đến trể,ngày mai tôi sẽ đến đúng giờ.
_ ok,vậy bây giờ cô đã ổn chưa,nếu ổn chúng ta bắt đầu học.
_ ok tôi ổn rồi,chúng ta tập thôi
_ chúng ta k tập ngay lúc này ,chúng ta sẽ học về lý thuyết trước và sau giờ nghĩ trưa,chúng ta mới thực sự học bài tập khởi động dưới nước,bởii vì lý thuyết cũng rất quan trọng trong việc học lặn.Cô phải biết được những dụng cụ để dành cho việc lặn và cách sử dụng nó,cả những động tác cơ bản của việc lặn.Chúng ta học cấp tốc nhưng k vì thế mà lướt so qua những bước quan trọng. Nào bây giờ cô theo tôi,tôi sẽ dẫn cô đi tham quan những dụng cụ và cách sử dụng nó,rồi chúng ta sẽ tiến hành học những bài tập đơn giản về lặn bằng lý thuyết,sau giờ trưa chúng ta sẽ tiếp tục những bài tập khởi động ....- Jack vừa nói vừa dẫn tôi đi.
_ Ngày hôm nay có vẻ rất thoải mái k nặng nhọc nhỉ? - tôi nói,vì trogn đầu tôi lúc này chỉ muốn có thật nhiều cv để quên đi những điều bực bội kia.Tôi muốn làm việc thật nhiều để k phải nhớ đến chuyện gì đang xảy ra ngoài kia.Để khi mệt mỏi tôi có thể ngủ thẳng giấc mà k sợ những suy nghĩ ,những giấc mộng mị lại đến với tôi.
_ À hôm nay là ngày đầu nên chúng ta cũng k học gì nhiều chỉ là làm quen với môi trường thôi,nhưng những ngày sau thì chắc chắn sẽ nặng nề đây,cô hãy cố gắng lên nhé và bây giờ tôi sẽ nói sơ qua cho cô 1 vài dụng cụ cần thiết cho việc lặn.Dụng cụ lặn gồm :mặt nạ thơ,quần áo lặn,mắt kính,ống thở,máy đo áp suất,bình khí......- Jack nói,nhưng tôi thật sự đang k tập trung vì đầu óc tôi hiện giờ chỉ nhớ đến những nụ hôn ngọt ngào lúc sáng với Thừa Lâm và nét mặt giận dỗi của nàng.Nó làm cho tôi thật khó chịu khi nàng thực sự giận tôi - ....Isa,trong cô có vẻ k khỏe,cô k sao chứ?
_ à ,k có đâu,tôi đang chăm chú nghe anh nói mà,tôi ổn mà ,anh cứ nói đi.
_ và cô sẽ phải mang những vật này khi xuống biển ..... - Jack lại tiếp tục nói
.....Giờ nghĩ trưa đã đến,đồng hồ đúng 11h am.jack nói với tôi:
_ Đến giờ ăn trưa rồi,chúng ta ăn trưa với nhau nhé ?
_ < tôi k muốn ăn 1 tí nào,nhưng hôm qua đã từ chối Jack nếu bây giờ từ chối nữa thì tôi có vẻ chảnh quá chăng? > - tôi nghĩ và nói - ok jack,anh biết chỗ nào ăn trưa ngon chứ?
_ cô yên tâm,tôi sẽ dẫn cô đến 1 chỗ ăn rất ngon - anh nói và cười với tôi
Bữa ăn trưa được diễn ra nhanh chóng giữa tôi và anh ta.Anh ta cũng như Thừa Lâm khi trước,anh ta hỏi tôi rất nhiều,nhưng tôi chẳng trả lời là bao.Bởi vì đối với tôi bữa ăn này thật vô vị,ăn như k ăn.Tôi đi với anh ta,chỉ là vì phép lịch sự k hơn k kém.Đầu óc tôi lúc này,nửa là nhớ đến Thừa Lâm,nửa là giận Thừa Lâm.Lo lắng k biết nàng đã ăn gì chưa? Đang làm gì? Có nhớ tôi k? giận là vì nàng đã giận tôi vô cớ,làm cho tôi k hiểu lý do vì sao mình bị nàng giận.......Khi kết thúc bữa ăn,tôi xin phép jack về ks nghĩ ngơi,và hẹn với anh ta chiều nay sẽ có mặt đúng giờ,anh ta hỏi tôi khi bữa ăn vừa kết thúc :
_ Thức ăn ở đây vửa miện cô chứ?
_ Dĩ nhiên,rất ngon
_ Cô có vẻ mệt mỏi? sáng nay học nhiều quá à?
_ uhm...1 chút,thôi tôi xin phép được về ks nghĩ ngơi,chiều nay tôi sẽ đúng giờ với anh
_ ok ,cũng dc.hẹn gặp lại cô sau
_ ok bye anh.
Dứt câu nói ấy tôi cười chào anh và ra đón taxi trước cửa tiệm ăn,thực bực mình vì giờ này chẳng có 1 chiếc taxi nào mang hiệu mà Thừa Lâm " tin tưởng" cả . Nhưng tạu sao phải đi taxi mà cô ấy thích nhỉ? Mình cũng có thể đi taxi khác được mà - tôi thầm nghĩ ,và tự bực mình với mình,khi mà nói thế nhưng vẫn cứ đứng chờ.....
_ Hay là tôi chở cô về ks - Jack nói từ trong xe và ló đầu ra nhìn tôi
_ K cần đâu,tôi đi taxi là được rồi
_K sao đâu,tôi chở cô về ks,chứ giờ này rất khó bắt taxi
_ Cảm ơn hảo ý của anh,nhưng tôi thực sự có thể 1 mình đi taxi là được ....
Vừa nói đến đây 1 chiếc taxi của thương hiểu ấy trờ tới,tôi mừng như bắt được vàng.Vội và ngồi vào taxi và chỉ kịp vẫy tay chào Jack khi vừa bắt được xe.ngồi trong xe tôi suy nghĩ về Jack,anh chàng này có vẻ thích tôi hay sao mà cứ suốt ngày đòi chở tôi về ks nhỉ? Tôi thực sự sợ dư luận lại nói này nói nọ,tôi k thích mình dính vào bất cứ scandal nào cả !!! Nhưng chắc là k,anh ta mới chỉ gặp tôi dc 2 ngày,làm sao có thể thích tôi được,có lẽ do tôi quá nhạy cảm.....Buổi học chiều hôm ấy diễn ra với những bài tập khởi động trên bờ.Ban đầu tôi nghĩ rằng,nó rất đơn giản và nhẹ nhàng,nhưng thật k ngờ nó lại rất cực nhọc,có lẽ là do tôi mới học nên cảm thấy vậy.Hôm nay mới chỉ là ngày học đầu tiên thôi mà tôi đã thực sự cảm thấy mệt mỏi thì k biết rằng những bài tập sau này sẽ đến đâu.....Trở về ks lúc 7h pm,toàn thân tôi rã rời,chỉ muốn ngủ ngay lập tức,sau khi đã tắm rửa.Tôi nằm trên giường và nghe toàn thân mình ê ẩm,nhức nhói vì những bài tập ấy,nó cần sự dẻo dai,và tôi thực sự phải uổn cho cơ thể mình dẻo dai.Đang lắng nghe những cơn đau của cơ thể,tôi ước gì ngay lúc này có bàn tay của Thừa Lâm ở đây,bàn tay ấy sẽ xoa dịu những cơn đau cho tôi,chỉ cần những nơi đau nhức trên cơ thể tôi được bàn tay ấy chạm vào thì những cơn đau ấy sẽ tan biến ngay lập tức.Ôi ước gì Thừa Lâm ở đây lúc này,nhưng nhớ lại chuyện lúc sáng,cơn giận của tôi lại bừng lên: " Thôi k nghĩ nữa" - tôi tự nhủ.Tôi quyết định ngồi dậy và đi ăn tối,để lấy sức cho ngày mai tập luyện những bài tập "gian khổ" hơn.Buổi tối 1 mình,trôi qua thực vô vị,dường như đối với tôi ngày hôm nay ,cái gì cũng vô vị,có lẽ vì hôm nay tôi và Thừa Lâm k vui vẻ với nhau.....
Quay trở lên phòng ks,tôi lại tiếp tục với những suy nghĩ của mình,dù đã tự nhủ k nghĩ đến Thừa Lâm nữa,nhưng k nghĩ đến nàng là 1 điều vô cùng khó khăn đối với tôi,nên dù đã rất cố gắng tôi vẫn k thể nào k nghĩ đến nàng.Có lẽ hình ảnh nàng đã in quá sâu vào tâm trí tôi .....
Qing chen xia le yi chang yu
Lu shui zhan shi le xiao mo li.....Tôi nghe đt,đầu dây bên kia nói :
_ Lạc Thi,con thế nào rồi,hôm nay học tốt chứ con?
_ con ổn mẹ à ,hôm nay học cũng ok,nhưng mà con hơi nhức mình 1 tí,có lẽ con chưa quen lắm,vì đòi hỏi phải dẻo người,nhưng con thì chưa dẻo lắm.
_ Con mệt lắm k? Nếu k được thì bỏ đi con,đừng quá sức
_ K sao đâu mẹ,con chịu được mà,mẹ yên tâm con vượt qua được mà.
_ừ,mẹ tin tưởng vào con mà,cố lên con nhé,mẹ luôn ở bên cạnh con
_ con cảm ơn mẹ,à mẹ à,con có 1 người bạn cùng giới,bạn con có người yêu cũng là trong giới tụi con và ....<tôi kể cho mẹ nghe về chuyện lúc sáng của tôi và Thừa Lâm,với hy vọng tìm ra được lý do vì sao mà Thừa Lâm lại giận tôi> ...và thế là người ấy của bạn con giận bạn con.Bạn con cũng giận lại vì người ấy giận vô lý quá,khiến bạn con rất bực mình.Vậy thì theo mẹ trong chuyện này ai có lỗi?ai đúng? ai sai? Và người ấy của bạn con có yêu bạn con k? Sao con thấy là người ấy chẳng yêu bạn con gì,vì bạn con chỉ là quá yêu người ấy nên mới luôn muốn gần gũi người mình yêu.Thế mà người ấy lại k chịu và lại còn giận bạn con..
_uhm.........theo mẹ nghĩ thì người ấy của bạn con cũng rất yêu bạn con,chỉ là vì k muốn cả 2 bị lộ ra thôi,vì khi hạ kiếng như thế cũng sẽ khiến người ngoài nghi ngờ,và lại càng nghi ngờ hơn khi kiếng xe được mở lên thì bên trong lại là 2 dv nổi tiếng,nên người ấy của bạn con làm thế cũng chỉ là muốn tốt cho cả 2,nếu như con kể thì mẹ thấy rằng người ấy của bạn con đã nghiêm túc "nhắc nhở" bạn con ,nhưng mẹ k biết rằng bạn con có vẻ cố tình k muốn hiểu,hay thực sự k hiểu những gì người ấy của bạn con nói.Bạn con có vẻ hơi bốc đồng,đồng ý rằng bạn con rất yêu người ấy,nhưng dường như bạn con còn hơi trẻ con và bốc đồng,vì chẳng nghĩ gì đến danh tiếng,hay là dư luận về 2 người.Mẹ thấy rằng trong chuyện này,cả bạn con và người ấy của bạn con mỗi người đều có 1 lỗi riêng,và cả 2 đều nóng tính,và có cái tôi quá cao.Người ấy của bạn con thì cũng có lỗi sai là k nói thẳng cho bạn con biết tại sao mình giận và phân tích cho bạn con hiểu mà đã giận,như thế có vẻ hơi nóng vội,và người ấy của bạn con có vẻ giận quá mất khôn,cả bạn con cũng thế,cả 2 đều quá nóng tính và vì cái tôi quá nhiều,bạn của con cũng có vẻ chưa hiểu hết ý nghĩa mà những cử chỉ ,lời nói của ngươi ấy dành cho mình,và theo mẹ nhận xét cả 2 đứa đều rất yêu nhau,mẹ thấy người ấy của bạn con có vẻ yêu bạn con nhiều lắm đấy.Mà sao con lại hỏi mẹ về vấn đề này ?
_ dạ k có gì,chỉ là bạn con hỏi con và con k biết trả lời thế nào,nên con mới buột miêng hỏi mẹ.Cảm ơn mẹ,con sẽ nói với bạn con như thế,thôi mẹ ngủ sớm đi,cho con gởi lời thăm đến c nhé,cả mẹ nữa,nhớ giữ sức khỏe mẹ nhé,tạm biệt mẹ chúc mẹ ngủ ngon
_ uh,tạm biệt con,chúc con ngủ ngon
Cúp máy,tôi nằm đó,suy nghĩ lại những gì mẹ vừa nói,có đúng là tôi vì cái tôi quá k? có đúng là vì quá yêu tôi nên Thừa Lâm mới thế? Có đúng là tôi mới là người giận Thừa Lâm vô cớ ?Có đúng là Thừa Lâm yêu tôi nhiều đến thế k?Ôi ! nếu tất cả đều là sự thật thì câu nói chiều nay của tôi....Ôi,thực k ngờ mình lại nói với Thừa Lâm câu nói ấy,là do tôi cả,tôi k hiểu Thừa Lâm,lại còn đổ lỗi cho cô ấy.Tôi biết phải làm sao bây giờ,tôi làm sao để cho Thừa Lâm tha thứ cho tôi,tha thứ cho những lỗi lầm của tôi,tha thứ cho những câu nói của tôi làm cho Thừa Lâm phải đau lòng....Càng nghĩ tôi càng thấy mình có lỗi với Thừa Lâm,tất cả đều là do tôi k tốt mà ra,Thừa Lâm ơi! Thừa Lâm yêu I nhiều thế mà I cứ mãi làm cho Thừa Lâm buồn lòng,I ước gì ngay lúc này I có thể đến bên Thừa Lâm và nói câu "XIN LỖI" với Thừa Lâm nhỉ!!! ............Những ý nghĩ lung tung xâm chiếm đầu óc tôi,nhìn vào đồng hồ,đã 11h pm, "k nên gọi cho Thừa Lâm ngay lúc này" - tôi tự nhủ với mình.Và rồi tôi nhắm mắt, cố để cho mình rơi vào giấc ngủ,nhưng tôi k có được 1 giấc ngủ thẳng,nó cứ chập chờn,nửa tỉnh nửa mê,ôi tôi nhớ Thừa Lâm,hôm nay tôi k có được 1 giấc ngủ bình yên có lẽ là vì hôm nay tôi và Thừa Lâm giận nhau....Tôi ngồi bật dậy,co 2 chân lên và khoanh 2 tay để lên đầu gối rồi tôi úp mặt vào ấy lắng nghe con tim tôi rỉ máu,vì nhớ Thừa Lâm,và tôi lục tìm trong đt những tấm ảnh của tôi và Thừa Lâm trong SL,đi tuyên truyền SL,ở berlin dự LHP,....tôi xem tất cả những ảnh của tôi và Thừa Lâm,với hy vọng rằng khi ngủ,hình ảnh của Thừa Lâm sẽ theo tôi vào giấc ngủ của mình,và hy vọng hình ảnh của Thừa Lâm sẽ xoa dịu vết thương đang rỉ máu nơi trái tim tôi.Và tôi quyết định...........ngày mai tôi gọi cho Thừa Lâm
Ngày thứ 3 :
Tôi thức dậy trong trạng thái mệt mỏi,những giấc ngủ chập chờn,những giấc mộng mị,và lại thêm sáng nay .........k có Thừa Lâm đánh thức tôi.nên mãi đến 6h30 tôi mới kịp thức dậy.Thực chất tôi cũng k thể nào dậy lúc 6h30 được,nếu như tôi k giơ tay bấm tắt đồng hồ và lỡ tay làm nó rơi xuống đất,gây nên 1 tiếng động lớn đủ để đánh thức người "tham ngủ" như tôi.Tôi lại bước vào nhà tắm và làm những công việc vệ sinh thường ngày của mình.Sau đó tôi xuống sảnh ks và gọi 1 chiếc taxi,vẫn đúng thương hiệu của Thừa Lâm.Vừa ngồi vào taxi,tôi đã muốn gọi ngay cho Thừa Lâm,nhưng lại nhìn đồng hồ,chỉ mới 7h : " có sớm quá để gọi cho Thừa Lâm k nhỉ ? k biết Thừa Lâm đã dậy chưa ? K biết cô ấy còn giận mình k nhỉ? Thôi vậy,mình sẽ hẹn cô ấy ăn cơm trưa vào giờ nghĩ"- tôi thầm nghĩ .Hôm nay trời có vẻ k trong lành lắm,hơi u ám: "k biết có mưa k nhỉ?" - tôi tự nhủ. Trời u ám,hay lòng tôi u ám?...
_ Cô lại sai giờ rồi đấy isa,nhưng sớm hơn hôm qua
_ xin lỗi anh,hôm qua mệt quá,nên sáng nay tôi dậy trễ
_ ok k sao,hôm nay cô tập lại cho tôi xem bài khởi động hôm qua của mình nhé
_ ok.
...........Buổi tập diễn ra cũng k quá khó khăn đối với tôi,vì chỉ ôn lại kiến thức 1 tí,và tập lại bài khởi đông mà ngày hôm qua Jack đã dạy.Tuy nhiên,bài tập khởi động này làm cho tôi đau người 1 tí,có lẽ là vì cơ thể tôi vẫn còn "dư âm" của ngày hôm qua.Và sau khi tập xong Jack nói :
_ Hôm nay cô tập tốt lắm bella,cố gắng thêm nhé,chiều nay chúng ta sẽ tập lặn dưới hồ nhé,chúng ta sẽ tập lặn thử,cô đã thực sự nắm vững lý thuyết để xuống hồ chứ
_ ok tôi nắm vững mà,chiều nay chúng ta sẽ xuống hồ thực sự ạ
_ đúng vậy,và hôm nay tôi cho cô nghĩ sớm 1 tí,gặp lại vào 2h30 nhé.
_2h30,k phải 2h à
_ dù có hẹn 2h thì cô vẫn đến lúc 2h30 thôi,tôi hẹn luôn giờ ấy cho chính xác
_ dường như ý anh là tôi thường xuyên đến trễ
_ k phải,tôi chỉ đùa thôi,ý của tôi là muốn cô nghĩ ngơi nhiều hơn,và có thời gian để chuẩn bị tâm lý cho chiều nay chúng ta học ở dưới nước thật sự.
_ ok ,thanks anh
_ ok nhé,à bây giờ chưa đến giờ trưa,cô có đi đâu k? Hay là chút nữa mình đi ăn trưa với nhau nữa nhé
_ xin lỗi Jack,như anh nói đó,tôi cần nghĩ ngơi và chuẩn bị tâm lý cho chiều nay,nên tôi k thể đi với anh được,hẹn anh lần sau
_ ok.cũng k phải lần đầu cô từ chối tôi
_xin lỗi anh nhé,nhưng tôi thực sự muốn nghĩ ngơi,vì bài tập làm tôi đau người thực sư
_ haha,ok ok,đừng căng thẳng quá,tôi chỉ nói đùa thôi.thôi tạm biệt cô,hẹn gặp lại 2h30 nhé hehe,đừng trễ giờ với tôi nữa đấy nhé.
_ thanks a,goodbye
Tôi bước từng bước nặng nhọc ra khỏi CLB,đường đi từ phòng học của tôi ra đến cổng CLB,chẳng là bao xa,nhưng sao tôi thấy nó thật xa,thật xa.Có lẽ vì tôi biết rằng,bước ra đến ngoài kia,tôi vẫn chỉ là đi về 1 mình......Chơt nhớ tới,hình như sáng giờ tôi "mải mê" với những bài tập,mà chưa gọi đt để xin lỗi Thừa Lâm.Tôi tìm trong dạnh bạ đt của tôi,nhưng tôi nghĩ lại,và đành cất đt vào,vì tôi đang ở ngoài đường k tiện nói chuyện với Thừa Lâm cho lắm,nhất là lời xin lỗi.Và tôi quyết định về đến ks sẽ call cho Thừa Lâm....Cổng của CLB đã hiện ra trước mắt tôi,vẫn lê từng bước nặng nhọc về phía chiếc cổng ấy .Và thật bất ngờ cho tôi,khi trước mắt tôi,chiếc xe của Thừa Lâm đang đỗ phía trước cổng CLB: " cô ấy chờ ai? Có phải chờ mình? Hay chỉ là chạy ngang qua? Cô ấy có trong xe k nhỉ?..........." - hàng ngàn ,hàng vạn câu hỏi hiện lên trong đầu tôi.Tôi tiến lại gần chiếc xe xem xét,cũng như trả lời cho những câu hỏi của tôi.Bỗng nhiên cánh cửa xe mở ra ,1 dáng người quen thuộc bước xuống xe,tiến đến gần tôi và nói :
_ Lạc Thi,mình lên xe nói chuyện có được k? R có chuyện muốn nói - vừa nói,Thừa Lâm vừa nắm lấy bàn tay của tôi kéo đi thật nhanh,bàn tay của Thừa Lâm vẫn ấm áp và mềm mại như trước,mặc dù cô ấy đang nắm tay tôi để kéo tôi đi
_......
Ngay lúc ấy,tôi k thể nào mở miệng để nói bất cứ câu gì nữa,mọi việc diễn ra quá nhanh,quá bất ngờ.: "Thừa Lâm chờ tôi ? Có chuyện muốn nói với tôi? Nói chuyện gì ? Chia tay? Trách móc? Hay là cái gì?"- những câu hỏi lại tiếp tục vây lấy tôi.........Khi đã yên vị ở ghế của người lái,tôi mới cất tiếng nói :
_ Thừa Lâm....
Câu nói của tôi bị chặn lại bởi 1 nụ hôn. " Thừa Lâm hôn mình?....Hôm nay Thừa Lâm chủ động hôn mình" - tôi tự hỏi.Nhưng quả thực đôi môi Thừa Lâm rất mềm ,rất dịu dàng,nhưng nụ hôn lại cháy bỏng,thậm chí nàng đã chủ động hôn lưỡi tôi.Tôi dần thả hồn theo nụ hôn của nàng và hòa nhịp cùng nàng.Càng hôn,nụ hôn của nàng càng cháy bỏng,môi nàng như muốn nuốt chửng môi của tôi.....Đột nhiên tôi thấy cái gì đó ươn ướt và nóng hổi trên mặt mình.Nước mắt,là nước mắt của Thừa Lâm.Tôi vội giữ vai Thừa Lâm lại và khẽ đẩy Thừa Lâm ra,tôi hỏi:
_ Thừa Lâm,tại sao Thừa Lâm khóc? Nín đi,ngoan, nín đi nhé - tôi nhẹ nhàng đặt đôi bàn tay của mình lên mặt của nàng,và dùng 2 ngón tay cái để gạt đi những giọt nước mắt còn vương trên đôi mi của nàng.
Thừa Lâm khẽ đưa 1 tay lên ôm lấy bàn tay tôi đang đặt trên má của nàng và khẽ dụi dụi đầu vào tay tôi,như là để lưu lại hơi ấm của bàn tay tôi và luyến tiếc 1 cái gì đó,chợt tôi có cảm giác lo sợ khi Thừa Lâm hôm nay lại làm những hành đông mà từ trước đến nay chưa bao giờ làm.Đến bấy giờ Thừa Lâm lại 1 lần nữa ,đột ngột dụi đầu vào ngực tôi và vòng tay ôm chặt lấy eo tôi,nàng khẽ cất tiếng nói,trong khi tôi cũng vòng tay ôm lấy cơ thể nhỏ bé của Thừa Lâm:
_Lạc Thi ....R ......R xin lỗi Lạc Thi.....về chuyện hôm.R đã k nên giận Lạc Thi về những chuyện ấy,là do R k hiểu được Lạc Thi yêu R nhiều đến thế.Là do R k bình tĩnh và nói rõ cho Lạc Thi lý do mình giận và phân tích cho Lạc Thi hiểu.Là do R vì cái tôi quá nhiều. Là do R giận quá mất khôn....Và cũng là do R làm cho chúng ta mất 1 ngày được ở bên nhau vì những chuyện k đâu.Lạc Thi tha lỗi cho R nhé....Lạc Thi ???
Tôi lắng nghe từng lời thì thầm của Thừa Lâm nơi trái tim mình,tôi cảm thấy mình thật nhỏ mọn và ích kỉ.Dường như tôi chỉ biết nghĩ đến mình,mà quên mất đi cảm giác của Thừa Lâm,tôi chỉ biết nghĩ đến cái tôi của mình,mà k biết rằng Thừa Lâm cũng có cái tôi rất lớn.Tôi mới là người đáng phải nói lời xin lỗi với Thừa Lâm,vì trong chuyện này tôi là người có lỗi nhiều nhất....Ôi Thừa Lâm của tôi thật vị tha,tại sao tôi lại có phước đến thế,có được 1 người yêu tuyệt vời như Thừa Lâm,cô ấy thông cảm cho tuổi trẻ bốc đồng của tôi ,nhưng k nói ra vì sợ tôi tự ái khi cô ấy nói,cô ấy thật hiểu lòng tôi.....Nuốt tiếng khóc vào trong,tôi siết chặt Thừa Lâm vào người mình hơn và khẽ nói:
_ Thừa Lâm,I mới là người phải nói lời xin lỗi.Trong chuyện ngày hôm qua của chúng mình,I mới là người có lỗi nhiều nhất,k phải là Thừa Lâm .Là I k khéo cư xử,là I bốc đồng,là I trẻ con,là I chỉ nghĩ đến cái tôi của mình chỉ nghĩ đến cảm xúc của mình mà k nghĩ đến cảm xúc của Thừa Lâm ,là I ích kỉ,là I k hiểu tình cảm của Thừa Lâm,Thừa Lâm chỉ vì quá yêu I mà nghĩ đến tương lai của chúng ta nên dè dặt cho I,thế mà I lại k hiểu,ngược lại còn trách Thừa Lâm giận I vô cớ.I mới phải xin Thừa Lâm thứ lỗi.Thừa Lâm,thứ lỗi cho I nhé??? I hứa sẽ k bao giờ xảy ra chuyện tương tự.Chúng ta còn 4 ngày bên nhau,I sẽ thật trân trọng 4 ngày này,sẽ k để xảy ra những chuyện đáng tiếc ấy 1 lần nào nữa,bây giờ và mãi mãi về sau.Trái tim I,là của Thừa Lâm....
_Có thật k Lạc Thi,trái tim của Lạc Thi có thật là của R k?
_ Đó là sự thật rồi Thừa Lâm ạ,trái tim của I đã là của Thừa Lâm từ ngay lần đầu tiên I gặp Thừa Lâm rồi.
_Chuyện hôm qua,chúng ta cứ xem như nó chưa xảy ra nhé Lạc Thi,hãy xem như nó k là lỗi của riêng 1ai trong chúng ta Lạc Thi nhé
_ Cảm ơn Thừa Lâm,cảm ơn Thừa Lâm đã tha thứ cho I.Đúng vậy,chúng ta hãy xem như,nó chưa từng xảy ra,hãy xem như chúng ta chưa bao giờ làm đau lòng nhau như ngày hôm qua.
_Lạc Thi nói đúng,chúng ta còn 4 ngày,chỉ còn 4 ngày bên nhau,chúng ta phải trân trọng thời gian ở bên nhau trong 4 ngày này.....chúng ta sẽ luôn bên nhau Lạc Thi nhé!
_ I rất vui khi Thừa Lâm của I nói với I như thế,nhưng Thừa Lâm k sợ dư luận nữa à? Rồi Thừa Lâm sẽ giải thích với báo chí với người hâm mộ thế nào?
_ Lạc Thi đừng lo,chúng ta hãy tạm thời quên đi những chuyện đó đi nhé,khi ở bên nhau,chúng ta hãy chỉ là chúng ta,chúng ta hãy xem như chúng ta chỉ là những người bình thường,k quan tâm dư luận,báo chí,k quan tâm fans,k quan tâm mọi thứ,chúng ta hãy chỉ biết đến nhau,chỉ nhau thôi .được k Lạc Thi?
_ được,Thừa Lâm nói gì I cũng chịu,mọi thứ.Nhưng sao Thừa Lâm lại thay đổi cách nghĩ đến chẳng phải Thừa Lâm rất sợ những điều đó sao?
_R k sợ nữa,qua chuyện vừa rồi,R hiểu ra rằng điều đáng sợ nhất k phải là dư luận hay gì cả,mà là mất đi người mà mình thương yêu nhất trên đời này,Lạc Thi hiểu điều ấy mà,đúng k? Một ngày,quá đủ để cho R phải hiểu thế nào là cảm giác chia tay với người mình yêu,dù chúng ta chưa chính thức nói chia tay với nhau,nhưng sao R cảm thấy,chúng ta dường như đã thực sự xa lìa nhau.R sợ cảm giác ấy,1 ngày thôi là quá đủ đúng k Lạc Thi của em?
_ 1 ngày thôi,chỉ 1 ngày thôi ,đúng vậy,quá đủ,quá đủ cho chúng ta.1 ngày trôi qua trong sự buồn bã vì chúng ta gần như chia tay nhau đối với I thực sự là 1 điều gì đó rất đau khổ,I cũng sợ,sợ khi chúng ta thực sự chia tay ....
Thừa Lâm vội rời vòng tay tôi và dùng tay chặn môi tôi lại,dường như cô ấy rất sợ 2 chữ "chia tay" được thốt ra,và chính bản thân tôi,tôi cũng sợ 2 từ chia tay được nói ra.Nàng nói :
_ Em xin Lạc Thi,xin Lạc Thi đừng nói 2 chữ "chia tay" ,em thực sự rất sợ 1 ngày nào đó,chúng ta sẽ phải nói 2 chữ ấy,nhưng em k hy vọng rằng điều ấy sẽ đến,em chưa bao giờ muốn,và thậm chí chưa bao giờ muốn nghĩ đến nó.Em xin Lạc Thi đấy,có được k Lạc Thi?
_ Được,I sẽ k bao giờ nhắc đến 2 từ đó nữa,k bao giờ,mãi mãi.
Thừa Lâm lại trở lại với vòng tay của tôi,và tôi hạnh phúc khi nàng âu yếm gọi tên tôi và xưng "em" với tôi.Nàng lại nói:
_có đôi khi,em tưởng rằng,Lạc Thi chỉ như 1 cơn gió mùa thu,nhè nhẹ thổi ngang qua đời em,nhưng rồi Lạc Thi đã làm cho em thấy rằng,Lạc Thi k phải là 1 con gió thổi ngang qua đời của em,mà là 1 cơn bão,1 cơn bão cuốn em đi theo Lạc Thi đến 1 vùng đất mới,và ở đó,em là của Lạc Thi....- nàng nói và khẽ dụi đầu sâu vào ngực tôi
_ 1 cơn bão cơ à,tại sao k chỉ là 1 cơn gió nhỉ
_ Nếu là 1 cơn gió thì Lạc Thi đã thổi vào hồn em,1 làn gió mới,để từ đó em có cho mình 1 lẽ sống mới,và để từ đó em biết rằng,trái tim của em đã bị Lạc Thi "cướp" mất
_Vậy thì tâm bão đã bị cướp mất bởi 1 người con gái có tên Lương Thừa Lâm rồi.
Cả 2 chúng tôi nhìn nhau và khẽ mỉm cười,Thừa Lâm lại tìm đến vòng tay của tôi,tôi thực sự muốn giây phút này mãi mãi dừng lại,tôi thầm mong thời gian đừng trôi đi,để tôi và Thừa Lâm mãi có thể bên nhau,mãi mãi có nhau.....
_ à mà Thừa Lâm đến chờ I có lâu k?
_ em cũng chỉ mới đến,vì Lạc Thi bảo đến 11h mới ra mà,nhưng hình như hôm nay Lạc Thi ra sớm hơn đấy ?
_ Uhm,đúng rồi,k hiểu sao thầy giáo đối xử với I rất tốt,cho I nghĩ sớm,lại còn cho phép I 2h30 mới bắt đầu học buổi chiều,thay vì 2h như lịch
_ Anh ta .....Hình như anh ta ......
_ ??? Hình như thế nào em?
_ Em cảm thấy anh ta ,hình như là có ý với Lạc Thi
_ I cũng cảm thấy thế,nhưng chưa dám chắc chắn điều gì cả,vì anh ta k tỏ rõ với mình,nhưng thôi,I k quan tâm,thích I là chuyện của anh ta,nhưng I có thích lại hay k mới là vấn đề.
_Lạc Thi sẽ k thích anh ta chứ?
Nhìn nét mặt và giọng điệu khi ghen của Thừa Lâm thật đáng yêu,cô ấy ghen nhưng k dám lộ rõ ra cho tôi thấy.Tôi thấy cô ấy thật đáng yêu nên trong lúc k kìm lòng được đã đặt 1 nụ hôn lên trán cô ấy:
_Dĩ nhiên là k rồi, chẳng phải I đã nói,trái tim của I là của Thừa Lâm sao,có đúng k nào,cô bé ngốc của tôi?
_Lạc Thi hứa nhé,đừng bao giờ là của ai nhé!!!
_ I hứa.....Và bây giờ thì cô "giáo chủ khả ái" của tôi có chịu đi ăn với tôi k nào?
_ Dĩ nhiên là chịu rồi hihi - nụ cười lại trở về trên khuôn mặt xinh xắn của em,tôi yên tâm về chúng tôi
Trên đường đi,Thừa Lâm vẫn tựa vào vai tôi,và tôi dành cho nàng 1 cánh tay để ôm lấy bờ vai của nàng.Chúng tôi thoải mái ôm nhau,trước sự che chắn của tấm kính đen của xe,đã được Thừa Lâm hạ xuống sẵn từ lúc cô ấy vừa đến CLB.Cô người tình bé bỏng của tôi thật thông minh,và quả thực Thừa Lâm có những suy nghĩ trưởng thành hơn tôi rất nhiều,nàng luôn lo chu tất mọi thứ,chưa bao giờ để cho có chuyện gì sơ hở xảy ra....Ôi càng nghĩ càng thấy Thừa Lâm của tôi thật hoàn hảo,sao mà nàng k có bất kì 1 khuyết điểm nào thế.....Buổi ăn trưa kết thúc nhanh chóng,và cũng với 1 cú đt để đặt phòng của Thừa Lâm như ngày đầu chúng tôi có nhau.Trong phòng riêng,chúng tôi thoải mái ôm nhau,chăm chút từng miếng ăn cho nhau.Thừa Lâm gọi những món ăn mà tôi yêu thích,và đút cho tôi ăn luôn tay.Đến khi tôi phải nhắc nhở cô nàng là nên ăn đi,thì cô nàng nhà ta mới chịu ........ăn 1 ít. Tôi đùa với nàng :
_Nếu mà ngày nào cũng được Thừa Lâm chăm sóc kiểu này thì chẳng sớm thì muộn I cũng mất đi tướng model thôi
_Thì em muốn cho Lạc Thi mập lên mà,trong Lạc Thi ốm quá,làm em thương và cảm thấy mình có lỗi quá,vì thân làm người yêu của Lạc Thi mà k chăm sóc người yêu của mình thật tốt.
_I đùa thôi mà,được Thừa Lâm chăm sóc thế,I làm sao còn nghĩ đến gì nữa.I chỉ mong có thế,chỉ mong rằng mỗi ngày I đều có Thừa Lâm trong vòng tay của mình.Đối với I thế là quá đủ rồi.
_uhm.....vậy thì ăn tiếp đi nè - nàng nói và lại đút thức ăn cho tôi
Cảm giác hạnh phúc của tôi lúc ấy thật k có gì có thể diễn tả nổi.Tôi được Thừa Lâm,người mà tôi yêu thương nhất,chăm sóc tận tình,từng ly từng tí 1........và tôi có em trong vòng tay của mình....Buổi ăn trưa kết thúc nhanh chóng trong niềm hạnh phúc khôn tả của chúng tôi.Thừa Lâm nói :
_ chỉ mới 1h trưa thôi,chúng ta đi đâu bây giờ.Hay là Lạc Thi về lại ks nghĩ ngơi đi,chiều em đến đón Lạc Thi đi học.có được k?
_ uhm....Hay là em đến ks với I luôn đi,nhé?
_................
_ nếu k tiện thì thôi vậy,em về nhà,I về ks.Chúng ta gặp lại nhau sau?
_ K phải......Thôi cũng được,nhưng phải đi ra siêu thị với em trước
_??? Để làm gì cưng?
_ để mua 1 ít đồ "hóa trang" chứ làm gì hihi.mà e rất thích Lạc Thi gọi em là cưng hay là baby đó.Em yêu Lạc Thi mỗi khi Lạc Thi gọi em như thế
_Thế thì nếu k gọi như thế là k yêu đúng k ?
_K phải,Lạc Thi này kì quá,cứ chọc em mãi là sao nhỉ? Người yêu mà thế đó sao?
_ hehe,I sorry,I chỉ nói đùa cho vui thôi mà
_ Lạc Thi hỏi kì quá,làm sao mà k yêu cho được,chỉ có điều em thích được Lạc Thi gọi như thế hơn thôi.
_I cũng thích nhưng lại sợ gọi mãi quen miệng sau này k sửa được,hay là thế này nhé,I sẽ gọi baby khi mà chúng ta chỉ có 2 người,còn khi trước mặt người khác thì chỉ gọi là R thôi nhé,được k ?
_ uhm.em cũng nghĩ thế.- nàng hếch mũi lên và nói với tôi
Theo đúng lời Thừa Lâm,tôi cho xe vào 1 siêu thị gần nhà hàng,Thừa Lâm nói :
_ Lạc Thi chờ em ở đây nhé,cho em 15' thôi,15' sau em ra ngay
_ ok,em đi đi baby.
_<khẽ hôn lên má tôi > em đi nhé,chờ em tí
Có được nụ hôn ấy,tôi có chờ đến mấy giờ cũng được chứ đừng nói chi chỉ là 15'ngắn ngủi.....10' sau,tôi thấy bóng dáng của nàng từ trong siêu thị bước ra.Mở vội cửa xe và leo lên,nàng nói :
_ xong rồi
_chỉ mới 10' thôi mà
_ Thì em sợ Lạc Thi chờ lâu đó mà với lại xa lâu thì nhớ hihi
_ Thật k đó?
_ Thật mà,k tin à,thế thì thề nhé
_Thôi được rồi,đừng thề,làm như là con nít ấy.Mà em mua gì thế
_ uhm....Chẳng có gì,mua đỡ 1 vài thứ dùng tạm thôi,1 cái mũ rộng vành,1 cái áo khoác.thế thôi
_ok,xong rồi chứ gì,bây giờ chúng ta về thẳng ks luôn nhé.
_ok Lạc Thi
_ àh mà lúc sáng em có nói với mẹ của em là em đi đâu k?
_ em có nói với mẹ là em đi công việc
_mẹ em k hỏi là công việc gì à
_ k ,mẹ em ít khi hỏi em lắm,vì tin tưởng con gái mà hihi
_Đúng rồi,phải tin tưởng chứ,con gái của mẹ ngoan quá mà,1 cô gái tốt
Thừa Lâm cười,1 nụ cười đắc thắng,rất đúng kiểu của Thừa Lâm....Sau khi cất xe,chúng tôi cùng nhau đi thật nhanh đến cửa thang máy để tránh sự chú ý của mọi người.Thật may mắn ,trước cửa thang máy k có ai đứng.Và thang máy cũng nằm trong góc khuất nên chẳng ai có thể nhìn thấy chúng tôi.Tôi khẽ nắm tay Thừa Lâm,và Thừa Lâm thì nép sát vào người tôi......Cửa thang máy mở ra,chúng tôi vội vã bước vào,tôi bấm thang máy tầng thứ 15.Thừa Lâm ngạc nhiên hỏi tôi:
_ sao Lạc Thi nói phòng của Lạc Thi ở tầng 18 mà.Sao lại bấm tầng thứ 15
_suỵt....bí mật,chút nữa Thừa Lâm sẽ biết
Thang máy dừng ở tầng thứ 15,tôi cùng Thừa Lâm bước ra.Tôi tự hỏi mình:
_ Cầu thang thoát hiểm ở đâu nhỉ?
_??? Để làm gì thế Lạc Thi
_ A,nó kia rồi - tôi quay sang nói với Thừa Lâm - ...đi theo I
Đứng trước cầu thang bộ tôi nói với Thừa Lâm:
_ I muốn cõng Thừa Lâm
_ Hả? Cõng?
_ừ,cõng,leo lên đây - vừa nói tôi vừa khụy chân xuống để Thừa Lâm leo lên
_ K được,em nặng lắm,Lạc Thi cõng k nổi đâu
_ K sao mà,em nặng đến đâu,thì I cũng cõng nổi mà.Nào lên đây
Trước thái độ nhất quyết của tôi,Thừa Lâm đành để cho tôi cõng.Nhưng thực sự khi cõng Thừa Lâm tôi k còn biết thế nào là mệt và nặng nữa.Tôi chỉ cảm thấy ngực của Thừa Lâm rất mềm mại,dịu dàng cọ xát vào lưng tôi,và hơi thở của nàng phả vào tai vào cổ tôi,làm cho tôi cảm thấy thật dễ chịu.Tôi cảm nhận được rằng cơ thể mình đang dần nóng lên : "tôi phải làm gì đây ?" - tôi tự hỏi.Những giọt mồ hôi của tôi đang dần tuôn ra,thấy thế Thừa Lâm hỏi :
_ Lạc Thi ,Lạc Thi mệt à,nếu mệt thì đừng cố sức nữa,thả em xuống đi
_ K ,k ,em cứ ở yên đấy,I k có mệt,chỉ là ......mà thôi chỉ còn 1 tầng nữa thôi,k xa đâu,e đừng lo
_ Để e lau mồ hồi cho Lạc Thi nhé - vừa nói nàng vừa lau mồ hôi trên mặt cho tôi,khi lau xong nàng thì thầm vào tay tôi nói - ...em thực sự rất yêu Lạc Thi đó.- nàng hôn vào tai tôi và giữ đến 1 lúc sau mới chịu thôi.
Hành động ấy của Thừa Lâm làm cho cơ thể tôi đã nóng nay càng nóng hơn,hành động ấy như tiếp thêm lửa vào trong tôi.Tôi buột miệng hỏi:
_ Lên phòng của I với I,em k sợ à?
_ sợ? Sợ gì chứ?
_thì sợ I sẽ ....
_ Lạc Thi à,em yêu Lạc Thi,thì có gì mà sợ,chẳng phải khi đóng SL mình cũng đã từng.....
_ Nhưng mà I vẫn chưa.........thôi I k nói nữa đâu
_ Em hiểu,em hiểu Lạc Thi muốn nói gì.Em hiểu chúng ta vẫn chưa "đi" hết đoạn đường ,có phải ý của Lạc Thi là như thế k
_ uhm......- giọng tôi bỗng nhỏ lại và tôi hỏi - thế Thừa Lâm k sợ ,khi lên phòng với I ,chúng ta sẽ đi hết đoạn đường à?
_ Lạc Thi cũng đã nói là chúng ta rồi,thì dĩ nhiên phải có sự đồng ý của em,nhưng em yêu Lạc Thi,và em hiểu Lạc Thi là người như thế nào,Lạc Thi sẽ k làm gì em khi em chưa thực sự chuẩn bị và cho phép.
_ Em có vẻ tự tin rằng mình hiểu I quá nhỉ
_ Dĩ nhiên rồi,em là người mà Lạc Thi yêu mà,và Lạc Thi cũng là người yêu của em mà,nên dĩ nhiên em phải hiểu chứ hihi
Tôi k biết câu nói của Thừa Lâm có ý gì,nhưng tôi biết ,bây giờ chưa phải lúc để chúng tôi có thể đi hết đoạn đường với nhau....
1h50, tôi ngồi dậy và ......mặc lại quần áo.Lúc này tôi mới nhận ra,dường như căn phòng thiếu vắng đi 1 người.Thừa Lâm,đúng rồi là Thừa Lâm,tôi đi vào restroom để tìm nhưng k có cô ấy trong đó.Tôi thầm nghĩ : "có lẽ cô ấy giận mình lúc nãy đã.....".Tôi ngồi lại trên giường đầu óc quay cuồng,khi tự trách mình vì sao lại làm thế.Trong lúc lắc đầu ngán ngẫm tôi nhìn trên bàn,có 1 mảnh giấy và 1 chiếc chìa khóa quen thuộc :
"....Lạc Thi ! Em có việc gấp phải đi trước,lúc nãy thấy Lạc Thi ngủ say quá,em k tiện đánh thức.Em đã chuẩn bị sẵn quần áo,đồ đạc cho Lạc Thi rồi đó,Lạc Thi mặc nó đi học nhé!Còn đồ cũ của Thi em đã bỏ cho nhân viên ks giặt rồi,yên tâm đi nhé,đáng lẽ ra em định giặt nhưng k còn nhiều thời gian nữa rồi,thông cảm cho em nhé.Chiều nay em đến đón Lạc Thi tan học,mình cùng đi ăn tối,nếu quá 6h20 em chưa đến thì Lạc Thi cứ đến nhà hàng mà kì trước mình ăn nhé .Em đã đặt bàn ở nhà hàng đó.Hẹn Thi 7h,nhưng em sẽ cố gắng để đến đón Thi tan học.à quên,em để xe cho Thi đi,chạy xe cẩn thận nhé................À còn nữa.......uhm............nụ hôn của Thi rất ngọt ngào,em rất thích được Thi hôn,nhưng lần sau nhẹ nhàng hơn 1 tí nhé,vì ngực ,cổ và cả đùi của em đã có "dấu tích" rồi đấy,em là của Thi,k cần "đóng dấu bản quyền" đâu.Thế nhé,k viết nữa,em trễ giờ rồi,yêu Thi nhiều,hôn Thi (tối nay sẽ hôn thật bù lại cho,giờ hôn qua giấy đỡ nhé hihi) ....chụt...chụt....chụt"
Tôi mỉm cười hạnh phúc khi đọc được mảnh giấy ấy,gấp lại và cho nó vào ....vali. Thừa Lâm làm cho tôi hết cả hồn cứ tưởng lại bị giận nữa rồi,đến lúc này tôi mới nhìn lại bộ đồ,đúng là cả nội y,ngoại y đều k phải là đồ ban sáng tôi mặc.Cầm chiếc chìa khóa xe trên tay tôi thầm nghĩ: " cô nàng đúng là người tình lý tưởng ,thật chu đáo với mình"...Lái xe đến chỗ học,hôm nay tôi đúng giờ,Jack nói:
_ wow hôm nay cô đến đúng giờ,và thậm chí là sớm hơn 1 phút haha
_ <tôi cười và đáp> anh đừng trêu tôi.chúng ta học nhanh đi nào
_ hôm nay cô có vẻ hăng hái quá nhỉ.ok nếu tập xong sớm,và tốt thì có thể ngày cuối cùng cô sẽ được nghĩ,nhưng tôi sẽ k báo lại với cty đâu.để cho cô có 1 ngay đi du lịch ở ĐL,xem như là phần thưởng của tôi cho cô vậy,ok?
_ Thật k Jack? - tôi thật mừng khi nghe anh ta nói như thế,nếu dc mình sẽ đi chơi với Thừa Lâm,1 ngày .Ôi trọn 1 ngày bên nhau.Trọn 1 ngày bên Thừa Lâm của tôi
_ Dĩ nhiên rồi,tôi hứa đó,thậm chí tôi còn có thể xin cho cô ở lại ĐL 1-2 ngày nữa kia.
_nếu được thế thì quá tốt rồi,cảm ơn anh nhiều lắm Jack
_ Khoan cảm ơn vội nhé,trước tiên là cô phải tập tốt đã rồi hãy tính tới chuyện nghĩ ngơi nhé
Tôi vội cảm ơn Jack và chạy vào phòng thay đồ,trên tay cầm theo bộ đồ lặn mà Jack đưa.Khi thay đồ ra,tôi mới hiểu được lý do vì sao hôm nay Thừa Lâm lại chọn cho tôi chiếc áo có cổ khá kín và tay lửng.Trên vai,trên cổ tôi,cũng đâu thua gì vết tích tôi để lại trên người Thừa Lâm,dường như cô ấy còn rất "mê" cái vai của tôi giống như cô đã từng "mê" nó trong SL.Đưa tay sờ lên cổ,chỗ vết tích mà Thừa Lâm để lại,tôi nhớ đến lúc trưa.Khi vào phòng tôi đề nghị là nên ngủ trưa 1 ít để chiều nay tôi có sức mà học.Thừa Lâm đồng ý và cả 2 chúng tôi cùng nằm xuống giường.Tôi để Thừa Lâm nằm lên cánh tay mình và ôm cô ấy vào mình .Thừa Lâm vòng tay qua eo tôi,đầu dụi vào cổ tôi.Tôi nhắm mắt lại,chợt thấy 1 cảm giác rất lạ nơi cổ mình.Thừa Lâm,là cô ấy đang hôn vào cổ tôi,rất sâu,rất sâu ( có lẽ vì thế mà ra vết tích này đây) .Tôi thực lòng k thể kìm lại cảm xúc của bản thân.Tôi dùng tay khẽ chạm vào khuôn mặt của Thừa Lâm,cả tôi và nàng từ từ nhắm mắt lại để cho đôi môi chúng tôi tự tìm đến nhau theo hơi thở quen thuộc của nhau.Khi môi tôi chạm vào môi của Thừa Lâm,tôi k thể dừng lại ở mức độ ấy.Tôi nhẹ nhàng cởi chiếc áo thun của Thừa Lâm ra khỏi người cô ấy,và cô ấy cũng giúp tôi cởi bỏ chiếc áo ngoài của mình,tôi rút vào cổ cô ấy.Khẽ giúp tôi vén mớ tóc của tôi sang 1 bên.Thừa Lâm nhẹ nhàng hôn lên tóc tôi,khi tôi đang để cho lưỡi mình rà sát nơi vành tai mỏng manh và chiếc cổ xinh xắn của nàng.Tôi tự cho phép mình khẽ nhích người xuống sâu hơn 1 tí.Khám phá vùng ngực của nàng,qua lớp áo ngực.Nàng đưa tay giúp tôi cởi bỏ chiếc áo ngực của tôi ra,thực sự lúc ấy tôi k cần biết là mình đang làm gì,nàng đang làm gì,tôi là ai,nàng là ai,dường như mọi thứ đều k cần quan tâm đến nữa,chúng tôi chỉ biết,chúng tôi làm thế vì tình yêu của chúng tôi.Nàng khẽ cong lưng lên để tay tôi luồn ra sau lưng nàng và nhanh chóng tháo đi chiếc khóa áo ngực của nàng .Chiếc khóa áo ngực được tháo đi,tương tự như 1 chiếc ổ khóa cửa của 1 hang động bí mật được mở ra,để cho tôi-kẻ thám hiểm bước vào bên trong tìm kiếm.Và sự thật tôi đang tìm kiếm nơi đó,tôi tìm gì? Tìm cho tôi và cả Thừa Lâm sự khoái cảm,và cảm giác yêu thương của người yêu thương và người được yêu thương....Tôi lần tay xuống tìm chiếc khóa quần của Thừa Lâm,đồng thời tôi ngước nhìn nàng như để hỏi nàng : " I có thể......?" .Nàng khẽ mỉm cười và lại 1 lần nữa giúp tôi cởi bỏ những thứ vướng víu trên người tôi và cà chiếc khóa quần của nàng.Nàng cầm lấy bàn tay tôi đang ôm lấy chiếc eo của nàng kéo xuống để chúng vào đúng ngay thắt lưng quần ,và môi tôi dường như vẫn còn luyến tiếc nơi vùng đất kìa,nó vẫn tiếp tục tìm kiếm nơi đó.Đôi môi tôi ,chiếc lưỡi tôi dường như đã tìm quá kĩ lưỡng đến nỗi chủ nhân của vùng đất phải khẽ đẩy đầu tôi xuống sâu hơn 1 tí.Tôi vẫn còn rất luyến tiếc vùng đất đó,nên dù để môi mình khám phá chiếc rốn của nàng nhưng tay tôi sau khi giúp nàng đưa chiếc quần ra khỏi chân đã quay trở lên để "kiểm tra" lại xem môi và lưỡi tôi đã khám phá hết vùng đất kia chưa,quả thực vùng đất ấy rất màu mỡ,và lại còn rất......kì diệu.K ngăn được bản thân ,tôi lại 1 lần nữa ngước đầu lên nhìn nàng,và cũng chỉ là để hỏi 1 câu hỏi,nhưng lần này tôi cất tiếng:
_ I có thể.....?
_ Chỉ như chúng ta từng làm thôi nhé Lạc Thi.....Hứa với em nhé Lạc Thi,em thực sự chưa chuẩn bị.....
Dứt lời nàng từ từ chống 2 chân lên giường ,để đôi chân mở rộng ra như chính nàng đang mở rộng cánh cửa của thể xác mình,và để tôi 1 lần nữa bước vào.Đôi chân nàng mở ra,đủ rộng để cho tôi đặt đôi môi cháy bỏng nhưng khô ráo và chiếc lưỡi ấm áp nhưng ẩm ướt của mình vào nơi ấy của nàng.Từng giây từng phút nhấm nháp hương vị trong nơi ấy.....Và rồi chúng tôi cũng đã cho nhau 1 lần nữa,chúng tôi lại nằm bên nhau,và thực sự trong lúc để cho đầu mình vào giữa 2 chân nàng,những tiếng kêu của nàng,đôi lúc khe khẽ,đôi lúc lại vụt lớn lên nhưng rồi tắt ngắm,ngay khi tôi chọc lưỡi vào nơi sâu thẳm trong nơi ấy của nàng rồi lại lấy ra,đã gây cho tôi niềm phấn khích vô cùng,nó như 1 liều thuốc kích thích làm cho tôi càng thêm say mê việc làm cho nàng sung sướng.....Và chiếc lưng tôi k thể nào thoát khỏi những cái bấu thật chặt của nàng,nhất là khi tôi..... ở dưới của nàng.Tuy nhiên, 1 lúc sau khi tôi nằm sấp trên giường......nghĩ ngơi,người mệt lả đi sau 1 "trận đấu" dài (sức chịu đựng của Thừa Lâm quả là rất cao),thì nàng lại úp mặt vào tấm lưng của tôi và khẽ hôn lên từng vết trên lưng tôi ,những vết thường mà nàng đã gây ra khi mà tôi từng đợt ,từng đợt đưa nàng lên đến đỉnh cao của thế giới,và giờ đây ,trong vòng tay nhau ,nàng xoa dịu từng vết đau trên lưng tôi.....
_Isa,cô k sao chứ? - tiếng của Jack,có lẽ vì tôi lâu quá vẫn chưa ra
_ ok,tôi ổn,k sao,cho tôi 5' nữa
Thay nhanh bộ đồ lặn,tôi sắp xếp lại đồ đạc của mình,xếp cẩn thận bộ đồ hôm nay Thừa Lâm đã chọn cho mình.Và tôi quyết định gọi cho Thừa Lâm trước khi thật sự "xuống nước".....
_Thừa Lâm,em đang làm gì thế
_Lạc Thi em đang đóng 1 số cảnh trong WWL,hôm nay có cảnh quay đột xuất,Lạc Thi đã học chưa?
_Chưa,I chưa học,bây giờ mới thay đồ lặn thôi ,ước gì lúc này có Thừa Lâm bên cạnh để thay đồ cho I nhỉ,bộ đồ lặn thực sự rất khó mặc
_ Ôi,em sorry,hôm nay em thực sự bận nếu k thì em sẽ đến xem Lạc Thi xuống nước
_k sao mà em,chỉ là do I hơi run 1 tí thôi
_ Uhm...ước gì có thể ở bên Lạc Thi cổ vũ cho Lạc Thi nhỉ?
_Thôi k sao đâu,mà sao bây giờ em nghe đt được vậy k phải đang quay à
_Ừh,em đang chờ tổ đạo cụ chuẩn bị 1 số thứ,nên được nghị,em cũng vừa định gọi cho Thi đấy,nhưng Thi gọi cho em trước rồi ......<tiếng ai đó gọi Thừa Lâm> ....Lạc Thi ơi! Em phải vào quay tiếp rồi hẹn gặp Lạc Thi tối nay nhé.Học tốt nhé.
_ ok,hẹn gặp lại em tối nay
_.....
Buổi học chiều nay dưới nước,thật cực khổ,cũng may chỉ mới là những động tác lặn cơ bản,nhưng do phải thường xuyên dưới nước (thật may là tôi biết bơi),nên khi lên bờ người tôi lạnh cóng,chạy vội vào phòng thay đồ,tôi lập tức tắm rửa và thay ngay bộ đồ lúc nãy của Thừa Lâm chuẩn bị vào,trong lúc lục tìm chiếc k tắm trong giỏ đồ mà Thừa Lâm chuẩn bị tôi thấy có 1 chiếc áo khoác,trên áo có đính 1 mảnh giấy :
_ "....Em nghĩ Lạc Thi sẽ lạnh khi mà học lặn xong,nên chuẩn bị cho Thi áo khoác,nếu lạnh thì mặc vào nhé,k thôi sẽ bị cảm đấy..."
Thầm cười khi đọc được mảnh giấy,tôi gấp mảnh giấy lại và các vào túi áo,đợi đến khi về ks sẽ bỏ vào vali....Tôi từng bước,từng bước,tiến ra đại sảnh của CLB,trên người mặc bộ đồ mà Thừa Lâm đã chuẩn bị và khoác thêm chiếc áo khoác của nàng vào,gặp tôi Jack nói:
_ wow,chiếc áo khoác của cô thật dễ thương nhỉ
_ Cảm ơn anh,tôi rất thích chiếc áo này - <của Thừa Lâm mà hihi> - tôi thầm nghĩ
_ Nhưng nó có vẻ hơi ngắn so với cô
_ uhm....tại tôi thích mặc ngắn ngắn thế này - tôi lại thầm nghĩ - "k ngắn mới là lạ đó,của Thừa Lâm chứ có phải của tôi đâu,mặc vừa là may rồi"
_....
Ra đến sảnh,tôi nghe 1 giọng nói quen thuộc:
_ Lạc Thi - Thừa Lâm gọi tôi
_<tôi quay sang và nói với Jack> bạn tôi tới rồi,xin lỗi anh
_ ok,k có gì,mà hình như bạn cô là ...
_ <Tôi tiến đến bên Thừa Lâm và giới thiệu với Jack> Dương Thừa Lâm - rainie Yang
_ <quay sang Thừa Lâm> jack - giáo viên của I
_Chào anh - Thừa Lâm nói và bắt tay với jack
_ Chào cô - Jack nói và cũng bắt tay với Thừa Lâm
_Thôi chúng tôi xin phép đi trước nhé Jack - tôi nói
_ ok,hẹn gặp lại cô ngày mai nhé isa,à 7h30 ngày mai cô đến đúng giờ đấy,đừng sai giờ nữa nhé
_ ok nhất định ,thanks anh
Tôi và Thừa Lâm nhanh chóng rời khỏi CLB,ngồi trên xe Thừa Lâm nói :
_ Mới chỉ 6h20,mình đi dạo vòng vòng rồi hãy đi ăn nhé,được k Lạc Thi
_ ok ,dĩ nhiên được chứ
Tôi cho xe chạy dạo vòng quanh những nơi mà Thừa Lâm muốn được xe chạy ngang qua,ngồi trong xe,dưới sự che chắn của tấm kính đen,Thừa Lâm tựa vào vai tôi và tôi vòng tay ôm chặt lấy bờ vai của nàng.Bữa tối của chúng tôi trôi qua trong niềm hạnh phúc và tràn ngập tiếng cười.Đêm nay giấc ngủ của tôi rất trọn vẹn mang theo cả hởi ấm của Thừa Lâm vào giấc ngủ,vì ngay chiếc giường này tôi và Thừa Lâm đã nằm bên nhau và vì hôm nay tôi ở bên Thừa Lâm
Ngày thứ 4:
5h am
....Qing chen xia le yi chang yu
Lu shui zhan shi le xiao mo li
Bai se hua ban chun jie you qing xi de wen zhe ni de hu xi