Lan Đình Phương là một người rất chú trọng đến chất lượng sinh hoạt, anh không thích quán đêm, không thích những nơi phù hoa, bữa sáng sẽ tự tay làm, trứng gà, sữa, nước chanh cộng thêm một tờ báo, anh không mấy thích báo điện tử truyền thông, cứ việc tìm hiểu ở thông tin về anh trong vương quốc điện tử truyền thông là biết.Hiện tại anh đang xem tờ báo có tên là "Chào buổi sáng, tân Trung Hoa", cũng là một phân nhánh của Truyền thông Á Thái. Nghe nói, hiện tại vào sáng sớm, trên bàn cơm của mỗi gia đình đều sẽ có thêm một phần báo "Chào buổi sáng, tân Trung Hoa."
Lan Đình Phương cực ít khi làm bữa sáng, bình thường bữa sáng đều là do Liên Hảo chuẩn bị.
Uống một ngụm sữa, Liên Hảo bi ai phát hiện bản thân lại đang miên man suy nghĩ, suy nghĩ có phải anh đã quên ngày kỷ niệm kết hôn của bọn họ rồi hay không, lời nói đêm qua có phải hay không chỉ là một cái cớ.
Ánh sáng của buổi sáng tháng tư vô cùng tốt, nắng sớm tỏa ra rơi ở trên tóc Lan Đình Phương, khiến anh trông sạch sẽ và thanh khiết giống như một vị thần. Liên Hảo đột nhiên không còn nhớ nổi cái người đã đem sự phẫn nộ và bất mãn của thanh xuân biến chúng thành một cơn phát tiết trong quán bar ngày đó nữa.
Người cô yêu hóa ra cũng đã từng có một thời niên thiếu hết sức lông bông, chỉ là do ở bên dưới ánh đèn sân khấu, bộ mặt tô son trát phấn kia có nhìn như thế nào đi chăng nữa cũng không rõ được tâm tình.
Cô rũ mắt xuống, mượn mi mắt che khuất hơi nước trong mắt, nếu để anh thấy được sẽ lại càng thêm phiền phức.
Nói thật đi, Cố Liên Hảo, có phải mày đang già đi không? Người ta nói biểu hiện của người già đi đều có một loại đặc thù chính là thích hoài niệm, còn gọi là hoài cựu, chính là nhớ tới những chuyện trước kia, lấy một loại bi ai để an ủi tâm tình.
"Liên Hảo!" Anh buông ly xuống, không nặng không nhẹ gọi cô.
"Vâng!" Cô nhẹ nhàng lên tiếng, vẫn như cũ cúi đầu, dùng dao nĩa cắt trứng gà ra.
"Buổi tối chúng ta cùng nhau đi xem phim đi!" Anh đẩy ly ra, tựa vào lưng ghế: "Không phải em thích Johnny Depp sao? Anh ta vừa mới ra một bộ phim mới."
"Được!" Lời mời này nếu đổi lại ở vài năm trước, Liên Hảo nghĩ bản thân cô khẳng định sẽ mừng rỡ nhảy nhót, đáng tiếc, hiện tại, cô không thể nữa.
Nói đến xem phim, Cố Liên Hảo và Lan Đình Phương có duy nhất một lần hẹn xem phim là ở hai năm trước. Một lần đó vẫn là do Lan Đình Phương thất hẹn mà chấm dứt. Liên Hảo còn nhớ rõ khi đó là mùa thu, bởi vì có một vị chính khách nước Pháp đến thăm Trung Quốc, vì hưởng ứng mối quan hệ thân cận Trung Pháp, cục điện ảnh cố ý tiến hành chiếu lại một số bộ phim thịnh hành của điện ảnh nước Pháp. Khi đó, trong đó có một bộ phim do Johnny Depp cùng nữ diễn viên người Pháp tên Juliet diễn chính.
Trong số các diễn viên chính trong phim điện ảnh 《 Chocolat 》, Liên Hảo cực kỳ thích Johnny Depp, thật ra, cô cảm thấy khí chất của Lan Đình Phương và Johnny Depp rất giống nhau.
Liên Hảo luôn biết bản thân cô vì Lan Đình Phương nên mới thích Johnny Depp, nhưng Lan Đình Phương lại không biết.
Cô xin bạn của mẹ vé mời, cứ như vậy cầm vé mời, giống một đứa nhỏ sợ sệt, bối rối đứng trước mặt Lan Đình Phương nói: "Đình Phương, anh có thể đi xem phim cùng em không? Em rất thích Johnny Depp."
BẠN ĐANG ĐỌC
Tình Yêu Chết Tiệt Này - Loan.
RomanceThể loại: Đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành, hào môn thế gia. Nguồn: Tsubaki. Edit: Gann (edit thô) Số chương: 102. Tình trạng edit: Full. -----