Cáo nhỏ

1.7K 92 52
                                    

Tại Thái Thương sơn, Tạ Liên đẩy cửa đạo quán vươn vai hít thở bầu không khí thơm mát buổi sớm mai. Sắc đỏ đập vào mắt, rừng phong mùa thu quả nhiên vẫn là đối với y rất đặc biệt.

Tạ Liên hơi ngẩn ra nhìn quang cảnh trước mắt, lá phong rơi đầy trên mặt đất, bỗng chốc y nhớ đến lần đầu y gặp Tam Lang. Đó cũng là vào một ngày thu, trên chiếc xe bò Tạ Liên cầm lên quyển trục đọc lên các loại tên gọi của y, cùng lúc đó một giọng nói thiếu niên phát ra đáp lời y, đến lúc y nâng mắt nhìn sang bên cạnh, thiếu niên khôi ngô tuấn tú mắt đen sáng ngời, tóc đen như mực, da trắng như tuyết, áo đỏ hơn lá phong đưa mắt nhìn chằm chằm vào y, khóe miệng nâng lên một nét cười thật đẹp.

Ngay tại khoảng khắc đó, Tam Lang đã gây biết bao nhiêu ấn tượng cho Tạ Liên. Thiếu niên mang gương mặt đẹp đến không sao nhìn thẳng, thông minh lanh lợi, nghịch ngợm dụ dỗ y mở miệng khen mình đôi câu.

Sau ngày hôm đó, bên cạnh Tạ Liên lại có thêm một vị bằng hữu nhỏ, vui vẻ hoạt bát giúp đỡ y rất nhiều việc, giỏi giang lại không ngại điều kiện hoàn cảnh của y, dần dà về sau anh bạn nhỏ này lại càng quấn quít bên y nhiều hơn, có lo lắng có giận dỗi mỗi khi y bị thương, sau cùng lại trở thành người thương trong lòng y.

Nghĩ về ấn tượng lần đầu gặp nhau của mình cùng Hoa Thành, Tạ Liên không khỏi giương lên một nụ cười dịu dàng. Đang thẫn thờ, một tiếng kêu nhỏ vang lên dưới chân y, Tạ Liên hơi giật mình nhìn xuống nơi vừa phát ra tiếng kêu đó. Rất nhanh sau đó Tạ Liên hai mắt mở to, hai má hồng lên bất ngờ thốt lên: "Gì đây? Cáo sao?"

Nhìn thấy một chú cáo lông đỏ nhỏ nhắn bông xù đáng yêu đến cực điểm, trên đầu đội một chiếc lá phong đỏ hướng y kêu vài tiếng, cái đuôi mềm to xù phía sau lắc lắc nhẹ, ánh mắt tròn to nhìn y long lanh, Tạ Liên nhịn không được mà cúi người nâng cáo nhỏ lên bế trên tay, thích đến khoé miệng giương lên càng ngày càng cao.

Tạ Liên thích thú hỏi: "Anh bạn nhỏ, sao ngươi lại ở đây?"

Y đưa ngón tay chạm nhẹ lên cái mũi ươn ướt lành lạnh của cáo nhỏ, mà cáo nhỏ được y ôm trong người, đuôi mềm lắc càng nhanh hơn, mũi cũng theo đó dụi dụi vào tay y, lưỡi nhỏ liếm lên đầu ngón tay Tạ Liên.

Tạ Liên thấy hành động này của cáo nhỏ, trong mắt như có ánh quang lóe lên, y sờ sờ lên cái bụng trắng mềm của nó vui vẻ nói: "Anh bạn nhỏ này không sợ ta sao? Ha ha, đáng yêu quá."

Tạ Liên càng nhìn cáo nhỏ trong tay mình càng cảm thấy con cáo này rất giống với Tam Lang nhà y, vậy là y bèn bế cáo nhỏ vào trong nhà chạy tới chỗ Hoa Thành. Hoa Thành đang quét nhà, thấy Tạ Liên từ bên ngoài chạy vào cả mặt rạng rỡ gọi với theo.

"Tam Lang, Tam Lang! Nhìn nè, đệ nhìn nè!"

Hoa Thành ngừng tay, khẽ nhướn mày.

Tạ Liên vui vẻ giơ lên con cáo nhỏ ra trước mặt Hoa Thành, cáo nhỏ bị Tạ Liên bế bên nách, hai chân lẫn đuôi xù buông thỏng hơi lắc lư, trên đầu vẫn còn đội chiếc lá phong đỏ. Nhìn thấy anh bạn nhỏ trước mắt, lại nhìn Tạ Liên phía sau đầy mặt vui vẻ, hắn nhìn qua cặp mắt tròn long lanh của cáo nhỏ, lại nhìn sang ánh mắt lấp lánh của Tạ Liên, nhìn y như thể đang trông chờ hắn phản ứng lại vậy.

Hoa Liên - Chuyện tình Quỷ ThầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ