Bái đường (2) H

2.6K 98 7
                                    

Hoa Thành thả Tạ Liên lên đệm giường đỏ rực, mỉm cười gọi một tiếng: "Nương tử."

Nhận thức được Hoa Thành vừa gọi y là gì, "phốc" một cái y đã mặt đỏ tim đập, ngẩng mặt hai mắt mở to nhìn chằm chằm vị tân lang này của mình, sững sờ hồi lâu.

Nam tử mặt mày tuấn tú mắt sáng như sao trời hướng về y, nhếch môi cười đến ôn nhu. Hoa Thành tháo xuống khăn voan đỏ còn nửa đội trên đầu Tạ Liên, đưa tay chạm nhẹ lên mặt y, cảm nhận được má mềm đang nóng lên.

Tạ Liên thoáng giật mình hơi rụt về phía sau dời đi ánh mắt, ngượng ngập làm y không thể thốt ra một câu nào, tay nâng lên hơi nắm nhẹ cổ áo mình, cảm nhận được tim mình đang đập dồn dập, cơ hồ đứng gần còn có thể nghe thấy.

Từng hành động nhỏ này của y đều bị Hoa Thành thu hết vào đáy mắt, Thái tử điện hạ thân mặc hỷ phục ngồi trên đệm đỏ như nhung, màn sa lả lướt, ánh đèn mờ ảo, y thẹn thùng không dám nhìn thẳng vào mình, thính tai ửng đỏ hồi hộp đêm tân hôn.

Tạ Liên nghe một tiếng cười khẽ trầm thấp, trong lòng run rẩy căng thẳng đến không dám thở mạnh, y nghe hắn nói:

"Ca ca, huynh căng thẳng lắm sao? Động phòng hoa chúc, ca ca cứ để ta dẫn dắt là được."

Nghe đến bốn chữ "động phòng hoa chúc", Tạ Liên đã bủn rủn tay chân, tay nắm lấy cổ áo mình cũng siết chặt thêm vài phần. Bất chợt, y nhìn thấy Hoa Thành tiến về phía mình, cúi người nâng má y hôn nhẹ lên môi y.

Tạ Liên ngại muốn chết, mặc dù trước đây y cùng Hoa Thành chạm môi không biết là bao nhiêu lần, song hôm nay y lại cảm thấy cái chạm môi này rất khác so với mọi khi, y biết mọi chuyện sẽ không dừng lại ở hôn môi, nhưng tiếp đó sẽ làm gì, làm như thế nào, y hoàn toàn không biết.

Môi mềm dán lên môi mình, Tạ Liên ngậm chặt miệng nhắm tịt mắt hơi lùi lại phía sau, Hoa Thành không buông tha mà liên tục tiến tới, hắn vòng tay siết chặt lấy hông y, đem Tạ Liên dán sát vào lồng ngực mình.

Hai lồng ngực áp vào nhau, một bên im lặng đến quái dị, một bên thình thịch như trống dồn. Hôm nay, bây giờ, chính là đêm tân hôn của Hoa Thành cùng Tạ Liên, mới đầu y còn có chút dè dặt, không dám có bất kỳ động thái nào cũng không dám ôm lấy hắn, dần dần y bị nụ hôn của Hoa Thành cuốn hút, cuối cùng y cũng nhịn không được mà duỗi đầu lưỡi, giao triền đến say sưa.

Nhận thấy bảo bối nhỏ đã nới lỏng cảm xúc, Hoa Thành khẽ nâng tay cầm lấy bàn tay đang siết chặt ngực áo kia, đặt lên nơi tim mình, rồi cũng từ từ mà đưa tay mình luồn vào vạt áo của y, bàn tay lạnh ngắt chạm lên da thịt mềm mại ấm nóng của người bên gối, to gan lớn mật lướt khắp nơi trên người y.

Tạ Liên tuy nhắm chặt mắt, y vẫn có thể nhận ra được Hoa Thành vậy mà đang lướt bàn tay trên cổ, trên ngực mình, miết đến tấm lưng mảnh khảnh của y nhẹ nhàng xoa nắn khắp nơi.

Tay Hoa Thành tuy lạnh, nhưng một khi hắn chạm đến đâu trên cơ thể y, nơi đó đều sẽ nóng ran tê rần, bức cho y trong lúc môi lưỡi giao triền vẫn không nhịn được mà run rẩy thở dốc, ứa nước mắt xấu hổ không thôi.

Hoa Liên - Chuyện tình Quỷ ThầnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ