Mặt trời vừa ló rạng, Hoa Thành đã trở mình ôm lấy Tạ Liên hôn nhẹ lên trán, nhỏ giọng nói: "Ca ca, mau dậy thôi."
Tạ Liên hô hấp đều đều, không có bị Hoa Thành gọi tỉnh mà tiếp tục an giấc, ngủ say sưa. Thấy y không thức hắn bèn vuốt tóc y nói khẽ:
"Ca ca, chẳng phải hôm qua huynh dặn ta phải gọi huynh dậy sớm sao? Sao hôm nay lại ngủ say đến không nghe Tam Lang gọi rồi?"
"...."
"Ca ca..."
Nhìn thấy y như cũ vẫn ngủ đến không thèm cựa mình, Hoa Thành "phì" cười kéo chăn đắp ngang hông y thầm nghĩ: "Thôi vậy, vẫn nên để ca ca ngủ thêm một chút, lời cầu khấn gì đó tồn đọng thì cứ tồn đọng đi, mình giúp ca ca là được."
Thế là Hoa Thành mặc kệ mọi thứ, dứt khoát kéo chăm ôm Tạ Liên ngủ đến tận giờ Thìn.
Đến khi một lần nữa thức dậy, Hoa Thành hé mắt thấy Tạ Liên vẫn như trước ngủ đến quên trời quên đất, mặt trời cũng đã lên cao mà ca ca hắn vẫn chưa tỉnh. Hoa Thành hôn hôn lên mặt y gọi: "Ca ca, muộn lắm rồi mau dậy thôi."
Tạ Liên: "....."
Mắt thấy Tạ Liên vẫn không tỉnh dậy, Hoa Thành hơi ngồi dậy lay nhẹ y gọi thêm một lần nữa: "Ca ca?"
Không có gì thay đổi, y vẫn hai mắt nhắm nghiền hô hấp đều đặn, Hoa Thành làm mọi cách để đánh thức Tạ Liên nhưng y vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại. Thầm nghĩ không ổn, Hoa Thành ngồi thẳng người nâng y lên để y dựa vào lồng ngực mình lay nhẹ.
"Ca ca? Ca ca, mau dậy nào."
Thường ngày Tạ Liên rất dễ bị gọi tỉnh, thế nhưng hôm nay thì khác. Y tựa vào ngực Hoa Thành ngủ sâu, hắn hơi lay người y mạnh một chút, y vẫn không có một chút động thái nào. Tạ Liên bị lay không còn điểm tựa, đầu gục xuống cả người buông thõng gần như là ngã ra giường, Hoa Thành hoảng hốt đỡ y lại vỗ nhẹ vào mặt y.
"Ca ca, đừng đùa Tam Lang mà. Ca ca mau dậy đi."
"...."
Lúc này Hoa Thành đã không thể coi nhẹ chuyện này được nữa rồi, hắn lo lắng đặt Tạ Liên nằm lại ngay ngắn trên giường đưa tay bắt mạch cho y.
Hoa Thành khẽ nhíu mày: "Quái lạ, rõ ràng mạch tượng vẫn bình thường, sao y lại hôn mê rồi?"
Hoa Thành liếc mắt nhìn Tạ Liên, thấy y vẫn an tĩnh trên giường hắn lại khó chịu trong lòng. Hắn ngồi bên mép giường đắp lại chăn cho y, tay vuốt làn tóc thơm mượt của người thương, mắt lại quan sát gương mặt hồng nhuận xinh đẹp đang chìm sâu vào giấc ngủ, đôi mắt nhắm nghiền hàng mi dài cong vút.
Khi không tại sao lại xảy ra chuyện này?
Nghĩ nghĩ, Hoa Thành cúi người hôn nhẹ lên mi mắt của y nói khẽ: "Ta sẽ sớm quay trở lại, ca ca đợi ta."
Nói đoạn, Hoa Thành bực dọc khoác áo đi ra ngoài. Hắn nhắc nhở tỳ nữ quanh đó, căn dặn phải trông chừng Tạ Liên thật tốt, nếu y có bất kỳ động thái nào lập tức bẩm báo với hắn, xong việc, Hoa Thành rời đi.
Các tỳ nữ nghe việc Thành chủ phu nhân lâm vào hôn mê thì không khỏi sửng sốt, các nàng thay phiên nhau trông chừng y, một chút lơ là cũng không dám.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoa Liên - Chuyện tình Quỷ Thần
FanfictionFic gồm những mẩu chuyện ngắn khác nhau của cp Hoa Thành - Tạ Liên Warning: - Sẽ có vài tình tiết OOC hoặc không :)) - Sẽ có H để an ủi những tâm hồn gặm nhấm thanh thủy văn quá lâu - Chiếc fic đầu tay này sẽ không tránh được có những lúc đọc lủng...