Điểm thi thử đợt một có sau đại hội thể thao, học sinh lớp 12 lại bước vào giai đoạn học hành căng thẳng. Lần này Lạc Hải vọt lên hạng 2 khối, kể từ khi hắn nhập học thì mỗi lần thi xếp hạng đều tăng.
Thời điểm này mọi người rất nhạy cảm với thành tích, tiến bộ một hạng hoặc tụt một hạng cũng khiến tâm trạng thấp thỏm.
Có người nói, hạng nhất khối vốn đã được tuyển thẳng vào Đại học A nhưng vẫn nhất quyết thi đại học là để lấy thủ khoa, tuy nhiên sự xuất hiện của Lạc Hải rất có thể làm lung lay vị trí thủ khoa ấy.
Bởi vì những tin đồn này, cộng thêm Lạc Hải và hạng nhất khối học cùng lớp ngồi cùng dãy cuối nhưng không nói chuyện với nhau, thể nào cũng có người tưởng tượng họ như nước với lửa, "một núi không thể có hai hổ".
Tuy nhiên thật ra đều là lo thừa, học bạ của Lạc Hải không ở thành phố A nên dĩ nhiên sẽ không thi đại học ở thành phố A, cũng không thể tranh vị trí thủ khoa thành phố A với người khác.
Về việc tháng sáu Lạc Hải phải về thị trấn Sơn Nam tham gia thi đại học, Kiều Kinh Ngọc cũng đã nói chuyện với Giang Bác Thần, bây giờ chính sách dự thính tương đối nghiêm ngặt, dù chú là hiệu trưởng cũng bó tay.
Kiều Kinh Ngọc lại bắt đầu lo lắng chuyện thi đại học ở xa. Thi đại học vô cùng quan trọng, Lạc Hải đi một mình không có ai chăm sóc thì ăn ở kiểu gì? Đây là một vấn đề. Không được rồi, đến lúc ấy cậu phải đi cùng Lạc Hải.
Nhưng cậu vẫn chưa kịp nói những việc này với Lạc Hải.
Sau đợt thi thử đầu tiên, thời gian trôi rất nhanh.
Con số đếm ngược trên bảng ngày càng nhỏ, bầu không khí trong lớp cũng ngày càng trầm lắng, bình thường giờ ra chơi rất nhiều người đi bộ hay ăn uống, bây giờ về cơ bản đều không rời chỗ, ra chơi yên tĩnh không khác gì tiết tự học.
Nhưng con số ngày càng nhỏ lại khiến Lạc Hải cảm thấy mong đợi trước tương lai, không chỉ tương lai của hắn mà còn là tương lai của hắn và Kiều Kinh Ngọc.
Sáng thứ bảy thi tuần, Lạc Hải nộp bài sớm.
"Idol Lạc, lại về sớm hả?" Phí Trạch Vũ hỏi nhỏ.
Lạc Hải gật đầu, thu dọn cặp và mấy quyển sách mang về: "Ở nhà có người đang chờ cơm."
Từ lúc bác giúp việc xin nghỉ trong nhà chỉ còn hắn và Kiều Kinh Ngọc, hằng ngày hai đứa đều ăn trưa cùng nhau, thi thoảng còn cùng nấu cơm, những ngày tháng như thế giống như đang sống chung vậy.
Phí Trạch Vũ lè lưỡi, tôi thấy ông hẹn người ta ăn thì có. Nhưng cậu ta chỉ cà khịa trong lòng chứ không nói ra.
Thời gian này Kiều Kinh Ngọc thường xuyên tới lớp họ tá túc, tranh thủ tiết tự học tối giáo viên không đến vào ngồi với Lạc Hải, cậu cũng không làm gì, lúc thì đọc sách lúc thì ngủ.
Phí Trạch Vũ không hiểu, đọc sách và ngủ không thể để về nhà sao? Ngủ trên giường không dễ chịu à? Thật sự không hiểu nổi đôi chim cu này.
Trên đường về đi ngang qua tiệm bánh, Lạc Hải lấy cho Kiều Kinh Ngọc một miếng bánh kem, mỗi tuần mua một lần dường như đã trở thành thói quen của hắn.
YOU ARE READING
(Dịch) Ngày Hè Đằng Đẵng - Hạ Tân Lang
RomanceTên truyện: Ngày hè đằng đẵng Tác giả: Hạ Tân Lang Số chương: 97 chương + Ngoại truyện Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, thanh xuân Tag: Hài hước, nhẹ nhàng trưởng thành, gà bông chí chóe Người dịch: Liang