Khi cuối tuần qua đi, Quý Dữ Tiêu dù không nỡ cũng phải lưu luyến rời khỏi trường quay của Lâm Lạc Thanh quay về nhà.
"Cha về sớm quá nha." Quý Nhạc Ngư trêu ghẹo ông, "Con còn nghĩ cha muốn chờ đến khi ba ba quay xong phim rồi cùng ba ba trở về đó."
"Cha cũng muốn như vậy, nhưng công việc của cha cho phép sao?"
Quý Dữ Tiêu thở dài, "Con chờ đó, chờ đến khi con tốt nghiệp đại học, cha liền mang Quý thị giao lại cho con rồi về hưu."
Quý Nhạc Ngư: ...
"Cũng không cần phải gấp rút như vậy đâu cha."
Quý Dữ Tiêu mỉm cười, "Cũng đúng, lỡ như lúc đó con yêu đương, muốn cùng cô bạn gái nhỏ đi hẹn hò, xem ra cũng không có tâm trạng giải quyết chuyện của công ty."
Quý Nhạc Ngư nghe cha nói, lại gật đầu tỏ vẻ cha nói đúng rồi, vậy nên cha cũng đừng có gấp gáp mà giao lại công ty cho cậu, lại nghĩ thầm cha nói mấy lời này với cậu bây giờ làm chi nha, bây giờ còn cách lúc cậu muốn yêu đương tận mấy năm lận á.
Cậu đấu tranh tư tưởng một hồi lâu, cuối cùng chỉ có thể ôm cặp sách bỏ trốn, "Con đi học đây."
"Đi đường cẩn thận." Quý Dữ Tiêu theo thói quen dặn dò.
*
Thứ hai, trường học có lễ chào cờ như thường lệ.
Nhưng lần này kéo cờ xong cũng không có người lên phát biểu, Quý Nhạc Ngư chờ một chốc liền thấy thầy hiệu trưởng đi lên dãy ghế ngồi của giáo viên.
Bình thường, thầy hiệu trưởng cũng không tham dự lễ chào cờ, đa số chỉ có mỗi thầy phó hiệu trưởng lên bục phát biểu.
Quý Nhạc Ngư nhớ rõ lần gần nhất hiệu trưởng xuất hiện là để trao giải cho Lâm Phi.
Cậu nghĩ thầm, lại chợt nhớ ra điều gì đó, ánh mắt bỗng trở nên nghiêm túc hơn.
Có phải kết quả thi của Lâm Phi ra rồi không ?
Cậu đang nghĩ ngợi thì nghe thấy thầy hiệu trưởng trên mặt đầy nếp nhăn nói, "Tiếp theo thầy muốn thông báo với các em một tin tức tốt."
Mọi người tò mò nhìn chằm chằm vào thầy giáo đang đứng trên bục phát biểu, đoán thử xem có tin tức tốt gì.
Hiệu trưởng cười xán lạn, "Vừa rồi, cuộc thi Diễn Dương tổ chức thi đua giữa các trường cấp ba trên toàn quốc lần thứ hai mươi tám vừa diễn ra, bạn học Lâm Phi lớp một khối mười hai không phụ lòng tin của mọi người, một lần nữa thi được hạng nhất!"
Trong nháy mắt, toàn trường vang lên tiếng vỗ tay như sấm vang, nhiều nữ sinh chủ động khơi màu.
Quý Nhạc Ngư cũng kinh hỉ quay đầu lại nhìn Lâm Phi.
*Kinh hỉ: kinh ngạc cùng vui vẻ
Lâm Phi vẫn bình tĩnh, trên mặt cũng không có biểu tình gì, tựa như những việc này không liên quan gì đến anh.
"Đây đã là lần thứ năm bạn học Lâm Phi lấy về vinh dự này cho trường học của chúng ta, hy vọng các bạn học khác cũng noi theo tấm gương này, tích cực học tập, mang về vinh dự cho bản thân cũng như cho trường học, hôm nay các em tự hào về trường học, sau này trường học tự hào vì các em."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] Trang Tử không phải cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ - Lâm Áng Tư
Romance[EDIT] Trang Tử không phải là cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ *Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá đang nghĩ gì. Tác giả: Lâm Áng Tư Văn án: "Tôi biết em ấy dối trá, trong ngoài bất nhất, tàn nhẫn độc ác, ích kỷ tùy hứng, có tính chiếm hữu...