"Tôi không có!" Tống Tường vội nói, "Tôi cực kỳ quý trọng mạng sống, đam mê học tập, tôi mới không yêu sớm, chỉ có cậu đó, cậu mới giống người hay yêu sớm đó."
"Vậy nên ý của cậu là muốn trách tôi không yêu sớm à?"
Tống Tường: .... Đừng có nói mấy lời đáng sợ như vậy chứ!!!
Cô rụt rè nói, "Tôi không có ý đó, tôi chỉ muốn yêu sớm với Vương Hậu Hùng cùng Tiết Kim Tinh thôi."
Quý Nhạc Ngư: ... Không ngờ cậu lại có khẩu vị nặng như vậy.
"Vậy cậu cứ mãi nhìn tôi làm gì?"
Tống Tường nghĩ đi nghĩ lại cũng không có lý do nào có thể khiến cậu tin tưởng được, nhưng mà cô cũng không dám nói thật, suy nghĩ một hồi rồi mới cắn răng nói, "Tôi thấy bạn cùng bàn của cậu trông đẹp trai, nhưng mà có hơi lạnh lùng nên là phân vân không biết có nên thông qua cậu để làm quen với cậu ấy hay không, do dự hơi lâu nên là vô tình nhìn chằm chằm vào cậu."
Quý Nhạc Ngư: ...
Quý Nhạc Ngư nhìn cô, híp híp mắt lại.
Hay lắm, bây giờ cậu không cần biết liệu cô ta có sợ cậu hay không, cũng không muốn biết tại sao cô ta lại sợ cậu, mấy điều này có thể cút hết rồi.
"Cậu có hứng thú với bạn cùng bàn của tôi?", Quý Nhạc Ngư nhẹ nhàng hỏi.
Tống Tường không nói gì, chỉ gật đầu.
Cô vẫn không thể hiểu được, tại sao Quý Nhạc Ngư lại xuất hiện ở đây, còn ngồi cùng bàn với Lâm Phi, không phải cậu ta với Lâm Phi vốn không có chút liên quan gì đến nhau sao?
Nhưng mà nói đến Lâm Phi, một lần nữa quay về thời học sinh gặp anh, Tống Tường vẫn cho rằng anh sẽ mãi là ánh trăng sáng của cô.
Đời trước cô yêu thầm Lâm Phi, lấy hết dũng khí tỏ tình với Lâm Phi nhưng mà Lâm Phi từ chối cô, cô cũng từ bỏ tình yêu đơn phương này rồi yêu đương với Thượng Vân Dương, Lâm Phi đến bây giờ vẫn mãi là ánh trăng sáng mà cô chôn vùi sâu trong lòng, nhưng không phải là tình yêu, nó giống như sự mến mộ đối với thần tượng hơn, tình cảm này giúp cô có thêm động lực không ngừng nỗ lực tiến về phía trước.
Tống Tường cũng không hề hối hận việc cô thích Lâm Phi, bởi vì Lâm Phi mà cô không ngừng cải thiện bản thân, biến mình thành một người ưu tú hơn, cho nên dù là quá khứ hay hiện tại thì cô đều muốn Lâm Phi phải sống thật tốt.
Tất nhiên, dù sao cũng được sống lại, cô cũng không muốn giống như đời trước mà yêu thầm Lâm Phi, cô muốn được đi cùng với Thượng Vân Dương trên con đường tiếp theo.
Kiếp trước hai người đã quá khó khăn mới đến được với nhau nên lần này cô muốn trực tiếp yêu đương với Thượng Vân Dương.
Nhưng không ngờ được Quý Nhạc Ngư lại xuất hiện ở nơi này, còn hùng hổ chất vấn cô, Tống Tường cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể dùng mối tính đầu của mình biện hộ.
Cô nhìn Quý Nhạc Ngư, cố gắng tỏ ra bình tĩnh, "Ừ. Vậy cậu có thể giúp hai tụi tôi làm quen không?"
Quý Nhạc Ngư: ... Tôi có thể giúp cậu làm quen với cái chết á.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] Trang Tử không phải cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ - Lâm Áng Tư
Lãng mạn[EDIT] Trang Tử không phải là cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ *Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá đang nghĩ gì. Tác giả: Lâm Áng Tư Văn án: "Tôi biết em ấy dối trá, trong ngoài bất nhất, tàn nhẫn độc ác, ích kỷ tùy hứng, có tính chiếm hữu...