Tòa nhà Hoàng Kim xây dựng ở con đường phía nam, xung quanh tòa nhà là nơi tập trung nhiều dịch vụ ăn uống chơi bời được giới trẻ ưa chuộng, trong tòa nhà Hoàng Kim cũng mở một khu bán đồ ăn sáng và đồ uống đơn giản để khách hàng có thể nghỉ chân sau khi đi dạo mệt mỏi.
Giang cảnh Thạc đến rất sớm, ngồi ở lầu một uống nước chờ Lâm Phi cùng Quý Nhạc Ngư.
Cậu ta có vẻ ngoài đẹp trai, thường xuyên có nhiều nữ sinh còn độc thân lén lút hướng về phía cậu ta trộm nhìn, vẫn đang nhìn nhìn thì liền thấy có người đứng lại trước mặt cậu ta.
Bạn nữ vừa ngẩng đầu lên liền mở to hai mắt.
— Sao mà hai người này còn đẹp trai hơn cả người đang ngồi thế kia.
Hai người nọ vừa cao vừa gầy, dáng người cứng cáp như gỗ, vai rộng chân dài, ngũ quan cực kỳ đẹp trai, như thể cuối cùng cũng có người dùng màu vẽ ra được bộ dáng của hai người.
Một người trông như có khí lạnh bay bay xung quanh, nhìn như ánh trăng soi chiếu ngày hè, thanh huy sơ lãnh, khiến người khác không dám tiến lại gần.
Một người thì trông tươi sáng như ánh mặt trời, dung mạo tuyệt vời, xinh đẹp câu dẫn ánh mắt của người khác, tựa như mùa hè muôn hoa khoe sắc, tươi sáng, như là mùa xuân đến phá tan đi cái giá lạnh của mùa đông, nhẹ nhàng linh hoạt, khiến người ta không thể rời mắt.
Giang Cảnh Thạc thấy bọn họ đến thì đứng lên.
"Đi thôi." Cậu ta mở miệng nói, "Sách đều ở trên lầu hai."
Ba người cùng nhau đi lên lầu.
Lâm Phi cùng Giang Cảnh Thạc đều đến với tâm thế muốn mua sách nên vừa đến lầu hai, hai người đều nhìn về từng kệ sách một.
Quý Nhạc Ngư không có hứng thú với sách, chỉ lười biếng đi theo Lâm Phi.
Giang Cảnh Thạc còn chưa có đọc được nhiều sách như Lâm Phi, ngẫu nhiên nhìn thấy vài quyển sách cậu ta thấy hứng thú sẽ quay đầu lại hỏi Lâm Phi, cùng anh trò chuyện vài câu.
Quý Nhạc Ngư không xen vào được nên cũng lười mở miệng nói chuyện về phương diện này, chỉ chán nản nhìn chằm chằm vào các kệ sách.
Cậu đang tự nhìn nhìn thì thấy Lâm Phi quay đầu lại, anh đưa cậu một quyển sách.
Quý Nhạc Ngư nhận lấy, không hiểu lý do.
"Của em." Lâm Phi lời ít ý nhiều.
Quý Nhạc Ngư hiểu được, ra vậy, đây là sách mà Lâm Phi chọn cho cậu.
Cậu cầm sách rồi ngắm nghía, cũng ổn, sách cũng không dày, Quý Nhạc Ngư "Dạ" một tiếng, nghĩ thầm anh trai của cậu coi như cũng có chút tình người.
Nhưng rất nhanh sau đó cậu liền nhận ra, Lâm Phi thật sự chính là không có tình người.
Chứ không thì tại sao anh cứ đi được vài bước liền lấy thêm cho cậu một quyển sách nha.
Quý Nhạc Ngư nhìn sách trên tay cậu đang ngày càng nhiều, vội ngắt lời nói, "Đủ rồi đủ rồi, có mua thêm nữa em cũng xem không hết được."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Drop] Trang Tử không phải cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ - Lâm Áng Tư
Lãng mạn[EDIT] Trang Tử không phải là cá / Mỹ nhân cố chấp suy nghĩ bậy bạ *Trang Tử không phải cá, làm sao biết cá đang nghĩ gì. Tác giả: Lâm Áng Tư Văn án: "Tôi biết em ấy dối trá, trong ngoài bất nhất, tàn nhẫn độc ác, ích kỷ tùy hứng, có tính chiếm hữu...