Cố Gia Hề kế thừa tài khoản của ông chú lại bi ai phát hiện chính mình không riêng gì một trò chơi này không bằng anh, chỉ cần trò chơi hai người cùng chơi thì chiến tích của cô đều không bằng.
Cô cảm thấy một sinh viên dành toàn bộ thời gian và tinh lực vào trò chơi thì nhất định là một học tra.
Ngày nọ ăn cơm, cô bóng gió hỏi thăm về Dụ Hàm từ chỗ Tư Gia Thời.
“Anh, anh với Dụ Hàm là bạn đại học phải không?”
Tư Gia Thời không ngẩng đầu, chỉ ừ một tiếng.
“Các anh mỗi ngày ở trường học không có chuyện gì làm à?” Cố Gia Hề cảm thấy câu hỏi này có vẻ không tôn trọng anh trai, vậy nên cô thay đổi cách nói, “Việc học có bận không ạ?”
Tư Gia Thời lúc này mới chịu ngẩng đầu nhìn cô, ngữ khí nhàn nhạt: “Em nói đi?”
“Anh là hai năm học xong khoa chính quy, không giống với Dụ Hàm.” Cố Gia Hề híp mắt, “Có phải anh ta cả ngày trốn ở phòng ngủ chơi game không?”
“Học kỳ sau cậu ta học PHD.” Tư Gia Thời giải thích.
Cố Gia Hề giương miệng, ngữ khí lắp bắp: “Không phải anh ta mới 22 sao? Năm nay vừa tốt nghiệp khoa chính quy.”
“Tốt nghiệp thạc sĩ.” Tư Gia Thời sửa đúng.
Ngũ quan của Cố Gia Hề nhăn thành một mảng: “Vậy mà anh ta nói anh là cuồng ma nhảy lớp.”
“Cậu ta 16 tuổi lấy được huy chương vàng IMO.”
Ý là, Dụ Hàm cũng nhảy lớp, nhưng mà không có biến thái như anh trai cô, trực tiếp nhảy qua toàn bộ cấp hai, cho nên mới ý nói anh trai cô là cuồng ma nhảy lớp.
Lúc này ba lên tiếng: “Năm đó ba 17 tuổi giành được huy chương vàng đã xem như tuổi rất nhỏ rồi, không nghĩ tới bây giờ các con càng ngày càng lợi hại.”
Cố Gia Hề biết ba cũng từng giành được huy chương vàng, bởi vì trong nhà vẫn còn treo ảnh chụp lúc ba tham gia thi đấu khi đó.
Thiếu niên khí phách hăng hái, tuy rằng cô vẫn biết ba rất tuấn tú, nhưng không nghĩ tới khi ba còn trẻ cũng không thua kém Tư Gia Thời chút nào.
“Em với Dụ Hàm có giao lưu với nhau à?” Tư Gia Thời nhíu mày, ngữ khí có chút trầm thấp.
Cố Gia Hề tự biết lòi đuôi, đành phải thành thật trả lời: “Chỉ là chơi game cùng nhau mà thôi.”
“Mẹ còn chưa gặp người bạn học kia của con đấy.” Mẹ yêu đúng lúc xen lời, giải vây thay Cố Gia Hề, “Đẹp trai không?”
Tư Gia Thời nhướng mày, văn nhã ăn một miếng rồi mới không chút hoang mang trả lời: “Bình thường.”
“So với con thì sao?”
Tư Gia Thời nghiêm túc lắc đầu.
Cố Gia Hề ở trong lòng âm thầm nôn ọe hai cái, trình độ tự luyến của anh trai cô đúng là không ai bằng.
“Vậy so với ba con thì sao?”
“Kém.” Khóe môi Tư Gia Thời hơi gợi lên, trả lời rất khẳng định.
BẠN ĐANG ĐỌC
Cô Ấy Và Vị Trí Đứng Đầu Tôi Đều Muốn
RomanceTác Giả: Đồ Dạng Tiên Sâm Edit: Ngải Số Chương: 127 Trạng Thái: Hoàn Thành