"Kiều Đông Dương, có phải anh có bệnh không?"
Vốn dĩ Trì Nguyệt đã thấy khó chịu, cơ thể bị cánh tay của anh đè lại không thể giấy giụa được, cô dứt khoát cúi đầu cắn một cái.
"A!" Cánh tay Kiều Đông Dương bị đau, anh nhìn dáng vẻ liều mạng của cô thì dở khóc dở cười: "Lại còn cắn? Trì Nguyệt, dáng vẻ đanh đá này của cô là để chứng minh cô là phụ nữ sao?"
Đanh đá? Trì Nguyệt sắp bị anh chọc tức chết!
Kiều Đông Dương cũng sắp bị cô cắn đến đau chết rồi.
"Ôi ôi ôi..." Hai người bọn họ đấu đến chết đi sống lại, trợ lý Hầu sợ lại đấu đá đến mức không dừng lại được, cuối cùng phải nói: "Anh Kiều... Ông chủ... Cô Trì... Hai vị anh hùng, tôi xin phép nói một câu!"
Thiên Cẩu: "Không, anh đừng có xin. Hầu Tử, anh câm miệng!"
Trợ lý Hầu: "?"
Thiên Cẩu trở thành trợ lý từ khi nào vậy?
Anh ta nhìn cái đầu to của Thiên Cẩu, xấu hổ mỉm cười: "Hai người gặp mặt là đấu đá, gặp mặt là cãi cọ, có nghĩ ra lý do không?"
Trì Nguyệt: "Không hợp!"
Kiều Đông Dương: "Hừ! Có thù từ kiếp trước!"
Trợ lý Hầu hơi sợ hãi, chậm rãi xoa hai ngón tay, xoa một cái rồi véo một cái, xoa rồi lại véo, thể hiện ý của mình một cách súc tích rồi không ngừng cười ha ha: "Nhìn
rõ chưa?"
Kiều Đông Dương: "Nhìn rõ rồi, cậu cười quá bỉ ổi."
Trì Nguyệt: "Nhìn rõ rồi, chỉ cần anh ta không chọc tôi thì tôi sẽ không so đo với anh ta."
Trợ lý Hầu nhìn tay mình, chẳng lẽ cách ví von của anh ta chưa đủ rõ ràng sao? Năng lực hiểu biết của hai người này đều là thứ quỷ quái gì vậy?
Anh ta hắng giọng: "Tôi không có ý đó, ý của tôi là, hai người nên đối mặt..."
Thiên Cẩu: "Hầu Tử, anh nói nhảm gì đấy, anh im miệng đi."
Người máy này muốn lật trời sao?
Trợ lý Hầu trợn to đôi mắt, nghĩ một lát rồi lại hít sâu một hơi.
"Được rồi, được rồi, đàn ông tốt không đấu với phụ nữ, người tốt không đấu với máy móc, tôi không thèm rước lấy tai họa nữa."
Kiều Đông Dương tức quá hóa cười: "Hóa ra tôi không phải đàn ông tốt?"
Trái tim trợ lý Hầu nảy lên, vang lên hồi chuông cảnh báo: "Không không không, tôi không có ý đó! Sao anh Kiều có thể so sánh với đàn ông chứ... Không không không, tôi nói là, sao anh có thể so sánh với đàn ông bình thường chứ... Không không không, sao đàn ông bình thường có thể so sánh với anh Kiều chứ?" Vỗ mông ngựa lại vỗ lên tận đùi, càng nói càng loạn.
Trợ lý Hầu vỗ đầu thật mạnh, dứt khoát nói: "Thật ra điều tôi muốn nói là: Không phải chỉ là chuyện nhỏ giữa nam nữ thôi sao, sao hai người lại nghĩ mãi mà không ra chứ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Dệt Ngân Hà Cho Em
RomanceTác Giả: Tự Cẩm Trong mắt bạn cùng trường, Trì Nguyệt là một người kỳ quái. Thường xuyên trốn học nhưng không trượt môn. Đến từ vùng nghèo khó nhưng không thiếu tiền. Xinh đẹp nhưng không hề hẹn hò yêu đương. Sắp tốt nghiệp đến nơi nhưng không hề tì...