Chương 2: Thiểu năng trí tuệ không thể hiện ra

278 11 1
                                    

Đêm đó, Trì Nguyệt ngủ không yên.

Lúc thì mơ thấy Trịnh Tây Nguyên tặng một vạn cây cho Nguyệt Lượng Ô, lúc lại mơ thấy cơ thể màu mật ong khoẻ mạnh dưới lớp áo choàng tắm tơ tằm của người đàn ông kia. Cô mơ mãi mơ mãi, trên Nguyệt Lượng Ổ hoang vu lại mọc ra một khu rừng màu đen hình tam giác ngược kỳ quái, ở giữa có một cột đá cao chót vót....a

"Nguyệt Quan Quang, nhanh dậy đi, nhanh dậy lên weibo đi!"

Vương Tuyết Nha nằm nhoài đầu ở giường chọc cô, giọng nói còn vang dội hơn cả đồng hồ báo thức.

Trì Nguyệt mơ màng: "Weibo cái gì?"

"Kiều Đông Dương!" Vương Tuyết Nha ồn ào: "Để chúc mừng máy thăm dò không gian số hiệu Nguyệt Quang thành công tiến vào quỹ đạo quanh sao Hoả, Kiều Đông Dương đang sẻ việc rút thưởng trên weibo. CMN! Giải đặc biệt 116 vạn tệ, còn có thể ăn cơm với anh ta... Mẹ ơi, điên rồi, điên rồi, weibo sắp bị tê liệt. Nguyệt Quang Quang, nhanh, mau mở nick phụ tổ tuyên truyền của nhà mình ra!"

Trì Nguyệt che đầu, ngủ tiếp.

"Bà cô à, còn ngủ sao? Lượt chia sẽ đã đột phá ngàn vạn rồi."

Vương Tuyết Nha kéo mạnh chăn cô, Trì Nguyệt không nhịn được thò đầu ra lườm một cái: "Bảo bối, đừng ngốc nữa. Tính toán xác suất đi, những con số ngẫu nhiên đều là lừa đảo. Không phải mình chưa từng làm hoạt động tiếp thị ở trong cửa hàng. Tỷ lệ còn nhỏ hơn cậu gặp Bành Vu Yến trong nhà vệ sinh nữ nữa..."

Vương Tuyết Nha đang rất nhiệt tình, lại bị cô dập tắt nên lạnh thấu tim.

"Chẳng may trúng thì sao? Trì Nguyệt, 116 vạn cũng không thể khiến cậu thấy hứng thú sao?"

Trì Nguyệt uể oải: "Cậu có thể nói một việc khiến mình hưng phấn không?"

Vương Tuyết Nha: "..."

Cô liếc nhìn Trì Nguyệt một cái, đổi nick phụ tiếp tục chia sẽ weibo, thuận tiện đổi sang một cái avtar xinh đẹp.

"Đã kết toán từ tháng trước, mình gửi phần tiền của cậu vào thẻ cậu rồi. Cậu đừng tiêu lung tung nữa, dù sao cũng phải tiết kiệm một chút cho bản thân..."

Trì Nguyệt thờ ơ ừ một tiếng.

Vương Tuyết Nha lại đổi sang một nick phụ weibo: "Cậu nói cậu đi, vất vả kiếm tiền, cần gì phải cầm đi đổ xuống sông biển chứ? Đáng giá không? Người ta bàn tán thế nào về cậu sau lưng? Tai cậu có bị điếc không?"

"Cậu nói đúng hết."

"Nhưng cậu vẫn không nghe theo."

"Tiểu Ô Nha, cậu quỳ xuống thỉnh an đi!"

Vương Tuyết Nha là bạn của Trì Nguyệt, là một phú nhị đại nhưng cô không muốn ăn bám. Vào lúc học năm nhất đã góp vốn mở một cửa hàng trực tuyến với Trì Nguyệt, kiêm chức làm việc buôn bán sản phẩm chăm sóc sức khoẻ.

Thoáng một cái đã qua ba năm.

Cửa hàng trực tuyến bắt kịp thời điểm tốt, buôn bán rất đắt khách. Hai cô kiếm được rất nhiều tiền nhưng Trì Nguyệt vẫn không đủ tiền tiêu.

Dệt Ngân Hà Cho EmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ