Hồi lâu sau, mãi đến khi nước trà gần nguội, Tần hoàng hậu mới cầm tách trà nhấp một ngụm.
Ngoài trà còn có bánh ngọt trái cây.
Nhưng Tần hoàng hậu lúc này không có hứng ăn, bà đặt tách trà xuống, vô cảm nhìn về phía cửa.
"Sao Thái tử còn chưa tới?"
Bảo Cầm cung kính đáp "Thái tử sắp tới rồi."
Tần hoàng hậu nhếch khóe miệng cười lạnh "Đã lâu vậy rồi, nó vẫn không xuất hiện, nó đang cố ý phớt lờ bổn cung? Hay vốn không muốn gặp bổn cung?"
Bảo Cầm cúi đầu không dám trả lời.
Lúc này, Thái tử và Tiêu trắc phi lần lượt đi vào.
Hai người bước tới hành lễ.
Lạc Thanh Hàn giải thích "Vừa nãy nhi thần đang nghỉ ngơi, tắm rửa thay y phục hơi tốn thời gian, xin mẫu hậu thứ lỗi."
Ánh mắt Tần hoàng hậu lướt qua mặt Tiêu trắc phi, dừng lại trên người Thái tử.
Bà nhìn chằm chằm Thái tử, hồi lâu mới nói.
"Thái tử quả nhiên trưởng thành rồi, bản lĩnh ngày càng lớn."
Lạc Thanh Hàn "Nhi thần không hiểu ý của mẫu hậu."
Tần hoàng hậu được Trân Châu dìu đứng dậy, chậm rãi bước về phía Thái tử.
"Ngươi ba tuổi được đưa tới chỗ bổn cung, lúc đó ngươi mới bao lớn? Nhìn ngươi bây giờ xem, đã cao hơn bổn cung rồi, thời gian trôi nhanh thật."
Miệng bà nói những lời hoài niệm, nhưng trong mắt không hề có độ ấm.
Lạc Thanh Hàn bình tĩnh nói "Những năm qua, đều nhờ có mẫu hậu chăm sóc."
Tần hoàng hậu cười lạnh "Dù giữa chúng ta không có tình cảm mẹ con, nhưng bổn cung có ơn dưỡng dục ngươi, bây giờ ngươi báo đáp bổn cung thế sao?"
Đối mặt với chất vấn của bà, Lạc Thanh Hàn hơi nhướng mắt nhìn bà một cái.
"Mẫu hậu có chuyện gì cứ nói thẳng."
Tần hoàng hậu "Được, bổn cung cũng không muốn vòng vo với ngươi, ngươi nghĩ cách cứu Tần Liệt và Tần Ổn."
Lạc Thanh Hàn "Hai người bọn họ phạm quốc pháp, quốc pháp vô tình, xin thứ lỗi cho nhi thần không thể giúp."
Tần hoàng hậu nghe xong, sắc mặt tức thì lạnh lùng.
Thấy vậy, Tiêu Hề Hề lo bà sẽ lại ra tay với Thái tử.
Tiêu Hề Hề âm thầm chuẩn bị, chỉ cần Hoàng hậu vừa ra tay, nàng sẽ xông lên ngăn Hoàng hậu.
Nhưng Tần hoàng hậu không làm gì cả.
Bà chỉ lạnh lùng nhìn Thái tử, thật lâu sau mới lên tiếng.
"Bổn cung thật hối hận, ban đầu không nên mềm lòng nhận nuôi ngươi."
Nếu là Lạc Thanh Hàn trước đây, nghe lời này nhất định sẽ cảm thấy vô cùng khó chịu, nhưng bây giờ hắn chỉ hờ hững đáp lại.
"Không thể làm mẫu hậu hài lòng, là lỗi của nhi thần, nhi thần xin lỗi người."
Tin tức huynh trưởng và cháu trai bị kết án tử hình, cộng với sỉ nhục mà bà phải chịu đựng trước cổng cung Vị Ương vừa rồi, khiến lý trí của Tần hoàng hậu mất đi khống chế, ánh mắt nhìn Thái tử lộ ra căm hận không thể kiểm soát.
BẠN ĐANG ĐỌC
[P3] Quý phi mỗi ngày chỉ muốn làm cá muối - Đại Quả Lạp
General FictionTác giả: Đại Quả Lạp Thể loại: Ngôn tình, song khiết, xuyên không, ngọt sủng, cung đình hầu tước Người dịch: Hồ Ly Thuần Khiết Bìa: Trịnh Châu Anh Tiêu Hề Hề xuyên về thời cổ đại, trở thành một trong những cô vợ bé của Thái tử. Vốn nên bắt đầu một m...