"Ừ. . . . . ." Ngón tay giữa của Trang Hạo Nhiên đang kẹp tấm thiệp mời, quay về phía Đường Khả Hinh.
Đường Khả Hinh nhìn không rõ ràng lắm, liền híp mắt, muốn đi gần một bước, nhìn tấm thiệp mời cho rõ ràng. . . . . .
Vẻ mặt Trang Hạo Nhiên lộ ra trêu chọc, xoay tấm thiệp mời, nhìn về phía cô.
Đường Khả Hinh dừng bước lại, có chút ngây ngốc nhìn Trang Hạo Nhiên.
Trang Hạo Nhiên cau mày nhìn bộ dáng ướt đẫm ngây ngốc của cô nói: "Nhìn dáng vẻ của cô bây giờ còn ra thể thống gì? Cả người đều ướt như vậy còn dám chạy tới gặp tôi?"
"Tôi . . . . ." Đường Khả Hinh có chút ủy khuất cúi đầu, nghĩ tới vừa rồi mình đội mưa vọt vào tòa cao ốc, cũng đã thấy Tiêu Đồng giống như cây cột, ngăn ở cửa lạnh lùng chờ mình, nói với mình: Tổng Giám đốc bảo cô nhanh đi gặp anh ấy! Mình mới cố gắng chạy đến, không ngờ anh có thể nói mình như vậy, còn dám nói với mình trí nhớ anh rất tốt! Hừ! Cô không phục mím chặt môi, không lên tiếng.
"Còn đứng ngây đó làm gì? Muốn thuận tiện bị cảm, xin nghỉ à?" Trang Hạo Nhiên lập tức mắng cô!
Đường Khả Hinh không dám lên tiếng, vội vàng khẽ gật đầu, liền đi ra ngoài.
Trang Hạo Nhiên nhìn Đường Khả Hinh đi ra ngoài, rốt cuộc mở tấm thiệp mời màu xanh dương, liếc mắt nhìn, cau mày có chút nghi ngờ.
Đường Khả Hinh nhanh chóng đi tới tầng lầu nhân viên, tắm nước nóng, thay đồng phục của mình, sấy khô tóc, soi gương, chỉnh sửa tóc ngắn của mình một chút, nhìn tóc ngắn bên má trái nhẹ nhàng che lại vết sẹo, cô có chút mất hồn, dường như trong khoảng thời gian này rất bận rộn, lại quên mất má trái không trọn vẹn, làm cho mình đau đớn mơ hồ, cô cười khổ, im lặng nhanh chóng đi ra phòng thay quần áo, đi tới cao ốc văn phòng Tổng Giám đốc.
Tiếng gõ cửa vang lên.
"Vào đi. . . . . ." Bên trong có một âm thanh truyền ra.
Đường Khả Hinh đứng ở bên cửa, nghe được âm thanh kia có chút lười biếng, giống như người kia đang bận rộn, cô hơi mỉm cười đẩy nhẹ cửa ra, liền thấy Trang Hạo Nhiên cởi tây trang màu trắng, chỉ mặc áo sơ mi màu đen, quần tây dài đen, cổ áo mở ra, ngồi ở trên ghế sa lon màu trắng, cầm tấm thiệp mời kia giống như đang nghiên cứu, cổ tay rắn chắc đeo một chiếc đồng hồ bạch kim dây đen, lộ ra chút xu hướng thời trang của anh.
Đường Khả Hinh im lặng đi tới, nhìn dáng vẻ anh lười biếng ngồi ở trên ghế sa lon, theo bản năng muốn liếc nhìn tấm thiệp mời.
Trang Hạo Nhiên ô một tiếng, thu hồi tấm thiệp mời, lạnh lùng nhìn cô.
Đường Khả Hinh không lên tiếng, cúi đầu.
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên bình tĩnh nhìn vẻ mặt cô, chậm rãi nói: "Ngày hôm qua bài tập giao cho cô đã làm xong rồi?"
"Ừm. . . . . ." Đường Khả Hinh bình tĩnh gật đầu.
Trang Hạo Nhiên không lên tiếng, đặt tấm thiệp mời trên bàn thủy tinh, cầm một phần tài liệu đặt ở trên bàn, chồng trên đùi, lật ra một phần tài liệu, mở ra lạnh lùng nói: "Nếu tôi kiểm tra một đề tài trong đó mà cô trả lời không được thì làm thế nào?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào Môn Tranh Đấu 2: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
PoetryTác giả:Hàn Trinh Trinh Thể loại:Ngôn Tình, Đô Thị Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc là một câu chuyện tình bi kịch của nữ nhân vật chính kể từ khi được anh nhận vào làm trợ lý của mình. Anh là một tổng giám đốc đẹp trai, đào hoa nhưng bản tính...