Chương 322: Thượng Đế Sắp Xếp

56 0 0
                                    

Ánh trăng màu bạc vẫn nhàn nhạt tỏa sáng, rơi vào trên mặt cỏ ướt át.

Tô Thụy Kỳ và Đường Khả Hinh cùng im lặng đạp sân cỏ mềm mại, đi ra ngoài cửa.

Khả Hinh có chút ngạc nhiên nhìn vẻ mặt Tô Thụy Kỳ bình tĩnh và cười chúm chím, có chút không hiểu.

Tô Thụy Kỳ cảm thấy ánh mắt kỳ lạ của Khả Hinh, liền quay đầu nhìn về phía cô, mỉm cười hỏi: “Thế nào?”

Đường Khả Hinh nhìn anh ánh mắt bình tĩnh của anh, ngay lập tức lấy dũng khí hỏi: “Chuyện. . . . . . làm phẫu thuật cho Tần phu nhân, anh. . . . . .”

Chiếc Suv đang ở phía trước, ánh sáng kim loại nhấp nháy.

Tô Thụy Kỳ dừng tại chỗ, nhìn vẻ mặt Đường Khả Hinh có chút căng thẳng, đột nhiên mỉm cười, nói: “Chuyện này, anh sẽ xem xét, em cũng không cần quan tâm.”

Đường Khả Hinh có chút sững sờ nhìn anh, không hiểu ý của anh.

Tô Thụy Kỳ nhìn về phía Đường Khả Hinh, mỉm cười nói: “Em phải nhớ, sau này có xảy ra bất cứ chuyện gì, cũng không liên quan tới em, em chỉ cần làm xong chuyện của em là được. Tất cả giao cho anh, từ chối hay đồng ý, không phải ở trong tay em, là trong tay anh. Em không cần có bất kỳ áp lực nào, cũng đừng vì bất cứ người nào đau đớn, mà chịu đựng chuyện gì, em không có trách nhiệm đó. . . . . .”

Đường Khả Hinh im lặng nhìn anh.

Tô Thụy Kỳ nhìn kỹ Đường Khả Hinh, trong khoảng thời gian này càng thêm gầy, liền vươn tay vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, nói: “Nghe nói em sắp tham gia cuộc tranh tài rượu đỏ, phải cố gắng lên, vì tương lai của mình mà cố gắng. Hiểu chưa?”

Trong lòng của Đường Khả Hinh cảm thấy ấm áp, nhìn anh, cười nhẹ, gật đầu một cái.

"Tốt. . . . . .” Tô Thụy Kỳ nắm chặt bả vai của cô, cười nói: “Đi! Anh đưa em về.”

“Không cần.” Đường Khả Hinh lập tức nói: “Đã trễ thế này, còn đưa em làm gì? Mau trở về nghỉ ngơi.”

Tô Thụy Kỳ đột nhiên mỉm cười, xoay người đi về phía chiếc Suv của mình, mới nói: “Đi thôi. Đứa ngốc.”

Đường Khả Hinh bất đắc dĩ nhìn về phía bóng lưng của anh, đột nhiên phát hiện, anh dễ nói chuyện nhưng vẫn có chút bá đạo, thật ra bá đạo nhất chính là Trang Hạo Nhiên, cô đột nhiên mỉm cười, bước nhanh lên, nhìn Tô Thụy Kỳ đã kéo cửa xe chỗ ngồi kế bên tài xế cho mình, trong lòng của cô đột nhiên rất thoải mái, cười nói: “Em cho là. . . . . . Cả đời cũng không có cơ hội ngồi xe của anh nữa.”

Tô Thụy Kỳ nhìn Đường Khả Hinh thật sâu, nói: “Cho tới bây giờ anh cũng không có cảm thấy, sẽ không ngồi xe của anh nữa.”

Đường Khả Hinh nhìn lại anh.

“Lên xe đi, thư ký Đường. . . . . .” Tô Thụy Kỳ cười nói.

Đường Khả Hinh cười phốc tiếng, được anh đở lên, ngồi lên xe, Tô Thụy Kỳ đóng cửa lại, vòng qua sườn xe, mình ngồi lên ghế lái, thắt dây nịt an toàn, nổ máy xe, cầm vô lăng, vòng qua mảng đất trống thật lớn, liền tăng tốc độ để cho xe chạy tới phía trước. . . . . .

Hào Môn Tranh Đấu 2: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám ĐốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ