Bởi vì Trang Hạo Nhiên còn có một cuộc họp quan trọng khẩn cấp cho nên cũng không chờ Tưởng Thiên Lỗi trở lại, bảo Đông Anh trông chừng Như Mạt, anh nhanh chóng đi ra, kêu Tiêu Đồng nói: “Gọi điện thoại đến bộ phận hành chánh, nói mười lăm phút sau, chuẩn bị họp!”
“Vâng . . . . .” Tiêu Đồng im lặng theo sát anh đi khỏi.
Trong đầu Trang Hạo Nhiên đang sắp xếp lại cuộc họp quan trọng, đột nhiên dừng bước lại, ngạc nhiên nhìn về phía Tiêu Đồng nói: “Hả? Đường Khả Hinh đâu?”
Tiêu Đồng có chút gian nan nhìn Trang Hạo Nhiên, cười nói: “Đi. . . . Đi rồi . . . . .”
Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên nhìn Tiêu Đồng, cau mày giật mình nói: “Đi? Đi đâu hả ?”
“Tôi . . . . . Tôi cũng không biết . . . . . . Cô ấy nói thân thể có chút không thoải mái, nói có chuyện gì đó, đi trước. . . . . .” Tiêu Đồng hơi khó xử nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói.
Trang Hạo Nhiên ngẩng đầu lên, nghĩ lại một chút chuyện ở phòng làm việc lúc nảy, anh thở dài một hơi, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, thật khổ não nói: “Chuyện này. . . . . . Chuyện này. . . . . . Người này thật sự không tiến bộ!”
Tiêu Đồng không biết Trang Hạo Nhiên nói cái gì??, chỉ nhìn anh, hỏi: “Tại sao nói không tiến bộ?”
“Không cần hỏi! Đi họp!” Trang Hạo Nhiên lại chuyển người sải bước đi về phía trước, vẻ mặt mất hứng.
Tiêu Đồng đi theo phía sau anh, hơi cẩn thận hỏi: “Lão đại. . . . . . Thật mặc kệ cô ấy à?”
“Mặc kệ!” Trang Hạo Nhiên tức giận đi vào thang máy, kéo Tiêu Đồng đi vào, trực tiếp đè xuống nút đóng cửa!
Cửa thang máy đóng lại.
Tiêu Đồng đứng ở một bên, vẫn nhìn Trang Hạo Nhiên.
Sắc mặt Trang Hạo Nhiên căng thẳng, đôi tay cắm túi quần, ngẩng đầu nhìn con số thang máy nhanh chóng trượt xuống, lại lạnh lùng rút tay ra, nhắc cổ tay nhìn thời gian đã 10 giờ 30′, cách cuộc họp có mười phút, thở dài một hơi, im lặng không lên tiếng.
Tiêu Đồng nhìn anh.
Thang máy nhanh chóng trượt xuống, cho đến lầu một, cửa thang máy mở ra.
Trang Hạo Nhiên nhanh chóng đi ra, trực tiếp xoay người đi ra phía sau vườn hoa đi về phía Hoàn Cầu, nhưng mới vừa đi vài bước, anh hồi bất đắc dĩ dừng bước lại, thở dài một hơi.
Tiêu Đồng nhịn cười nhìn anh.
Trang Hạo Nhiên thật sự hết sức hết sức tức giận và bất mãn xoay người, vừa đi ra ngoài vừa nói: “Nhà ai không có vài chuyện hư hỏng, nếu như vậy mà muốn chết muốn sống, trước kia làm sao sống được?”
“Anh muốn đi đâu?” Tiêu Đồng ngạc nhiên nhìn về phía anh.
“Còn có thể đi đâu? Tìm người ! Cô thông báo các bộ phận, hủy bỏ cuộc họp!” Trang Hạo Nhiên vừa đi ra ngoài, vừa lạnh lùng nói.
“Làm sao anh biết cô ấy đi đâu?” Tiêu Đồng nhìn bóng lưng Trang Hạo Nhiên ở xa xa, hỏi.
“Muốn trốn tránh, cũng sẽ không núp ở khách sạn! Cô ấy lại không ngốc!” Trang Hạo Nhiên đã đứng ở cửa chính khách sạn, tay nắm chặt chìa khóa xe, ném cho tiếp tân, tiếp tân lập tức cầm chìa khóa, nhanh chóng chạy đi lái xe, anh lạnh lùng lấy điện thoại di động ra, nhấn số Đường Khả Hinh, lại tức giận nắm lên điện thoại, nghe tiếng chuông reo vang từng hồi nhẹ nhàng vui vẻ, nhưng lại không có ai nghe, anh thật sự bất đắc dĩ cầm điện thoại di động, ngừng ở không trung, thở dài một cái.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào Môn Tranh Đấu 2: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
PuisiTác giả:Hàn Trinh Trinh Thể loại:Ngôn Tình, Đô Thị Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc là một câu chuyện tình bi kịch của nữ nhân vật chính kể từ khi được anh nhận vào làm trợ lý của mình. Anh là một tổng giám đốc đẹp trai, đào hoa nhưng bản tính...