Từ ngày hôm đó, Kim Amie cũng trở nên thân thiết với Lee Hwangjoon hơn một chút, ít nhất so với những nhân viên khác trong phòng tài chính. Cô chợt nhận ra hắn là người rất tốt, rất hiểu tâm lý phụ nữ, còn vô cùng ga lăng. Không ít lần từ bên ngoài trở về, Lee Hwangjoon chủ động mua cho cô cà phê và bánh ngọt. Cô không từ chối, vì cho rằng hắn đang muốn giữ một mối quan hệ tốt đẹp với nhân viên mới là cô đây.
Nhưng Kim Amie lại để ý, không ít lần mình đang cùng Lee Hwangjoon trò chuyện, Jeon Jungkook cũng vô tình có mặt ngay ở đó. Dẫu không cùng anh ta làm việc, nhưng hầu như ngày nào cũng sẽ chạm mặt nhau. Ánh mắt Jeon Jungkook nhìn qua khi ấy rất kỳ lạ, cũng rất khó hiểu. Chỉ là rất nhanh thôi, anh ta thu lại ánh mắt ấy của mình, mọi chuyện lại giống như chẳng có gì.
Kim Amie cũng rất nhanh chóng mà lãng quên đi, vì vốn dĩ cô cũng không biết chuyện gì xảy ra cả.
Chiều, cô đưa lịch trình cho Kim Taehyung, sau đó cùng trao đổi một số chi tiết cần sửa lại trong bản hợp đồng cần phải ký vào sáng ngày mai. Lúc vừa hoàn thành, đang in hợp đồng ra một lần nữa thì Jeon Jungkook cũng từ bên ngoài mở cửa đi vào, Kim Taehyung trông thấy liền "à" lên một tiếng.
"Đến đúng lúc lắm, vừa xong đây. Nhưng sao cậu không ở yên một chỗ, tôi nhờ Thư ký Kim mang đến cho cậu?"
Jeon Jungkook đến ghế ngồi, thở dài một cái, nói:
"Không có việc gì làm."
Kim Amie đang loay hoay bên chiếc máy in, nghe người bên kia nói một câu như thế cũng sửng sốt vô cùng.
Không có việc gì làm?
Trong khi phòng tài chính từng nhân viên đều bận đến tối tăm mặt này, Giám đốc điều hành như Jeon Jungkook lại có thể dễ dàng thốt ra một câu "không có việc gì làm". Chậc, làm lãnh đạo đúng là tốt thật. Trong lúc cô đang nghĩ ngợi thì bọn họ ở bên kia lại bàn đến cái chủ đề gì đó rồi, nghe qua cũng biết chính là cái chủ đề mà cô không thể hiểu.
Không phải mới là lạ, giọng điệu Jeon Jungkook rõ ràng là đang than vãn với Kim Taehyung.
"...buồn muốn chết. Tôi muốn nhắn với cô ấy nhiều câu hơn một chút, kết quả cô ấy lại bận rộn học hành rồi."
"Ha, thấy chưa, đầu cậu sắp mọc sừng rồi. Bận đến mức không thể nhắn tin được luôn à?" Kim Taehyung nói.
"Sừng cái đầu cậu, cô ấy tuyệt đối sẽ không như thế với tôi. Tên độc thân kiết xác như cậu thì biết cái gì?"
"Sao lại không. Ít ra tôi biết các cặp đôi yêu xa đều sẽ không ổn."
Kim Amie vừa in xong hợp đồng, đang mang đến thì lại nghe thấy câu nói vừa rồi của Kim Taehyung. Không chút chần chừ, cô liền lên tiếng:
"Không có chuyện đó đâu, Giám đốc Kim."
"Hả?"
Kim Taehyung liền quay sang nhìn cô, còn tưởng mình nghe lầm. Kim Amie đưa bản hợp đồng hoàn chỉnh cho anh, tiện thể nói:
"Yêu xa thật ra tốt lắm, miễn là tình cảm dành cho nhau đủ nhiều thôi. Quan trọng nhất vẫn là nên tin tưởng nhau, tôi với bạn trai tôi cũng thế đấy."
BẠN ĐANG ĐỌC
Bến bờ không thể ngừng thương
FanficNgười ta nói vì chúng ta còn trẻ nên mới yêu nhau đến điên dại. Nhưng dường như là chúng ta đã "trẻ" đến hết cả một đời người. « Series: Best love »