Câu chuyện của Chu Di Hân và Bách Hân Dư nhanh chóng kết thúc, cuối cùng nàng bị nghẹn, ôm ý nghĩ 'sao mình có thể bị mộng du' nằm xuống.
Nàng đặt xong đồng hồ báo thức, cũng không biết ngày mai lúc nào mới quay xong, Tiểu Phì ở nhà không ai chăm, Chu Di Hân quay đầu nhìn người nằm kế bên.
"Bách tổng."
Nàng suy nghĩ mở miệng.
Bách Hân Dư liếc nàng, ánh mắt mơ hồ có chút chờ mong.
"Có chuyện gì."
Chu Di Hân chui cả người vào trong chăn, chỉ lộ ra đầu, khuôn mặt trắng nõn, do dự nói: "Ngày mai tôi phải tiến vào đoàn phim, khả năng không thể chăm sóc Tiểu Phì."
Đôi mắt đang sáng của Bách Hân Dư trong nháy mắt lạnh hai phần: "Tôi sẽ sắp xếp."
"Ừm."
Chu Di Hân yên tâm tiếp tục nghiêng người ngủ, lúc sau, Bách Hân Dư cũng tắt đèn, căn phòng tối đen chỉ còn tiếng quần áo sột soạt.
Tiểu Phì vẫn ngáy khò khò, tối nay Bách Hân Dư làm nó tổn thương cực kì, vì thế mà cái mông trước sau như một quay vào Bách Hân Dư, cái đuôi thỉnh thoảng cố ý quét vào mặt cô. Bách Hân Dư cầm cái đuôi vừa quét tới, cảnh cáo vỗ mông nó, Tiểu Phì đứng dậy lảo đảo hướng về Chu Di Hân.
Ban đêm, ánh trăng chiếu vào, Bách Hân Dư nhìn Chu Di Hân quay lưng với nàng, không lý do nói một câu: "Cô không có gì muốn nói sao?"
Chu Di Hân nhanh chóng trả lời: "Sao á?"
Bách Hân Dư ngửi thấy mùi thơm không xa: "Cô..."
"Ngày mai cô gửi lịch trình cho tôi đi."
Chu Di Hân kinh ngạc nhíu mày, quay người, trong bóng tối nàng không rõ hỏi lại: "Tại sao?"
Bách Hân Dư ra vẻ cực kì nghiêm túc trả lời: "Để cho tôi còn sắp xếp được người chăm Tiểu Phì thuận lợi hơn."
Sau đó còn nói thêm: "Sao, không tiện à?"
Chu Di Hân: "Tiện."
Hàn khí quanh người Bách Hân Dư dịu đi, ngữ khí hòa hoãn: "Vậy được. Sáng, trưa, chiều tối đều gửi một lần đi."
Chu Di Hân: ...
Sau khi phát lệnh Bách Hân Dư cũng không nói thêm gì, Chu Di Hân xoay người, vẫn nằm nghiêng ngủ, liên tiếp mấy ngày chung chăn chung gối với cô, nàng đã thả lỏng hơn rồi.
Ít nhất không còn lúng túng khó ngủ như ban đầu.
Năm giờ sáng sớm mai nàng đã phải ở phim trường, Chu Di Hân không nghĩ lung tung nữa, hô hấp từ từ đều đặn.
Hai người một mèo cùng ngủ trên giường, trong phòng yên tĩnh, tràn ngập ấm áp.
Hôm sau trời còn chưa sáng, chuông báo thức mới kêu được hai tiếng Chu Di Hân với tay tắt đi, Tiểu Phì nhô đầu dậy, nhìn nàng một cái lại cúi đầu ngủ, Chu Di Hân cẩn thận vươn mình xuống giường, nhẹ nhàng đi dép, rón rén cầm quần áo hôm qua đã chuẩn bị sẵn đi xuống.
Chờ nàng đánh răng rửa mặt xong, phòng bếp đã có người.
Bách Hân Dư vẫn mặc áo ngủ, đeo tạp dề, tóc dài tùy ý buộc lên, hai tay nhanh nhẹn bận rộn. Chu Di Hân đứng ở cửa, có chút xấu hổ: "Xin lỗi, có phải quấy rầy đến giấc ngủ của chị, bằng không sau này nếu tôi đi quay thì ngủ ở phòng bên nhé?"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bách Chu] [Cover] - Bước nhầm vào con đường hôn nhân
General FictionTác phẩm: Ngộ nhập hôn đồ Tác giả: Tiểu Tiểu Tiểu Tiểu Ô Quy Thể loại: Tình hữu chung độc, nhẹ nhàng không ngược.