Author: Key Kuma
Ta mang theo kí ức của gió, cưỡi mây bay khắp bốn phương tìm người. Cởi bỏ tự tôn chính mình mang theo thương nhớ cùng cừu hận đến gặp người.
Ta muốn nói với người "Ta yêu người."
Thượng Hải những năm thập niên 90, tiết trời mùa hạ oi nồng cùng những cơn mưa nặng hạt.
Hữu duyên tương phùng trên con con tàu Tây phương nhộn nhịp, cùng nhau làm bạn, cùng ngắm trăng đối ẩm, nhàn nhã thanh tao như thần tiên quyến lữ.
"Không biết vị huynh đài này có nhã hứng cùng ta cạn ly rượu?"
Nụ cười nhã nhặn trên gương mặt thanh tú của người khiến ta lưu luyến, bất giác xao động lại buột miệng thốt ra hai từ: "Sẵn lòng."
Người mang áo lụa màu lam nhàn nhã tựa vào mạn thuyền, bên môi là bình hảo tửu bằng sứ Thanh Hoa hoa văn thanh tao mà trang trọng, bàn tay biếng nhác đặt lên kề bên môi, chất lỏng trong suốt chảy vào khóe miệng, chảy xuống yết hầu. Tựa hồ đã chảy vào tận trái tim ta.
Một công tử nhà giàu quen thói ăn chơi, người tạo cho ta bộ mặt biếng nhác và công tử như thể khiến ta nhầm tưởng rằng người đơn thuần người vô hại. Bất giác lại lơ là cảnh giác, đưa mắt ngắm nhìn thật nhiều, hận không thể nhìn xuyên vào trái tim người rốt cuộc ẩn chứa những bí mật to lớn gì?
"Vị huynh đài, xưng hô thế nào đây?" Người mỉm cười nhìn ta, đôi mắt trong trẻo thoặt nhìn vô hại lấp lánh ánh trăng đầy đặn của ngày rằm. Vẽ lên nụ cười tuyệt nhiên diễm lệ mị hoặc.
"Ta họ Phác, tên Xán Liệt."
Ta uống cặn vò rượu trong tay, trịnh trọng bổ sung: " "Liệt' trong từ 'Oanh liệt'."
Người ngước lên nhìn ta, thu lại nụ cười, làm ra vẻ nghiêm túc: "Ta lên Bạch Hiền. 'Bạch' trong từ 'thanh bạch' 'Hiền' trong từ 'Hiền trung.'."
Thoặt trông chỉ là thư sinh trói gà không chặt, nếu đặt vào thư viện sẽ là một thư sinh nho nhã thích hợp ngày ngày làm bạn với sách đèn, mượn thi phú, đối thơ làm vui.
Mặt thuyền đột nhiên trấn động, một cơn gió mạnh thổi ngang, con người thư thái kia không kịp phòng bị mà ngã ngửa ra sau, suýt thì đập đầu xuống sàn.
"Cẩn thận."
Vội kéo tay người, lực có hơi mạnh khiến người chới với ngã vào lòng ta, nhìn nụ cười cứng đờ của người dần tản mát, hơi thở có phần nhộn nhạo, bất chợt nhịp đập trái tim bị trật một khắc.
Hơi thở người mang theo vị gió lại thoảng hơi men, có lẽ là vì men rượu, đôi má người ẩng đỏ dưới ánh trăng, như đóa bạch liên điểm thêm hương sắc, xinh đẹp động lòng người.
Người nắm chặt vạt áo ta, sợ rằng ta sẽ buông tay. Ôm chặt thắt lưng người, bốn mắt giao nhau, ta nhìn thấy nụ cười của người trong ấy, ngọt ngào và bình yên.
.
.
.
"Biện Bạch Hiền, còn nhớ ta đã nói với ngươi, ngươi phản bội, ta sẽ giết ngươi chứ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
All In Love
Fanfiction"Khi Bỉ Ngạn hoa thất sắc, ta sẽ hết yêu ngươi.Lần cuối cùng, ta đợi ngươi dưới chân cầu Nại Hà, nếu như ngươi đến, chúng ta sẽ bắt đầu lại, còn không... Lộc Hàm ta nguyện chúc ngươi hạnh phúc bên tân nhân, ta nguyện vĩnh viễn không tái kiến ngươi."
