Chương 18 - Tranh phong đối đầu (5)

633 64 0
                                    


"Bệnh nhân chỉ thiếu máu và thiếu dinh dưỡng, ngoài ra không có sao hết, nhớ đóng tiền viện phí." Bác sĩ nói xong rồi rời khỏi.

Tay của Lisa quấn băng, nhắm mắt dựa vào vai Ashley, cuối cùng cũng được yên tĩnh, lúc nãy xoa thuốc Lisa cứ than đau, làm y tá cũng rất khó xử, cuối cùng Ashley cũng phải đến giúp đỡ.

Park Chaeyoung vốn muốn kêu Lisa dậy đóng tiền, nhưng lại cảm thấy lúc nãy cô ta đã cứu mình, cho nên mình đóng tiền viện phí cũng là lẽ đương nhiên.

Đợi Park Chaeyoung đóng tiền xong quay trở lại, Lisa lại rất tỉnh táo ngồi trò chuyện với Ashley, giống như mọi việc hồi nãy chỉ là ảo giác vậy, không phải, là tên này lại lừa mình, Park Chaeyoung tự rủa mình sao mềm lòng quá.

"Ashley, đi thôi." Park Chaeyoung thấy Lisa giờ khỏe như trâu, không giống người bị thương chút nào, nãy giờ la hét than đau chắc cũng là giả bộ thôi, đối mặt với những người này mới thấy không thể lơ là cảnh giác được.

Lisa thấy Park Chaeyoung sắp bỏ rơi mình, nghĩ mình ôm đống tiền như vậy, nếu có ai chạy đến giựt chắc khóc chết mất, "Bác sĩ Park, giúp người thì giúp cho trót đi. Huống hồ gì cô còn thiếu tôi ba ngàn đồng đó." Lisa ôm túi đuổi theo.

Park Chaeyoung quả thật bó tay, sao người này cứ đeo bám không ngừng, còn dính hơn kẹo cao su nữa, quay lại hùng hục nói, "Có cần tôi đưa cô về tây thiên không? Với lại tôi thiếu cô ba ngàn hồi nào!"

"Bác sĩ Park, cô là một bác sĩ, sao lại có thể nói đưa người ta về tây thiên được chứ." Lisa cố ý huơ huơ cánh tay bị thương trước mặt Park Chaeyoung, nhắc nhở là mình đã cứu cô ấy một mạng, sao lại lấy oán báo ân đưa mình về tây thiên được chứ.

"Đi thôi, kệ cô ta, không nói lý lẽ gì hết." Park Chaeyoung kéo Ashley rời khỏi.

"Ây Ây Ây, bác sĩ Park, lúc nãy trước khi lên xe cô đã hứa rồi mà, tôi giúp cô đuổi ba con mèo kia, mỗi con một ngàn, tổng cộng ba ngàn, hông lẽ giờ cô muốn xù hả." Lisa muốn kéo Park Chaeyoung lại, nhưng giờ một tay ôm túi, một tay lại bị thương, cho nên chỉ còn cách lẽo đẽo theo sau Park Chaeyoung.

Park Chaeyoung không trả lời, cần gì nói chuyện với tên vô lại này, cúi đầu kéo Ashley tiếp tục đi, ra tới cửa giơ tay kêu taxi, ai ngờ vừa mở cửa ngồi xuống thì Lisa cũng chui vô theo, rồi còn báo địa chỉ nữa.

"Cô!" Park Chaeyoung sắp bị Lisa làm cho phát điên rồi.

"Hơ hơ, bác sĩ Park chạy không thoát đâu, ngày mai hình như tới ca trực của cô, tôi sẽ đến bệnh viện kiếm cô đòi tiền đó nha." Lisa đã nắm được lịch trực của Park Chaeyoung rồi.

"Bác tài, ngừng xe, tôi xuống ở đây." Park Chaeyoung chịu hết nổi rồi.

"Bác sĩ Park!" Ashley cũng muốn theo Park Chaeyoung xuống xe, nhưng đã bị Lisa chặn lại.

"Ashley đừng vội, bác sĩ Park hôm nay tâm trạng không tốt, đừng có quấy rầy cô ấy. Đúng rồi, cô ăn tối chưa?" Lisa ôm chặt cánh tay Ashley, tuyệt đối không được để cô ta chạy thoát, nếu không tiền xe với tiền ăn ai trả đây.

Nhìn Park Chaeyoung rời khỏi, Lisa đột nhiên nhớ lại chuyện gì, kéo cửa kính xe xuống hét to lên, "Park Chaeyoung, có phải lúc trước chúng ta đã gặp nhau qua rồi không?"

Park Chaeyoung dừng bước, quay đầu lại nhìn cô ta một chốc rồi lên xe taxi khác đi mất.

"Lisa...tiểu thư... bác sĩ Park bộ dính phải thứ ấy thiệt rồi hả?" Lúc nãy trong phòng Ashley thấy rất rõ ràng, tuy rất có thể là do Lisa dàn dựng nên, nhưng có những thứ không thể giải thích theo khoa học được, ví dụ như chuyển động của chuỗi hột và vết thương kỳ dị của Lisa.

"Tôi nói qua rồi, mệnh cách của bác sĩ Park rất dễ chiêu dụ mấy thứ đó, nếu không có người lợi hại giúp cô ấy, e rằng sau này...." Lisa cố ý thở dài.

"Lisa tiểu thư, cô nhất định phải giúp bác sĩ Park, thật ra cô ấy rất tốt, chắc là có hiểu lầm gì đó với cô nên mới như vậy thôi." Ashley cảm thấy việc này chỉ có người chuyên nghiệp mới giúp được thôi, chứ mình có lo lắng cũng chẳng ích gì.

"Tất nhiên rồi, nghề này của chúng tôi, thật ra cũng giống bác sĩ thôi, đều là cứu người mà." Lisa nói dối không chớp mắt.

E M E R G E N C YOnde histórias criam vida. Descubra agora