Trần Dương khoanh chân trên giường bắt đầu ngồi thiền, tôi với Trương Hào trợn tròn mắt nhìn anh ta đến ngẩn người ra, ai cũng không nói chuyện, chỉ đứng như hai kẻ ngốc, hình ảnh hai người đứng nhìn chằm chằm một người ngồi thiền thật sự có chút ngu ngốc, nếu như bị người bên ngoài nhìn thấy, lại tưởng ba người chúng ta mắc bệnh.
Hơn một tiếng đồng hồ đã qua đi, tôi thật sự có chút nhàm chán không chịu được nữa, vì vậy nói với Trần Dương: "Sư phụ, ngài bảo Trần Tú Tài ra đây được không, tôi muốn nói chuyện với anh ấy."
Trần Dương chính là người cổ hủ, muốn nói với anh ta điều gì cần nói rõ từng tý một, một chút vui vẻ cũng không có, không giống như Trần Tú Tài, tuy rằng thằng nhóc kia có chút độc mồm độc miệng, nhưng ít ra nói chuyện phiếm lại không có áp lực gì cả!
Trần Dương từ từ nhắm hai mắt lại nói: "Cô muốn nói gì thì nói đi, tôi và anh ta cùng sống trong một cơ thể, nói với ai đều như nhau cả."
Độc tài, làm sao cùng một thân thể lại là cùng một dạng người, căn bản là không giống nhau! Tôi không vui nói: "Không giống nhau, ở trong mắt tôi hoàn toàn chính là hai người khác nhau, tôi nói chuyện với anh, anh sẽ mắng tôi, nhưng anh ta lại không như vậy, cùng anh ta nói chuyện phiếm chưa bao giờ anh ta hung dữ với tôi, kể cả có nói mấy ngày mấy đêm cũng không chê tôi phiền toái, anh thì hơi động một tí đã nói tôi ầm ỹ, hai người chúng ta không có tiếng nói chung!"
Trần Dương cắt lời, ném cho tôi hai chữ: "Phiền phức!"
Nhìn xem, tôi nói đúng vậy mà, anh chính là cái dạng này: "Chỉ là tôi muốn biết ai đang tìm thịt thần tiên, rốt cuộc anh tới nơi này để làm gì vậy, anh cùng với vị sư phụ kia là chú cháu, sư phụ anh ta là ai vậy, anh là lão Đại hay là lão Nhị, anh ta nói sư phụ anh ta đã chết, anh có tin hay không! Tôi phát hiện vị sư phụ kia khi nhìn anh ánh mắt có chút là lạ, ông ta có phải người xấu không!"
Tôi hỏi liền một mạch hỏi rất nhiều, làm cho Trần Dương không thể không mở mắt ra nhìn tôi.
" Sư phụ của người kia là sư huynh của tôi, ông ấy còn sống! Anh ta cùng với sư phụ tính tình giống nhau, cũng không phải người tốt. Sư phụ anh ta nói xấu sau lưng tôi rất nhiều, yêu ai yêu cả đường đi, anh ta căm ghét tôi cũng là chuyện bình thường. Sư huynh tôi một mực tìm phương pháp trường sinh bất lão, lại bị tôi tìm thấy trước một bước, bởi vậy ghi hận trong lòng. Phương pháp thịt thần tiên này không biết anh ta nghe được từ đâu, có điều đã quyết định hành động, những người khác tôi không quản lý được, nhưng anh ta với tôi cùng một môn phái, tôi không thể để cho anh ta làm hại đến danh tiếng của sư phụ tôi được."
Ôi, nghe thật có nghĩa khí quá! Có điều tôi nhớ Trần Tú Tài có rất nhiều sư phụ, như vậy Trần Dương hẳn là cũng có rất nhiều chứ, không biết anh ta đang nói đến người nào: "Trần Dương, Trần Tú Tài có rất nhiều sư phụ, sư phụ anh ta cũng là sư phụ của anh phải không?"
Trong mắt anh thoáng qua một tia ảm đạm, Trần Dương thấp giọng nói: "Ở trong lòng tôi chỉ có duy nhất một sư phụ! Khi nào Diệm Thiên Ngạo trở về, cô nhắc anh ta chú ý một chút, lời nói của vị sư phụ kia tất cả đều là giả, ký hiệu trên viên là do sư phụ anh ta khắc. Sư huynh tôi làm không ít chuyện thiếu đạo đức, dựa vào tuổi thọ của người khác để sống đến bây giờ, gián tiếp hại chết không ít người."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.