Vì muốn thăm dò thêm một bước, tôi giả vờ nghiêm túc nói: "Có phải bởi vì mẹ chiều con quen nên con không biết phân biệt lớn nhỏ với mẹ không? Mẹ sẽ không trả lại Bạch Vô Thường cho con! Cô gái tốt như vậy, mẹ sẽ tìm cho cô ấy một người tốt để cưới, không thể để cho cô ấy canh giữ ở bên cạnh con cả đời được. Các con chẳng qua là từng gặp dịp thì chơi mới bái đường thôi, con đã không thích cô ấy thì đừng ích kỷ như thế. Bộ dạng này của con là do ai dạy con thế?"
Thiên Hựu bị tôi làm cho tức giận đến mức đứng phắt dậy và xoay người rời đi. Tức giận là chuyện tốt, bởi vì tức giận mới chứng tỏ thằng bé không phải không có chút tình cảm nào với Bạch Vô Thường, nếu không đã không đến mức phản ứng kịch liệt như vậy, còn nổi giận với cả tôi nữa.
Tôi lập tức hiểu rõ ý định của tên chết tiệt. Đúng là tên chết tiệt đã sớm biết Thiên Hựu sẽ không bình tĩnh cho phép Bạch Vô Thường rời khỏi bên cạnh thằng bé, cho nên nhất định sẽ tới tìm tôi đòi người. Xem ra gừng càng già càng cay, tên chết tiệt biết tính toán cũng cao hơn một bậc.
Trải qua chuyện lần này, Thiên Hựu không ngờ không có bất kỳ hành động gì. Từ sau lần ở rừng cây, Bạch Vô Thường cũng bắt đầu vô tình hoặc cố ý xa cách Thiên Hựu. Có lẽ cảm giác Thiên Hựu đã có Lưu Ly nên cô ấy cần phải buông tay.
Tôi cũng tin tưởng tên chết tiệt nên giữ Bạch Vô Thường lại bên cạnh.
Có một ngày, tên chết tiệt đột nhiên bảo tôi đi tìm Thiên Hựu hỏi thử, tới lúc nào nó và Lưu Ly mới có kết quả. Cho nên tôi liền dẫn theo Bạch Vô Thường đi tới đó.
Tôi đi tới Quỷ Vương điện, Thiên Hựu biết rõ tôi tới vẫn không ngừng tay và không nói với tôi câu nào.
Tôi hoàn toàn không để ý, nói thẳng: "Diêm Thiên Hựu, phụ vương con bảo mẹ tới hỏi con, gần đây con và cô gái Lưu Ly kia đi lại rất gần, lúc nào có thể có thể một kết quả. Dù sao con cũng không nhỏ, nên lập phi rồi."
Vì để cho thằng bé nghiêm túc trả lời vấn đề của tôi, cho nên tôi lần đầu tiên nghiêm túc gọi cả họ lẫn tên của nó như vậy.
Thằng bé chỉ liếc nhìn tôi không cảm xúc rồi lập tức nhìn lướt qua Bạch Vô Thường, sau đó bình thản nói: "Các người không cần quan tâm chuyện của con."
Tôi lập tức nói tiếp: "Con nói gì vậy? Mẹ và phụ vương con vẫn có quyền được lựa chọn phi cho con chứ? Nếu con không muốn cưới Lưu Ly, chúng ta có thể chọn giúp con."
Không ngờ thằng bé đột nhiên nói: "Phần Thất, trước đây mẹ sẽ không hung hăng như vậy."
Tôi...
Đúng là người tốt không dễ làm bằng người xấu. Thằng bé lại dám gọi thẳng cả họ tên của tôi!
Tôi cố nén cơn giận nói: "Lúc trước con chung tình với một người, cũng không có khốn kiếp như bây giờ. Mẹ tưởng con si tình với Tử Diên nhưng con lại trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi, nói con không chung tình thì con lại chưa từng buông tay! Mẹ cũng không nhiều thời gian như vậy để suy đoán suy nghĩ của con. Con làm Quỷ Vương, ngay cả việc riêng còn xử lý không tốt, nói gì tới thống trị Minh giới và quản lý sống chết của con người chứ? Chỉ cần sống thì phải nhìn về phía trước, con cắt đứt tất cả đi. Quá khứ lại để cho nó thành quá khứ đi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.