Đây là cơ hội tốt nhất đối với tôi, vì vậy tôi cũng không hề cân nhắc tới điều gì mà trực tiếp theo Chung Nhược Hi vào phòng.
Phòng Chung Nhược Hi chỉ có một người ở, phòng rất rộng rãi, phương tiện đầy đủ hết, tôi nghĩ Trần Dương cũng cho người phụ nữ này không ít tiền, mới cho cô ta không vì miếng cơm mà phiền não!
Ngồi ở trong phòng khách, nhìn Chung Nhược Hi vội vàng rót trà cho tôi, lúc giơ tay nhấc chân cũng mang theo phong vị cổ xưa, trên người mặc đồ cũng tương đối mang phong cách dân tộc, có lẽ cũng có chút liên quan đến thời cổ đại mà cô ấy sống, có lẽ sau khi tỉnh lại từ tận xương tủy vẫn giữ những ý niệm đó.
Tôi vốn muốn tìm một cơ hội thử lại cô ta lần nữa nhưng điện thoại di động lại truyền đến tin nhắn, tôi nhìn một cái, quả nhiên là Trần Phong gửi tới, ông ta thúc giục tôi làm việc nhanh một chút, chớ do dự, thời gian không đợi người ta cái gì.
Tôi nhìn chằm chằm bóng lưng Chung Nhược Hi, nắm tay đưa vào trong túi xách, bắt lấy con dao gọt trái cây mua trên đường. Đứng dậy từng bước một đi về phía phòng bếp.
Ngay đúng lúc tôi giơ dao lên, Chung Nhược Hi xoay người, sau khi cô ta nhìn vào cái dao gọt trái cây trong tay tôi, trên mặt cũng không có biểu cảm gì, dường như không biết sợ là gì, ngược lại còn có vẻ tỉnh táo hơn cả tôi.
Tôi nuốt nước miếng, tuy nói lần đầu tiên làm chuyện này, nhưng xem phim cũng không ít lần nhìn thấy, phải phạm tội giết người, nếu không có sự kiên quyết, hậu quả thật đúng là khó lường. Tôi đã đi đến bước này rồi, bây giờ còn muốn lùi bước là không thể nữa, chỉ có thể tiếp tục phạm sai lầm.
Dao gọt trái cây đâm vào bụng của Chung Nhược Hi, một khắc kia tôi cũng không nhịn được nói với cô ta: "Thật xin lỗi, đừng trách tôi! Cô và tôi vốn không quen biết, nhưng bởi vì con của tôi ở trong tim cô, cho nên cô phải chết!"
Có thứ gì đó rớt xuống đất, tôi nghe thấy tiếng thủy tinh vỡ vụn, Chung Nhược Hi không làm gì cũng không kêu lên, cô ta nhìn tôi nhếch mép lên, mỉm cười sâu bắt lấy tay tôi nói: "Cô điên thật rồi, mấy ngày nay cô đã thật sự ép mình đi tới nước này, giết người cũng không chớp mắt lấy một cái sao?"
Tôi ngẩn người ra một lúc lâu, nhìn thấy Chung Nhược Hi bị tôi đâm dần dần biến thành dáng vẻ của Vệ Tử Hư, cúi đầu nhìn lần nữa, cây dao đâm vào bụng không hề có chút máu nào, giống như cây đao kia không phải đâm vào thân thể của một người mà là đâm vào một cái tượng gỗ.
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Ánh mắt quét lên một người , tôi quay đầu nhìn, trong phòng ngủ một người phụ nữ đang nằm trên giường, có lẽ kia mới là Chung Nhược Hi mà tôi muốn!
Một khắc kia, gánh nặng của tôi bỗng nhiên trút hết, đột nhiên cảm giác tôi không giết Chung Nhược Hi quả là một chuyện tốt, tôi dĩ nhiên nhiên cảm thấy giết nhầm người là một loại may mắn, khi Vệ Tử Hư xuất hiện trước mắt tôi, tuyến phòng thủ mà bấy lâu nay tôi dựng lên bỗng sụp đổ hoàn toàn, tôi chán nản trượt trên đất, con dao trong tay rơi trên mặt đất, tôi than vãn khóc lớn lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.