474. Phu nhân, chúng ta tâm sự nhé

91 5 0
                                    

"À! Thanh Bạch!"

Tôi trừng mắt nhìn, tên này là ai đặt, làm sao không có tâm như thế, Thanh Bạch, tôi còn Thanh Hắc đây!

Có điều nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của cô Hai, tôi không thể không biết xấu hổ mà phun ra! Khả năng cái này là do cha ruột lấy, nghe tên cũng biết là con trai , làm gì có con gái nhà ai lấy tên khó nghe như vậy!

Có điều đứa nhỏ này trắng trắng mềm mềm, chỉ vài năm nữa, xác định chắc chắn là trai đẹp hại nước hại dân, về phần tên không sao cả, con gái nhà người ta nhớ mặt là đủ rồi.

Cô Hai lấy khửu tay chọc chọc tôi nói: "Đáng tiếc, cô còn muốn sinh đứa con gái, để cho con bé làm con dâu cháu."

Tôi ngẫm nghĩ nói: "Được đấy, vậy cháu lại sinh thêm đứa con gái."

Cô Hai thẹn thùng che tôi miệng nói: "Lại không đứng đắn! Hiện tại cháu độc thân, sinh con với ai! Cháu đó sau này nói chuyện chú ý chút, tai vách mạch rừng, đừng để người ngoài nghe được, còn nghĩ cháu sống phóng túng, sau lưng Dạ Quân làm chuyện cẩu thả!"

Tôi cũng chỉ ăn ngay nói thẳng, làm sao nghĩ được nhiều như vậy."Được rồi, cháu chỉ nói chơi thôi, đừng coi là thật!"

Cô Hai cũng không chậm trễ hỏi: "Nhóc con, không phải cháu lại có người trong lòng chứ! Cô vẫn luôn cảm thấy được cháu rất thích Dạ Quân, làm sao anh ta mới đi không bao lâu, cháu liền như vậy, cháu nói cho cô, người đàn ông kia là ai?"

Ôi, đúng là họa từ ở miệng mà ra, tôi đã quên bọn họ không biết chuyện ông già còn sống, để cô Hai bắt được những lời này, về sau thật phiền toái: "Cháu không nói, không nói, cô cứ đoán đi!"

Lúc này, tiếng nói của Diệm Thiên Ngạo phát ra từ trong ngọc bội, hắn khó chịu nói: "Em dám tái giá, có giỏi cứ thử xem!"

Tim tôi đập nhanh hơn, nhìn về phía cô Hai, may mắn cô không nghe thấy ông già này nói chuyện, bằng không liền thảm rồi!

Cô Hai vẫn quấn quít lấy tôi không buông, nhưng cậu nhóc vẫn khóc nháo lại thành thật hơn, mở to đôi mắt nhìn tôi cùng mẹ cậu giày vò, bộ dáng kia tương lai cũng là người bát quái.

Tôi trả đứa nhỏ lại cho cô Hai, sợ cô lại làm phiền tôi, chuyển chủ đề nói: "được rồi, thằng bé không khóc không náo loạn, cô tự mình bế đi! Thư Nhiên đâu? Đã lâu không gặp, nó đang làm cái gì?"

Cô Hai cười gian nói: "Cháu hỏi nó làm gì? Không phải cháu cổ vũ nó sinh con sao? Gần đây nó cùng Vĩnh Hiên đang nỗ lực, nhưng vẫn không thấy động tĩnh."

Á, được rồi, loại chuyện này cũng không phải cố gắng là được, còn phải xem vận khí có tốt hay không?

Từ trong nhà cô Hai đi ra, Diệm Thiên Ngạo nắm lấy lời tôi nói không buông, hỏi tôi: "Em nói mau, coi trọng ai? Ta thế mà không biết trong lòng em còn cất giấu người khác, hừ, hiện tại nương tử lá gan càng lúc càng lớn !"

Tôi cũng hết chỗ nói, có điều chỉ là nói đùa, anh ta cũng có thể nói nửa ngày!"Đúng rồi, đúng rồi, tôi coi trọng, thì làm sao? Hừ, đời này trong lòng tooi chứa ba người đàn ông, cũng không phải chỉ có mình anh."

[Q2] Quỷ Hôn - Phù HoaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ