Tôi hét lên một tiếng ngược lại thật sự để cho hai người họ ngừng tay, sắc mặt Vệ Tử Hư lạnh băng, anh ta con người này bình thường nhìn ôn hòa như nước, tất cả tâm tư, yêu thích cái gì đó đều dùng ánh mắt để diễn tả, tương đối ấm áp, hôm nay vẻ mặt này, tôi là lần đầu thấy, thật rất dọa người.
Vệ Tử Hư lật cánh tay để ở sau lưng, anh ta hướng về phía Diệm Thiên Ngạo nói: "Ngươi đã từ cô ấy, cô ấy đã không phải vợ của ngươi, vì sao ta không thể mang cô ấy đi?"
Ồ! Hóa ra hôm nay Vệ Tử Hư tới là vì mang tôi đi, tại sao anh ta muốn mang tôi đi? Tôi với anh ta không có quan hệ gì, tên chết tiệt sẽ không bởi vì cái này cùng anh ta chửi nhau chứ ? Nhưng nói không có quan hệ ngược lại cũng không phải, tôi với anh ta đời này không dây dưa rễ má rồi, nhưng đời trước ngược lại là quan hệ không đơn giản, nhưng đây đều là chuyện kiếp trước rồi, không thể tính cho kiếp này được!
Tôi đã sớm quên sạch những chuyện kia, cho nên đừng tới tìm tôi thêm phiền toái nữa! Vốn là đời này đã đủ thê lương rồi, lại tới một tên chủ hỗn đản như vậy, tôi còn có hi vọng hay không đây.
Diệm Thiên Ngạo lạnh giọng quát lên: "Ngươi cho là dẫn cô ấy đi xem mưa đỏ là có thể dẫn cô ấy đi? Ta nói cho ngươi biết, không thể nào! Vệ Tử Hư, ngươi đừng quên ngươi còn bị nhốt ở trong tháp phù đồ, đời này đừng hòng có ý với cô ấy! Cho dù ta viết giấy từ vợ cho cô ấy, cô ấy vẫn là vợ ta, không tin, ngươi và cô ấy xem giấy từ vợ thử đi, ta có phải hay không lừa gạt ngươi."
Tên chết tiệt nói có ý gì? Gì mà viết giấy từ vợ, tôi vẫn là vợ anh? Có phải hay không nhầm lẫn chỗ nào? Tôi vội vàng lấy giấy từ vợ ra xem, sợ anh thật ở phía trên làm động tác gì, có thể nhìn từ đầu tới đuôi, cũng không cảm thấy là lạ ở chỗ nào mà, ở cuối cùng tăng thêm điều khoản trong vòng trăm năm không cho phép đầu thai gì đó, nhưng cái này không thể nói rõ tôi với anh còn là vợ chồng!
Đang lúc tôi muốn nhìn lại một lần nữa, giấy từ vợ trong tay tôi bay đi, sau đó rơi vào trong tay Diệm Thiên Ngạo, người này so với tôi còn nghiêm túc hơn, thật muốn lấy mạng rồi, anh nhìn một cái trực tiếp xé nát giấy từ vợ của tôi.
Lần này, tôi ngây ngốc ngay tại chỗ, tôi khó khăn cầm lấy giấy từ vợ thành đống giấy vụn trong tay.
Tôi giận đến mức không ngừng nhảy lên, suy nghĩ muốn xông lên chất vấn anh, bị cô Hai ôm vào trong lòng, cô ấy còn cười trên sự đau khổ của người khác nói: "Tốt, làm hay lắm, giấy từ vợ gì đó, bị xé rồi!"
Cô Hai đối với tôi như vậy, tôi thật sự là không còn lời để nói.
Vệ Tử Hư xanh mặt, trong tay hắn đột nhiên nhiều thêm một thanh quang kiếm, chỉ về hướng Diệm Thiên Ngạo nói: "Được, tốt, không nghĩ tới ngươi vẫn bất chấp lý lẽ như vậy. Nếu ngươi thật sự không muốn đưa cô ấy giấy từ vợ thật, vậy ta bây giờ liền giết ngươi, ngươi chết, có giấy từ vợ hay không cũng vô nghĩa."
Diệm Thiên Ngạo ngông cuồng cười một tiếng, cả người run lên, ánh sáng đỏ bao quanh thân, trong hư ảnh lóe lên mấy con kim long chợt ẩn chợt hiện quanh quẩn ở xung quanh anh, anh lạnh lùng trầm giọng quát lên: "Muốn giết ta, cũng không dễ dàng! Ngươi so với người khác đều rõ hơn, ta với cô ấy là do thiên định nhân duyên, hôm đó ở trong núi U Minh, ngươi nếu không mang cô ấy tới gặp ta, thì sẽ không có chuyện sau đó!"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.