Người áo đen thật sự là cả gan làm bậy mà, toàn bộ người trong thôn, nói giết chính là giết, ngay cả mí mắt cũng không thèm chớp, nếu nói hắn ta là thần, tôi thật sự muốn xé lớp mặt nạ của hắn, nhìn xem bộ dáng thật sự của hắn, nói không chừng còn có chuyện không ngờ tới.
Lúc này, Thanh Bạch đi đến, tôi nghi ngờ hỏi: "Tiểu Bạch, sao cậu lại tới đây?"
Thanh Bạch cau mày sửa lời: "Tôi là Thanh Bạch, không phải Tiểu Bạch."
Tôi đã sớm đoán được cậu bé sẽ phản bác, tôi chỉ cười không nói, cậu bé gấp gáp nói: "Lệ Húc đã trở về, tôi muốn qua xem thử."
Tôi kéo cậu bé ngồi xuống, khi nhìn thấy Bạch Linh, cậu bé lộ ra biểu cảm không mấy thân thiện, trầm giọng nói: "Cô có quan hệ gì với cậu ấy?"
Tư duy của người trẻ quá sinh động mà, tôi có chút theo không kịp nhịp điệu, có điều nhìn dáng vẻ của cậu bé, đại khác cảm thấy Bạch Linh không phải là người tốt.
Bạch Linh bị cậu bé hỏi thì vô cùng lúng túng, không hiểu hỏi: "Anh nói cái gì?"
Thanh Bạch lần nữa hỏi: "Cô có quan hệ gì với Lệ Húc?"
Bạch Linh không nói, đáy mắt Thanh Bạch dấy lên sương trắng: "Trên người của ngươi có hơi thở của cậu ấy, cô và cậu ấy có quan hệ gì?"
Thanh Bạch vừa nói như vậy, tôi liền để ý, trên cơ thể của Bạch Linh quả thật có mùi vị của Lệ Húc, không phải là mùi dính trên quần áo, mà là một mùi vị rất gần gũi, giống với mùi khi tôi và tên chết tiệt kia ở chung một chỗ, trên cơ thể hai bên sẽ lưu lại mùi vị này, đây phải là ở chung một chỗ rất lâu mới được như vậy.
Tôi vốn muốn hóa giải bầu không khí thay Bạch Linh, nhưng hiện tại lòng hiếu kì của tôi bỗng chốc nổi lên, cho nên không lên tiếng, muốn nghe thử xem ý kiến của Bạch Linh.
Nhưng đợi một hồi lâu, Bạch Linh cũng không có lên tiếng, cô bé bị dọa sợ đến nỗi không nói được lời nào.
Thanh Bạch lần nữa nói: "Cô là người phụ nữ của cậu ấy?"
Ách! Cái này dường như ăn khớp với mùi vị.
Hơn nữa, vừa nãy tôi hỏi vì sao người áo đen muốn bắt cô, khi đó vẻ mặt của cô úp mở, hẳn có chuyện giấu giếm, hơn nữa còn bỏ qua câu hỏi này, chắc không phải là đúng như lời Thanh Bạch nói đấy chứ?
Nếu là như vậy, vấn đề này có chút nghiêm trọng rồi.
Bạch Linh là người, còn là thân thể thuần dương, cô bé tuyệt đối không thể ở cùng một chỗ với Lệ Húc được! Thời gian lâu, cô bé sẽ giống như đèn cạn dầu mà chết. Hơn nữa hồn phách của thân thể thuần dương không có cách nào lưu lại ở Quỷ giới, sau khi chết lập tức chuyển kiếp, bằng không hồn phách sẽ vì xung đột âm khí trong Quỷ giới mà tan thành mây khói.
Khi Lệ Húc sinh ra, bản thân liền mang theo dương khí, ba thằng bé là Quỷ Vương, đây chính là bẩm sinh, muốn loại bỏ là điều không thể, cho nên thằng bé không thể sống chung một chỗ với Bạch Linh được.
Một lúc lâu sau, Bạch Linh thề thốt phủ nhận: "Không, tôi không phải."
Sau khi cô phủ nhận, tôi nhẹ nhõm hẳn, không phải như vậy là tốt nhất, mà là sợ cô bé có chuyện giấu giếm.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.