Chỉ mong không phải là tôi nghĩ nhiều, sẽ giống như trong giấc mơ, có lẽ cơ thể này còn giữ lại kí ức kiếp trước, mới có thể nằm mơ thấy, tôi không quen biết Tinh Vân, tôi cũng không phải Phượng hoàng lửa gì đó, sao có thể có quan hệ gia tộc Phượng Hoàng chứ?
Lúc này, tiếng gõ cửa truyền đến, tôi lau mồ hôi lạnh trên đầu, ngồi dậy hỏi: "Là ai?"
Im lặng một hồi, tiếng Vệ Tử Hư truyền từ ngoài cửa đến: "Tôi. Thiên Hựu nói cô tìm tôi, tôi tới xem sao."
Tôi xuống giường chạy đi mở cửa, sư phụ đứng ngoài cửa, trong nháy mắt nhìn thấy tôi, ánh mắt lóe lên tia bất thường, tâm trạng dao động rất lớn.
"Sư phụ, anh nhìn tôi như vậy làm gì?" Bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, tôi cảm thấy kỳ lạ .
Vệ Tử Hư không nói gì, cầm lấy tay tôi, lật tới lật lui nhìn thật lâu, hỏi: "Đây chính là cơ thể Thiên Đế đúc lại cho cô sao?"
"Đúng vậy." Vốn là cảm thấy sẽ không tốt, bị sư phụ hỏi như vậy, trong lòng tôi càng hoảng hốt: "Anh ta nói đây là cơ thể của chị gái Tinh Hàn, vẻ ngoài không khác tôi chút nào, tôi cảm thấy rất kỳ lạ ."
Vệ Tử Hư nheo mắt lại, anh ta chìm vào suy nghĩ của bản thân.
Tôi nghiêng người sang, để anh ta đi vào: "Thiên Đế nói, qua mấy ngày chúng thần tiên Thiên giới tập hợp, muốn làm hoạt động gì đó, Thiên đế, mời anh quay về một chút."
Vệ Tử Hư cười lạnh, trong mắt anh ta xẹt qua một tia lạnh lẽo, khinh thường nói: "Tập hợp? Tham gia trò vui? Tôi thấy là Hồng Môn Yến mới đúng."
"Sư phụ? Lời này của anh có ý gì?"
Vẻ mặt Vệ Tử Hư căng thẳng nói: "Đây không phải điều cô nên hỏi. Cô nhớ kĩ, Thiên Đế hỏi cô gì đó, đều nói cô không biết gì cả, tôi phải rời đi một thời gian, mặc kệ hắn ta hỏi thế nào, cô đều cắn chặt nói không biết tôi đi hướng nào."
"Sư phụ."
"Nhớ kĩ lời tôi nói, đối với hắn ta hoặc là địch, hoặc là không có liên hệ gì với nhau, nhưng tuyệt đối không thể trở thành người thân bạn bè. Dù cô là người phụ nữ của Diệm Thiên Ngạo, cũng không thể trở thành người một nhà. Hắn ta không chỉ là anh cả của Thiên Ngạo, còn là chủ của ba giới. Cô có thể làm là tự vệ, những cái khác đừng làm. Mặc kệ người khác nói về tôi thế nào, cô chỉ cần lo cho mình và Thiên Hựu, hiểu không? Vi sư không cần cô suy nghĩ."
Có ý gì vậy?
Sư phụ đột nhiên nói với tôi những điều này, thật sự là khiến tôi không tìm được manh mối. Không đợi tôi suy nghĩ rõ ràng, anh ta đã hóa thành khói xanh, không thấy bóng dáng.
Sư phụ từ trước tới nay làm việc nghiêm túc cẩn thận, đi vội vã như vậy không giống tác phong thường ngày, tại sao người ngoài sẽ nói không đúng về anh ta? Chẳng lẽ nói anh ta làm chuyện gì không đúng, Thiên Đế mới bày Hồng Môn Yến chờ anh ta vào bàn?
Sư phụ đi vội vàng như vậy, chạy trốn đó chứ?
Ôi, còn phức tạp, sao sự việc lại càng ngày càng nghiêm trọng vậy?
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.