Thư Nhiên che miệng đi tới bên cạnh tôi, yếu ớt nói: "Chuyện này, em không nóng vội! Bây giờ em còn nhỏ, không muốn có con sớm như vậy, cậu chủ nói không sai. Chị hung hăng quá, đến lúc nên bớt nóng rồi."
Con nhóc này, còn nhỏ miệng lưỡi đã lanh lẹ, biết nhìn sắc mặt giúp người!
Tôi cố ý làm mặt dữ trợn mắt nhìn nó một cái, Thư Nhiên cười khanh khách chạy mất dạng!
Thiên Hựu cũng nhân cơ hội chạy về trong điện. Ở đó nhiều người, tôi không tiện mắng nó, thằng nhóc nó vì thế mới dám phách lối, dẫu sao trước quỷ giới còn truyền rao một bài văn thơ, nói chính là tôi đuổi đánh nó mấy con phố mà, cho nên nó có chút kiêng kỵ.
Bạch vô thường là nể tình Thiên Ngạo là ân nhân cứu mạng, mới có thể giúp tôi một tay, thay thế Tử Diên gả cho Thiên Hựu, hiện tôi đang lo lắng cho cô vì chuyện này đối với Thiên Hựu ngậm bồ hòn làm ngọt, cái này thì
Người ấy mà, biết ơn là chuyện tốt, nhưng có lúc quá để ý cái này, cũng không phải là chuyện tốt, mọi thứ cũng phải có giới hạn.
Quay đầu suy nghĩ một chút, chức quan Bạch vô thường kém hơn quỷ rất nhiều, cho nên thân phận này, cô và Thiên Hựu kém cũng không nhiều. Ở quỷ giới quỷ có chức vụ đã không nhiều, cưới một Bạch vô thường, thằng nhóc kia không lỗ.
Tôi suy nghĩ chuyện này, còn phải trở về nói với Thiên Ngạo một chút, nếu không phải anh ngoài miệng mớm lời, Thiên Hựu lúc đó hiểu nhiều như vậy, tôi không nói lại Thiên Hựu, chẳng lẽ còn không thể cằn nhằn với lão già nhà mình.
Mới vừa đi vào trong nhà, một cảm giác chết chóc đập thẳng vào mặt, tôi mở mắt nhìn một cái, một đôi cánh đỏ thẫm lao về phía tôi, ngay sau đó cả người bị KKhôi Diệt nhấc bổng bay về phía không trung.
Trong hốt hoảng, tôi vội vàng ném ngọc bội trắng ra ngoài. Khôi Diệt là thủ hạ Người áo đen, trước đây mục đích Người áo đen để cho Tử Diên đến gần chúng tôi là vì ngọc bội trắng, tôi quyết không thể để cho bọn họ đem ngọc trắng đi, Thiên Ngạo ở trong ngọc bội trắng, càng không thể để cho bọn họ phát hiện bí mật này.
Lần này, tôi thấy rõ mặt Khôi Diệt, cả khuôn mặt gần như mặt mũi hỏng hoàn toàn, giống một vết sẹo! Cặp mắt đục ngầu, mặt không cảm xúc, hoàn toàn không nhìn ra chút sức sống nào, giống như là một cơ thể đã chết.
Khôi Diệt đem tôi mang tới di chỉ hoàng tộc, không phải định thả tôi sao? Sao bây giờ lại dẫn tôi tới nơi này, là muốn đổi ý sao?
Hay là lúc ở phòng tối nhỏ, Khôi Diệt đẩy tôi vào nhà, trong phòng không có vật còn sống, chỉ có vật còn sống trên mạng nhện. Trong phòng tử khí trầm trầm, ở nơi này luôn rất không thoải mái, nhưng nhìn dáng vẻ Khôi Diệt, không hề có một chút phản ứng nào, tôi đang nghĩ có thể tên đó đã sớm là người chết, cho nên mới không có cảm giác.
Ở trong phòng ngây ngốc một trận thì khó chịu, tôi nhìn Khôi Diệt không canh giữ ở bên ngoài, vì vậy tôi tự mở cửa, quả nhiên, cửa không có ai trông chừng.
Toàn bộ di chỉ đen kịt, muốn chiếu sáng mảnh đất này ánh sáng chắc là đến từ lửa thánh, bây giờ thánh hỏa mất, ánh sáng tự nhiên cũng tổn hại.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Q2] Quỷ Hôn - Phù Hoa
HorrorDường như số bảy có một mối quan hệ kì lạ với cõi âm. Mạc Thất là một cô gái mười tám tuổi nên được yêu thương, vui vẻ. Nhưng trong dòng họ, các bé gái được xem là không may. Không phải vì cổ hủ mà là vì một bản khế ước giữa người và quỷ.